Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 496: các ngươi, rất nóng?

Chương 496: Các ngươi, rất nóng?
“Giả Nguyên, ngươi vậy mà không nói cho ta biết chuyện này!” Tưởng Long lúc này trong mắt lộ rõ vẻ sợ hãi, chất vấn Giả Nguyên.
“Ta biết cái gì mà nói?!” Giả Nguyên liếc nhìn hắn, nói:
“Ta cũng đâu có ngờ, cái tờ giấy dẫn đường kia lại coi trọng bọn hắn đến thế!!” Hắn nhìn sâu vào Chu Hàn, có chút không hiểu người này sao lại được coi trọng đến vậy,
Chẳng lẽ là có quan hệ huyết thống gì với Trương Thanh Đạo?
“Vậy giờ chúng ta phải làm sao?! Nếu Trương Thanh Đạo mà thật tới thì......” Tưởng Long vẻ mặt hoảng sợ bất định, thậm chí muốn bỏ chạy.
“Sốt ruột cái gì?!” Giả Nguyên khôi phục vẻ bình tĩnh, chậm rãi nói:
“Không chừng thằng nhóc kia lừa chúng ta thì sao? Ngươi quên lúc nãy nó nói nhảm à?”
Tưởng Long ngẩn ra, ngược lại lập tức nhớ lại con người của Bạch Uyên,
“Ta ngược lại là quên mất......” Hắn nhìn sâu vào Bạch Uyên một chút,
Thà tin trên đời không có ma quỷ, còn hơn là tin cái miệng của Bạch Uyên......
Ngay lúc này,
Chỉ thấy tờ giấy báo trúng tuyển trên mặt đất vẫn tản ra khí tức quỷ dị,
Những chữ viết bằng bút lông trên đó biến thành từng sợi mực nước, vẫn đang lưu động không ngừng, giống như sống lại, nhìn rất kỳ lạ.
Nhưng thời gian trôi qua,
Mực nước kia không ngưng kết thành hình dáng của Trương Thanh Đạo, ngược lại biến mất giữa không trung, giống như chưa từng tồn tại,
Cảnh tượng này khiến Bạch Uyên ngẩn ra, trong lòng không khỏi chùng xuống,
Ta dựa, không phải hàng giả đấy chứ......
Hắn còn nhớ lúc trước những mực nước này sẽ ngưng tụ thành hóa thân của Trương Thanh Đạo,
Sao cảnh tượng này không giống với dự liệu của hắn......
Chớp mắt, mực nước tiêu tan hết, mà tờ giấy báo trúng tuyển cũng biến thành một tờ giấy trắng, không còn chút khí tức quỷ dị nào.
“Mẹ nó, lại bày trò dọa người......” Lúc này, Tưởng Long thấy sắc mặt của Bạch Uyên thì đã hiểu ra.
“Động thủ thôi, chậm thì sinh biến!” Giả Nguyên và Tưởng Long liếc nhìn nhau, trực tiếp hóa thành hai đạo tàn ảnh,
Nhưng ngay tức khắc,
Bốn người Bạch Uyên đồng thời biến sắc, gần như cùng lúc lên tiếng kinh ngạc:
“Hiệu trưởng!!”
“Lại còn giở trò lừa đảo theo đội à?” Giả Nguyên và Tưởng Long căn bản không tin, vẫn lao về phía bốn người, đồng thời nói:
“Hôm nay dù Trương Thanh Đạo hay các thế lực lớn có đến đây, cũng không thay đổi được kết cục của bốn người các ngươi!”
“Không phải, hai vị, thật sự đến rồi......” Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, đồng thời chỉ ra phía sau hai người Giả Nguyên,
Trong mắt Tưởng Long thoáng chút bực dọc, nói:
“Đừng có mơ nữa! Trương Thanh Đạo mà đến, thì hắn cũng chỉ có một chữ 'Chết'!”
Nhưng hắn vừa dứt lời, một giọng nói thản nhiên bất ngờ vang lên từ phía sau:
“Trương mỗ đã mất hết uy danh đến vậy sao?”
Ngay tức khắc,
Sắc mặt hai người Giả Nguyên và Tưởng Long thay đổi kịch liệt, gần như cùng lúc dừng tay, lập tức quay đầu nhìn lại,
Chỉ thấy ngoài hành lang tối om, một người đàn ông dáng người thẳng tắp đang đứng trước cửa chính, cứ thế lặng lẽ nhìn hai người......
“Trương...... Trương Thanh Đạo?!” Mặt Tưởng Long gần như trắng bệch, trong mắt cũng không giấu được sự kinh hoàng,
Lần này, thật sự xong rồi......
“Đừng hoảng!”
Lúc này, Giả Nguyên mặt mày nghiêm túc, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, chậm rãi nói:
“Có cấm quỷ huyết phù ở đây, hắn không vào được đâu!”
Nghe vậy, Tưởng Long ngẩn ra, rồi lập tức thở phào nhẹ nhõm,
Trương Thanh Đạo hiện tại, quả thực đang đứng ngoài hành lang, chưa bước vào được!
“Ta ngược lại là quên mất, bọn chúng gọi ra chỉ là hóa thân, không thể phá huyết phù......” Tưởng Long thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẻ hoảng hốt trong mắt vẫn chưa tan, ngược lại nói:
“Nhưng hắn không vào được, thì chúng ta cũng không ra được mà......”
Dù có giết được bốn người Bạch Uyên, thì bọn hắn hai người cũng phải chôn cùng!
Đây chính là điều mà Tưởng Long không muốn thấy. Bạch Uyên bọn họ dù là thiên tài quỷ linh, nhưng hắn là Tam Chú Quỷ Linh nhân, đương nhiên không muốn cùng chết......
“Không cần lo lắng.” Giả Nguyên mỉm cười, khôi phục vẻ điềm nhiên, nói:
“Hóa thân của hắn có thời gian tồn tại, không thể nào cứ ở mãi được, thời gian huyết phù duy trì, sẽ lâu hơn hắn!”
“Vậy nên, chúng ta an toàn!” Nghe lời này, nỗi lo trong lòng Tưởng Long hoàn toàn tan biến,
Hắn nhìn về phía Trương Thanh Đạo đang đứng bên ngoài, trên mặt nở một nụ cười tàn độc, chậm rãi nói:
“Trương Thanh Đạo, ngươi cứ nhìn cho kỹ xem bọn ta sẽ ngược sát bốn tên này như thế nào......” Lúc này, trong mắt hắn lóe lên vẻ vui thích bệnh hoạn,
Nếu Trương Thanh Đạo không làm gì được hắn, hắn tự nhiên sẽ nhân cơ hội này mà hả hê một phen, sau này về kể với đồng nghiệp cũng có cái mà khoe khoang ......
“Hả?” Lúc này, sắc mặt Trương Thanh Đạo ngoài hành lang khẽ động, bình thản cười một tiếng, nói:
“Nhìn từ bên ngoài có vẻ không rõ lắm, hay là ta vào trong xem xét kỹ hơn chút xem sao, thế nào?”
“Vào trong?” Tưởng Long nghe vậy, không kìm được bật cười,
Nhưng nụ cười của hắn vừa nở đã cứng đờ ngay lập tức......
Chỉ thấy Trương Thanh Đạo mặt mày thản nhiên, ung dung bước tới một bước, dễ dàng tiến vào ký túc xá,
Cái gọi là huyết phù cấm chú, đối với hắn mà nói, hoàn toàn vô tác dụng!
Cái quái gì thế này...... Hàng giả à!
Lúc này, theo bước chân của Trương Thanh Đạo, toàn bộ không khí đại lâu cũng trở nên ngột ngạt......
Hai người Giả Nguyên im lặng không nói, khác hẳn vẻ hoạt bát vừa rồi, mồ hôi lạnh túa ra đầy trán, giống như vừa đứng trong mưa lớn......
“Các ngươi, nóng lắm sao?” Trương Thanh Đạo khoanh tay trước ngực, ánh mắt ẩn ý nụ cười chế giễu, cứ vậy mà lặng lẽ nhìn hai người Giả Nguyên.
“” Hai người Giả Nguyên vẫn đờ người ra tại chỗ, hoàn toàn rơi vào trạng thái đơ cứng......
“Hiệu trưởng!” Lúc này, bốn người Bạch Uyên trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng,
Lúc đầu bọn họ cũng cảm thấy có chút không ổn,
Ai ngờ Trương Thanh Đạo lại biến thái đến vậy......
Trong nhất thời, trong lòng bọn họ, chỉ cảm thấy Trương Thanh Đạo chẳng khác gì vị thần linh toàn năng!
“Hai vị......” Lúc này, Bạch Uyên nhếch miệng cười một tiếng, nói:
“Hai người không phải vừa rồi rất hăng hái sao? Sao giờ không nói gì nữa thế?”
“......”
“À đúng rồi, Tiểu Tưởng, hành vi vừa rồi của ngươi, làm ta thấy có chút quen thuộc......” Bạch Uyên sờ cằm, chậm rãi nói:
“Trước kia trong thôn ta có một con chó trong sân, cứ hễ có người đi qua là lại sủa ầm ĩ lên, vẻ mặt rất thần thái, nhưng khi cánh cửa mở ra, nó liền im bặt ngay lập tức.”
“Ngươi?!” Trong mắt Tưởng Long chợt lóe lên sự tức giận,
Thằng nhãi này nói quá sức công kích rồi......
Nhưng nghĩ đến Trương Thanh Đạo đang ở bên cạnh, hắn thực sự chỉ có thể câm nín......
Bạn cần đăng nhập để bình luận