Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 600: ta sẽ khống chế tốt liều thuốc !

Chương 600: Ta sẽ kiểm soát tốt liều lượng thuốc!
“Được rồi, mấy lời mê sảng này không cần nói nữa…” Bạch Uyên lắc đầu, nói: “Chỉ có thể xem có cơ hội nào vớt vát chút lợi lộc hay không thôi…” Vương Thanh cũng ngậm miệng không nói, im lặng quan sát.
Lúc này, Tuyết Quỷ đang nâng một cỗ quan tài đen, đầu ngón tay không ngừng có khí tức âm lãnh màu xanh trắng rót vào bên trong. Nó vốn cho rằng chủ nhân quan tài này chẳng mấy chốc sẽ bị giải quyết, nhưng không ngờ đối phương lại có thể chạy thoát khỏi vòng vây của đám lệ quỷ đông đảo. Điều này khiến Tuyết Quỷ hoàn toàn bất đắc dĩ, bắt đầu kích thích Bạch Cốt Quỷ trong quan tài, như muốn ép nó đi ra. Thế nhưng đối phương lại quá đỗi vững vàng, một mực trốn bên trong như rùa rụt đầu, căn bản không có ý định đối đầu trực diện. Điều này cũng làm cho Tuyết Quỷ khẳng định đối phương bị thương nặng, không còn sức đánh một trận nữa.
Lúc này, lòng ham muốn nuốt chửng đối phương của nó càng thêm mãnh liệt, nhưng nó cũng không quá nóng vội. Hiện tại nó không mở được nắp quan tài, nhưng chỉ cần cho nó thêm chút thời gian, nó có thể cưỡng ép cắt đứt liên hệ giữa quan tài và Chu Hàn. Đến lúc đó, Chu Hàn sẽ không còn là Quỷ Linh nhân, mà nó cũng có thể thuận lợi mở chiếc quan tài vô chủ kia, tìm ra chủ nhân Bạch Cốt Quỷ bên trong!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Tuyết Quỷ đứng bất động tại chỗ, loay hoay trước quan tài, mà xung quanh thì là một đám Tam chú lệ quỷ vây kín, đồng dạng đang im lặng chờ đợi.
“Hỏng rồi, sao hình ảnh hài hòa quá vậy?” Bạch Uyên nhìn một màn này, không khỏi nhíu mày. Nếu cứ như vậy, vậy thì bọn họ không có cơ hội nào ra tay cả… Dù sao chỉ riêng đám Tam chú lệ quỷ xung quanh cũng không phải thứ mà bọn họ có thể đối phó, huống chi còn có con Tuyết Quỷ không rõ thực lực…
“Tiểu Hàn, ngươi bây giờ có thể thử triệu hồi đám quỷ vật hỗn độn kia về được không?” Lúc này, Bạch Uyên thấp giọng nói. Nếu có thể trực tiếp đem nó cầm về, ngược lại bọn họ có thể nhân cơ hội bỏ chạy. Dù chạy trốn từ tay Tuyết Quỷ, sẽ tiêu tốn một lượng lớn quỷ tệ, nhưng ít nhất không kinh khủng như đối mặt với 20.000 lệ quỷ…
Chu Hàn nhắm mắt lại, nhưng rất nhanh lắc đầu, nói: “Không được, sự khống chế của ta đối với đám quỷ vật hỗn độn trở nên yếu đi, nhất định phải chạm vào nó một cái mới được…”
“Vậy sao…” Bạch Uyên nhíu mày, lẩm bẩm: “Cứ vậy mà xông lên, chắc chắn không được.” Nếu bọn họ cứ thế xuất hiện, đoán chừng còn chưa kịp tới gần Tuyết Quỷ đã bị miểu sát… Còn để Quỷ Kiểm ra tay, chỉ sợ phải trả một cái giá trên trời, dù sao điều này đã tương đương với đối đầu trực diện với Tứ chú lệ quỷ…
“Xem ra phải tạo ra một chút hỗn loạn…” Bạch Uyên thần sắc khẽ động, trong tay trong nháy mắt xuất hiện một viên thuốc hình sao biển.
“Hả?” Vương Thanh bọn người bên cạnh thần sắc kịch chấn, nói tiếp: “Lão Bạch, ngươi không phải là muốn…”
Bạch Uyên quay đầu nhìn một cái, cười hắc hắc, hiển nhiên ý đồ của hắn đã rất rõ ràng.
“Không được, ca môn, nơi này là học phủ đó…” Vương Thanh vội vàng nói, hiển nhiên, hắn khá rõ về uy lực của viên thuốc nghệ thuật. Nếu thật sự thả ra ở đây, đoán chừng gần một nửa học phủ sẽ biến mất. Mà theo giá cả mà Trương Thanh Đạo định ra, một miếng gạch lát sàn đã có giá hơn ngàn, gần một nửa học phủ thì, chỉ có thể nói toàn bộ Vương gia nhà bọn họ bồi thường cũng không nổi…
“Hiện tại là tình huống đặc biệt mà.” Bạch Uyên nhún vai, nói: “Nếu không được, chúng ta cứ trực tiếp đổ lên đầu bọn lệ quỷ là được.”
“…” Vương Thanh một chút liền trầm mặc lại. Hắn thấy ánh mắt kiên nghị của đối phương, cũng không nói thêm gì nữa. Mà Hàn Vũ và Chu Hàn ở bên cạnh đồng dạng không phản đối, hiển nhiên là ủng hộ kế hoạch của Bạch Uyên.
“Bất quá các ngươi yên tâm, ta sẽ kiểm soát tốt liều lượng thuốc!” Nói xong, hắn lại lấy ra bốn viên thuốc nghệ thuật…
“…” Ba người Vương Thanh một chút liền không được bình tĩnh, đây thật sự là kiểm soát liều lượng thuốc sao…
“Đám quỷ này không đơn giản, một viên không đủ…” Bạch Uyên nhếch miệng cười một tiếng, mở miệng giải thích đôi chút.
“Chờ một chút…” Lúc này, Vương Thanh thần sắc khẽ động, nói: “Có thể ảnh hưởng tới các học viên khác không?” Nếu chỉ đơn thuần hủy hoại kiến trúc, vậy vấn đề chắc không lớn, dù sao hiện tại là tình huống đặc biệt, cũng có thể lý giải… Nhưng nếu phiến thuốc này làm các học viên còn lại bay màu, vậy bọn họ khó mà ăn nói…
“Ách…” Bạch Uyên đang chuẩn bị ném mạnh viên thuốc thì động tác một chút liền dừng lại, đây cũng là một vấn đề… Nếu đến cuối cùng, lệ quỷ không gây ra thương vong gì, mà hắn lại hủy diệt cả học viện thì thật quá vô nghĩa…
“Ta suy nghĩ một chút…” Bạch Uyên suy tư, dù diện tích học phủ rất lớn, nhưng viên thuốc nghệ thuật không phải trò đùa, tác dụng chính của nó là gây tổn thương trên phạm vi lớn… Mà lại, nhỡ đâu xung quanh vừa khéo có học viên thì sao… Tam chú Quỷ Linh nhân dựa vào bất tử thân, vẫn có thể tiếp tục chống đỡ, nhưng Nhị chú thì chưa chắc…
“Ca môn, có cách nào không?” Bạch Uyên rơi vào đường cùng, chỉ có thể cầu trợ đến Quỷ Kiểm.
Quỷ Kiểm đáp lại: “Thực lực của ta hiện tại đã khôi phục không ít, có thể giúp những người còn lại miễn dịch tổn thương do viên thuốc gây ra, mười khối quỷ tệ một người.” Lần trước nó nuốt chửng Tứ chú quỷ tân nương, có lợi ích cực lớn, tự nhiên cũng có năng lực mạnh hơn…
“Dễ vậy sao?” Trong mắt Bạch Uyên thoáng chút kinh ngạc, đồng thời không khỏi nhẹ nhàng thở ra, nếu giá đó thì hắn ngược lại còn trả nổi…
Quỷ Kiểm lại không nói thêm gì, viên thuốc nghệ thuật vốn do nó nghiên cứu ra, muốn miễn dịch với tổn thương của nó tự nhiên không phải là việc khó gì.
“Vậy thì ta cũng không còn gì phải cố kỵ…” Lúc này, Bạch Uyên nắm chặt năm viên thuốc trong tay, cũng không tiếp tục do dự. Đây chính là tất cả loại thuốc tấn công mà hắn có… Bất quá vì tiết kiệm 20.000 quỷ tệ, ngược lại chỉ có thể thử một phen…
Ngoài ra, theo ý nghĩ của hắn, viên thuốc nghệ thuật này đối với Tuyết Quỷ chắc chắn không có tác dụng, thậm chí ngay cả gây thương tích cũng khó. Nhưng đám lệ quỷ còn lại thì chưa chắc… Nếu có thể trọng thương Tam chú lệ quỷ, hắn sẽ nhân cơ hội hỗn loạn mà nuốt chúng, ngược lại cũng có thể bù đắp tổn thất, thậm chí còn có thể kiếm chút lợi…
“Mặc kệ, ném đi rồi tính!” Bạch Uyên liếm môi một cái, đồng thời ném năm viên thuốc theo các hướng khác nhau…
Nhưng đúng lúc này, vùng ngoại ô thành phố Trung Nguyên, trong bầu trời đêm xuất hiện một đạo hào quang màu vàng, nhìn có chút quỷ dị, nhưng nếu có Quỷ Linh nhân giàu kinh nghiệm ở đây, liền có thể nhận ra ngay đó là đỉnh cấp Quỷ Linh nhân đang phi hành trên không trung… Mà người này chính là sư huynh của Trương Thanh Đạo!
“Hy vọng còn kịp…” Lão đạo sĩ tự lẩm bẩm, trong mắt cũng có chút lo lắng. Tuy ông quen với việc ngao du tứ phương, không quan tâm đến sự tình của Linh Dị Bộ, nhưng cũng biết trong học phủ có không ít học viên đến từ dân gian, tự nhiên không hy vọng bọn họ gặp chuyện. Huống chi nếu học viên thương vong thảm trọng, ông thật sự sợ sư đệ của mình trực tiếp nổi điên. Ông thấy, dù lệ quỷ mạnh đến đâu, mức độ nguy hại cũng không thể so sánh với Trương Thanh Đạo mất khống chế… Đến lúc đó, toàn bộ Đại Hạ Quốc, thậm chí mấy quốc gia lân cận sẽ gặp phải tai ương lớn hơn trước mắt…
Bạn cần đăng nhập để bình luận