Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1071: Ta có chút giác ngộ có được hay không?

“Chương 1071: Ta có chút giác ngộ có được hay không?”
Lão già nhất thời ngây người ra,
Hai người chém giết nửa ngày, giờ lại nói lời này, đây là giở trò gì vậy?
“Đến lúc đó ta bảo đảm ngươi một mạng!” Bạch Uyên liếm môi một cái, nói:
“Chẳng bao lâu nữa, người của năm triều quốc các ngươi sẽ phải chết hết, cả nước này, chỉ có ta mới có thể bảo toàn mạng cho ngươi!” Rõ ràng là hắn coi trọng năng lực của lão nhân này,
Nếu có thể thu phục được đối phương thì sau này hắn hoàn toàn không cần phải tự mình đi tìm quỷ nữa, cứ ở nhà chờ là được rồi...
Như vậy chẳng khác nào mỗi ngày há miệng, đồ ăn tự động nhảy vào, còn có chuyện gì sướng hơn thế nữa không?
“Chết hết? Ngươi cảm thấy mình có năng lực lớn vậy sao?” Lão già mỉa mai cười một tiếng, rõ ràng là nghĩ rằng việc tiêu diệt người của năm triều quốc là do Bạch Uyên làm...
Bạch Uyên đang định mở miệng, lại phát giác được khí tức của đám người kia đang đến gần hơn,
“Thôi bỏ đi, không kịp giải thích!” Hắn không do dự nữa, xương cánh chấn động, trong nháy mắt đã tới sau lưng lão già,
“Đáng chết!” Lão già không ngờ đối phương không những không chạy mà còn muốn ra tay với mình...
Một giây sau,
Từng sợi tóc đen xuất hiện, giống như dây thừng, nhanh chóng quấn lấy toàn thân lão già,
Rõ ràng, đây là loại linh dị vật dùng để giam cầm!
“Phá!” Vẻ mặt lão già tức giận, sức mạnh linh dị trong cơ thể điên cuồng phun trào,
Ầm —— Từng sợi tóc đen trong nháy mắt vỡ tan,
Ngay khi hắn vừa thoát ra thì lại có mấy thứ linh dị dùng để giam cầm giáng xuống...
Chỉ trong chớp mắt,
Lão già đã bị trói chặt...
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?!” Hắn kinh hãi gầm lên, trong lòng đầy mờ mịt,
Hắn cứ tưởng đối phương muốn giết mình, ai ngờ có vẻ như chỉ là muốn bắt mình nhốt lại...
“Sau đó ta sẽ giải thích!” Bạch Uyên vác lão già lên, xương cánh chấn động, phóng thẳng lên trời mà chạy trối chết...
Thực lực của hắn hôm nay dù đã biến thái nhưng vẫn không cho rằng mình có thể chống lại mười mấy cường giả ngũ chú, huống chi đối phương còn có mấy lão quái vật ngụy lục chú...
Và ngay khi Bạch Uyên rời đi được mấy chục giây sau,
Một đám người cùng nhau giáng xuống nơi này,
Khí tức linh dị của đám người vô cùng đáng sợ, thậm chí khiến sắc trời trở nên mờ mịt khác thường, nhìn thanh thế cực kỳ hãi hùng!
“Chạy rồi?” Ông lão bị cụt tay được gọi là Ngô Lão đi đến nơi này, nhíu mày nói:
“Nhưng Lý Chân không có chết, xem ra là bị bắt sống sao...”
“Kệ hắn có bị bắt sống hay không, đuổi theo không được sao?” Lúc này, một nam tử mặc đồ cường tráng như thiết tháp đứng ra, bất ngờ cũng là một cường giả ngụy lục chú!
Ngô Lão gật nhẹ đầu, nói:
“Vậy thì tiếp tục đuổi!” Một giây sau,
Cả đám nhanh chóng lao theo hướng mà Bạch Uyên đã chạy trốn...
“Bọn chúng đuổi theo sao?” Bạch Uyên nhíu mày, xương cánh sau lưng được kích phát đến mức cao nhất...
Nhưng đám người kia không biết dùng biện pháp gì mà tốc độ cũng nhanh đến kinh người, vẫn bám đuổi theo sát...
“Thật là phiền phức!” Bạch Uyên khẽ nhíu mày, nói: “Quỷ ca, đưa ta đi trốn khỏi bọn chúng!” Bây giờ hắn đang có 100.000 quỷ tệ, hơn nữa còn nắm trong tay một máy in tiền tự động, đương nhiên cũng ngông cuồng khác thường!
Một giây sau,
Chỉ thấy trước mặt hắn xuất hiện một con đường nhỏ sâu hút trong núi,
Bạch Uyên không do dự, trong nháy mắt bước vào, khi hắn đi đến cuối đường nhỏ, đã từ hải vực chuyển tới đất liền...
“Thật là nhanh...” Bạch Uyên nhếch miệng cười một tiếng, rồi hai tay như tàn ảnh bắt đầu tìm kiếm trên người lão già,
“Ngươi làm gì vậy?!” Mặt lão già đầy hoảng sợ,
Mấy người trẻ tuổi bây giờ đều biến thái như vậy sao?
“Im miệng!” Bạch Uyên liếc mắt nhìn hắn, sau đó tìm được một viên ngọc tản ra khí tức đặc thù từ trên người gã,
Hắn cầm nó trong tay, mơ hồ cảm nhận được vị trí của người Diệt Uyên...
“Xem ra là cái đồ chơi này...” Hắn khẽ động tâm thần, trực tiếp bóp nát nó,
Trong chốc lát,
Đám người vẫn còn trong hải vực đột nhiên dừng bước,
“Linh dị châu bị hắn bóp nát rồi!” Ngô Lão sắc mặt khó coi, không ngờ truy kích nhanh như vậy mà đã thất bại...
Những người còn lại nghe vậy đều chau mày, nhưng không có cách nào,
Trong quãng thời gian truy sát này, lần nào Bạch Uyên cũng có thể trốn thoát như thể có ý muốn trêu ngươi, quả thực là khó như lên trời...
So với lực công kích biến thái kia, thì khả năng bảo toàn tính mạng của đối phương mới là đáng sợ nhất!
Giờ phút này,
Bạch Uyên không còn suy nghĩ gì về người Diệt Uyên, mà quay ánh mắt nhìn về phía lão già đang bị giam cầm,
Hắn xoa xoa đôi bàn tay, cười nói:
“Lão đại ca, còn chưa thỉnh giáo danh tính...”
“??” Lão già nhíu mày, nói: “Lý Chân!”
“Tên hay đó, lại Lý lại thật!”
“???” Khóe miệng Lý Chân giật giật,
Ngươi mẹ nó nếu không biết nói chuyện thì đừng nói nữa...
“Hắc hắc...” Bạch Uyên nhếch miệng cười một tiếng, rồi đầy mong đợi nói:
“Chân ca, ngươi còn có thể lắc quỷ ra nữa không?”
“Hử?” Lý Chân nhíu mày, mơ hồ hiểu ra, thăm dò hỏi:
“Ngươi cần dùng quỷ để nuôi dưỡng con quỷ mặt trong cơ thể ngươi sao?”
“Ừm? Không sai!” Bạch Uyên gật nhẹ đầu, nói:
“Nếu như ngươi có thể cung cấp đủ lệ quỷ cho ta, ta chẳng những sẽ bảo toàn mạng cho ngươi, mà còn cho ngươi chút lợi ích!” Hắn chưa từng thấy loại quỷ vật xen lẫn hiếm có như vậy, cùng hắn đúng là trời sinh một cặp...
“…” Lý Chân nhíu mày, trong lòng suy nghĩ rối bời, chậm rãi nói:
“Có thể thì có thể, nhưng bây giờ sức mạnh linh dị của ta không đủ, điện thoại quỷ lắc không ra quỷ…”
“Ăn đi!” Bạch Uyên khẽ nhíu mày, trong nháy mắt ném ra mấy chục bình đạo cụ khôi phục sức mạnh linh dị,
“Nhiều vậy?!” Lý Chân mở to hai mắt nhìn,
Hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người ngang tàng như vậy…
Bạch Uyên mở miệng nói:
“Nuốt đi, tiếp tục lắc quỷ cho ta!”
“…” Lý Chân mang vẻ bất đắc dĩ, chỉ có thể nuốt toàn bộ đạo cụ linh dị,
Rất nhanh, sức mạnh linh dị trong cơ thể hắn liền khôi phục không ít,
“Chân ca, bắt đầu được chưa?” Bạch Uyên vẻ mặt mong đợi nói ra.
Lý Chân lộ vẻ do dự, nói tiếp:
“Ta…” Bạch Uyên trực tiếp ngắt lời:
“Nếu ngươi không cho ta giết được quỷ thì ta chỉ có thể coi ngươi là quỷ mà giết!”
“…” Thần sắc Lý Chân cứng lại, chỉ có thể nghiến răng lấy ra điện thoại quỷ,
Không đầy một lát, lại có khoảng 20 con quỷ tứ chú xuất hiện…
“Tốt!” Bạch Uyên nhếch miệng cười một tiếng, trực tiếp ra tay với lệ quỷ...
Rất nhanh, hơn hai mươi lệ quỷ đều hóa thành quỷ tệ…
Ánh mắt hắn khẽ động, lại nhìn Lý Chân, vẻ mặt mong chờ khác thường,
“Ca, hôm nay ta không lắc ra được con nào nữa...” Lý Chân run rẩy, vội vàng nói: “Mỗi ngày ta đều có số lượng hạn chế!”
“Vậy sao?” Bạch Uyên nhíu mày, nói tiếp:
“Không sao, vậy ngày mai chúng ta tiếp tục.”
“…” Thần sắc Lý Chân ngưng trệ, rồi dường như nghĩ đến đối phương muốn nhờ cậy mình, lập tức mạnh miệng nói:
“Lúc nào gọi quỷ, cần ta quyết định, hơn nữa ngươi đã nói, nếu như ta gọi được quỷ, ngươi sẽ cho ta lợi ích!”
Ầm!
Chỉ thấy Bạch Uyên tung ra một quyền, trực tiếp đánh nát đầu lâu của Lý Chân…
Một lát sau,
Đầu của hắn lại mọc ra, đồng thời giận dữ:
Ngươi mẹ nó có nhân tính hay không?!
Một giây sau,
Bạch Uyên lại tung ra một quyền, đầu hắn lại nổ tung…
Trong vòng một phút ngắn ngủi,
Đầu Lý Chân đã bị đánh nát mấy lần,
Khi đầu hắn vừa mọc lại, đã vội vàng mở miệng xin tha:
“Ca, em sai rồi em đã thật lòng rồi!” Lúc này Lý Chân không còn cứng rắn như trước mà lộ vẻ sợ hãi, không dám hó hé nửa lời…
Bạch Uyên nghe vậy thì ngừng không ra quyền nữa, mặt tươi cười, ôn hòa nói:
“Chân ca, làm máy rút tiền tự động, ta có chút giác ngộ có được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận