Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1248: Triệt để không giống người......

Chương 1248: Triệt để không giống người......
"..." Lão giả thần sắc ngây ra. Không phải, ngươi trở mặt nhanh vậy sao? Một giây trước còn lớn tiếng nói đạo lý nghiêm túc, một giây sau đã lộ bản chất thật rồi?
Một lát sau, hắn đè xuống suy nghĩ trong lòng, nói: “Tiểu hữu cần gì?”
“Tài nguyên linh dị! Rất nhiều, rất nhiều tài nguyên linh dị!” Bạch Uyên hai mắt sáng lên, nói: “Một tỷ còn ngại ít, chục tỷ vẫn chê không đủ!”
"..." Lão giả nhìn dáng vẻ như sói đói của đối phương, trong lòng không khỏi giật mình. Sao lại có cảm giác dẫn sói vào nhà thế này...
“Lão nhân gia, có vấn đề sao?” Bạch Uyên trừng mắt nhìn, mặt lộ vẻ tươi cười. Hắn vốn cho rằng sự chú ý của mọi người đều dồn vào con quỷ chủ thất chú kia, thậm chí còn không nghĩ đến việc đòi hỏi báo đáp gì, kết quả đối phương lại chủ động đề nghị... Bạch Uyên dựa theo ý của đối phương, tự nhiên cũng thuận lý thành chương mà nói ra.
“Không có vấn đề...” Lão giả hít một hơi thật sâu, nói: “Chỉ cần Bạch tiểu hữu có thể giúp ta giải trừ lời nguyền linh dị trên người, hai tỷ tài nguyên linh dị xin dâng tặng!”
Trong mắt ông có vẻ kiên quyết, hiển nhiên là dốc hết vốn liếng, đây tuyệt đối là một món tiền khổng lồ, đủ để bóp chết một đại quốc linh dị! Chẳng qua hiện tại lão giả biết mình là trụ cột của Thanh Châu, lớp trẻ cũng chưa trưởng thành, ông không thể cứ vậy ngã xuống... Huống chi, tính mạng của một thất chú, dùng bất kỳ tài nguyên linh dị nào cũng không thể đổi lại được...
Bạch Uyên cười hắc hắc, nói: “Yên tâm, chỉ cần ta ra tay, lời nguyền nhỏ nhặt này không thành vấn đề.”
“Có điều bây giờ không thể vội, ta muốn dụ con quỷ chủ thất chú kia đến đây rồi tính sau...” Lệ quỷ hắn muốn, mà tài nguyên hắn cũng không bỏ.
“Vậy xin đa tạ rồi.” Lão giả nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, nói: “Phương Lâm, ngươi đưa khách quý đi thu xếp chỗ ở.”
“Không cần, ta có chỗ ở của mình.” Bạch Uyên lắc đầu, nói: “Lão nhân gia cứ yên tâm, chỉ cần quỷ kia xuất hiện, ta sẽ giải trừ lời nguyền cho ông.” Nếu bây giờ hắn giải trừ lời nguyền, con quỷ chủ kia có khi lại không đến...
“Ta tin vào nhân phẩm của tiểu hữu.” Lão giả khẽ gật đầu, nói: “Ta sẽ phân phó người chuẩn bị tài nguyên linh dị, không biết tiểu hữu có nhu cầu đặc biệt gì không?”
“Quỷ tinh số lượng lớn, ngoài ra thì là trang bị linh dị cấp ngũ chú trở lên, còn có thực vật quỷ dị đặc biệt...” Bạch Uyên không hề khách sáo, nói ra yêu cầu của mình. Còn những thứ linh dị cấp thấp, đối với một thế lực lớn thì là vật tư chiến lược, nhưng với hắn thì chẳng có mấy tác dụng, dù sao hắn cũng sẽ không bồi dưỡng những quỷ linh nhân khác. Còn quỷ nô mà hắn bồi dưỡng sau này, thấp nhất cũng phải từ ngũ chú trở lên, những cấp bậc thấp hơn thì vô dụng...
“Không thành vấn đề.” Lão giả đồng ý ngay lập tức. Lần Linh Dị Chi Dạ này, Thanh Châu thu hoạch không nhỏ, mà ông là thất chú duy nhất, cơ bản chiến lợi phẩm chủ yếu đều vào túi ông, đương nhiên có trang bị linh dị cao cấp.
Bạch Uyên nghe vậy, cũng đầy hứng khởi, đi vào bệnh viện...
Mà nhìn cái bệnh viện như ẩn như hiện kia, trong mắt lão giả có một tia kinh hãi, lẩm bẩm: “Thật sự là một tồn tại quỷ dị...”
Ông thực sự không nhìn thấu Bạch Uyên rốt cuộc là người hay quỷ, cũng không biết quan hệ giữa đối phương và mặt quỷ kia, nhưng với ông thì những điều đó không quan trọng. Nếu đối phương có ý xấu, đã không cứu Phương Lâm bọn họ...
“Được rồi, Phương Lâm, các ngươi xuống dưới trước đi.” Giờ phút này, lão giả nằm trên ghế, tận hưởng ánh nắng chiếu qua cửa sổ...
Phương Lâm bọn người gật đầu nhẹ, cung kính rời đi. Họ biết, đây là giao dịch giữa hai cường giả thất chú, họ không có tư cách tham dự...
Giờ phút này, Bạch Uyên trở về bệnh viện, trong lòng tràn ngập hưng phấn, lẩm bẩm: “Lại là hai tỷ tài nguyên linh dị, có phải có chút ít đi không nhỉ...”
Hắn không ngờ đối phương lại hào phóng đến thế, trực tiếp đưa ra nhiều tài nguyên như vậy. Phải biết, hắn điên cuồng bán danh ngạch lục chú, hiện tại cũng chỉ có khoảng 3 tỷ tài sản linh dị, mà đối phương vừa ra tay đã khiến tài sản của hắn sắp nhân đôi...
“Thôi bỏ đi, dù sao cũng nói ra rồi, vậy không nên sửa nữa...” Bạch Uyên lắc đầu, sau đó nhìn về phía xa, lẩm bẩm: “Quỷ chủ thất chú, mau lại đây đi... Ta đợi không kịp nữa rồi!” Giờ khắc này, hắn vô cùng mong chờ con quỷ chủ kia giáng lâm...
Ba ngày thời gian trôi qua rất nhanh, hắn không đợi được quỷ chủ giáng lâm, ngược lại Quỷ Kiểm đã tiêu hóa xong con quỷ chủ Linh Oán kia...
“Quỷ ca, thế nào?!” Bạch Uyên hỏi với vẻ mong chờ trên mặt.
“Thứ ngươi muốn.” Quỷ Kiểm cười hắc hắc, sau đó đưa ra một viên thuốc tăng lên tiềm chất. Nhìn viên thuốc quen thuộc kia, thần sắc Bạch Uyên trong nháy mắt chấn động, mắt ánh lên vẻ hưng phấn. Đây chính là thứ thuốc hắn mong đợi nhất...
Hắn cất viên thuốc kỹ, nói tiếp: “Quỷ ca, chỉ có cái này thôi sao?”
“Chắc chắn không chỉ.” Quỷ Kiểm cười hắc hắc, trong nháy mắt ném ra một đống lớn viên thuốc, chất chồng thành núi, trông có chút hùng vĩ.
“Hắc hắc... hắc hắc...” Bạch Uyên thấy thế, nụ cười trên khóe miệng hoàn toàn không kiềm được. Hắn có thể cảm nhận được những viên thuốc này phát ra khí tức linh dị, không giống những viên thuốc trước đây. Tuy số lượng không nhiều, nhưng mỗi viên đều là hàng tuyệt phẩm, có thể tăng cường đáng kể sức chiến đấu của hắn...
“Đúng rồi, còn mấy thứ đồ chơi này.” Quỷ Kiểm lại ném ra mấy món đồ linh dị, một khối quỷ tinh nguyên sinh, một con mắt nhuốm máu đang chuyển động, một giọt chất lỏng màu đen, cùng một khối huyết nhục tỏa ra khí tức quỷ dị...
“Hửm?” Thần sắc Bạch Uyên khẽ động, ngay lập tức bắt lấy con mắt kia, lẩm bẩm: “Trang bị linh dị của thất chú?!” Hắn cảm nhận được con mắt này tỏa ra khí tức kinh khủng, thậm chí khiến hắn cũng phải run sợ. Dù sao quỷ chủ Linh Oán thời kỳ đỉnh cao là thất chú đỉnh tiêm, chiến lợi phẩm lấy được cũng vượt xa những đồ vật của thất chú bình thường...
Quỷ Kiểm gật nhẹ đầu, nói: “Đây là con mắt có thể phóng thích oán khí, cụ thể sử dụng như thế nào thì tự mình tìm hiểu, coi như một kiện trang bị linh dị đa năng...” Bạch Uyên nghe vậy vui mừng. Bây giờ hắn có chiến lực thất chú, về cơ bản có thể phát huy toàn bộ hiệu quả của vật phẩm linh dị này.
“Có lẽ sẽ tăng lên cho ta không ít sức chiến đấu!” Bạch Uyên không do dự nữa, lập tức khoét mắt phải của mình, sau đó nhét con mắt đầy oán khí vào hốc mắt đen ngòm.
Một lát sau, lực lượng linh dị của hắn tràn ngập, nhanh chóng nắm giữ con mắt mới này! Đến đây, hai mắt của Bạch Uyên đều là quỷ nhãn...
“Cảm giác mình đã hoàn toàn không giống người nữa rồi...” Đôi mắt của hắn đầy tĩnh mịch, không mang theo chút cảm xúc của con người, lại thêm sát lục khí tức nồng nặc đáng sợ, chắc ai thấy cũng không phân biệt được đây là người hay lệ quỷ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận