Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 80: Mọi người kỳ thật đều không phải là người bình thường

Chương 80: Mọi người kỳ thật đều không phải là người bình thường
“Bạch ca, nói thế nào? Đi chợ quỷ sao?”
“Đi! Đương nhiên đi!” Bạch Uyên nhún vai, nói “loại hội hè này, sao có thể thiếu ta?”
“Tốt, vậy chúng ta cuối tuần liền đi!” Trong mắt Chu Hàn cũng có chút chờ mong cùng hưng phấn.
Trên thực tế, hai người hiện tại một nghèo hai trắng, cũng chỉ là đi xem chút náo nhiệt......
Dù sao nếu là chợ quỷ, vậy chứng tỏ không dùng tiền lớn hạ, mà là Quỷ Tinh .......
Lúc ban đêm,
Còn chưa ngủ, sắc mặt Bạch Uyên khẽ động, chỉ thấy chỗ ngực mặt quỷ lại lần nữa lặng lẽ xuất hiện,
Một giây sau, Bạch Uyên tiến vào không gian đen tối quen thuộc,
Nhìn xung quanh biển máu đang chảy, tâm thần Bạch Uyên khẽ động, âm thầm suy đoán:
“Chỗ này không phải trong người mặt quỷ sao? Biển máu là axit dạ dày của nó, chuyên tiêu hóa lệ quỷ ?”
Trong chốc lát, hắn càng nghĩ càng thấy có lý,
Ngay lúc này, trên không trung bỗng nhiên rơi xuống một viên thuốc màu trắng, chính là loại thuốc quen thuộc nâng cao cường độ thân thể.
“Xem ra điện thoại quỷ đó đúng là không ra gì......” Bạch Uyên lắc đầu, đồng thời nhìn lên trên không, chỉ thấy vốn có ba đồng quỷ tệ, giờ có thêm hai đồng,
Hiển nhiên, điện thoại quỷ chỉ mạnh hơn âm quỷ một chút......
Rất nhanh, tầm mắt Bạch Uyên chuyển một cái, lại trở về thân thể của mình,
Đúng lúc hắn bản năng định nuốt, động tác lại chợt ngừng lại,
“Cuối tuần còn phải đi chợ quỷ, vừa vặn không có tiền, hay là dùng thuốc đổi chác một chút?” Tâm thần hắn khẽ động, nghĩ đến bán thuốc để đổi lấy Quỷ Tinh,
“Hiện tại Quỷ Tinh phổ biến, nhưng loại thần dược này thì có một không hai, biết đâu có thể bán được giá cao......” Hiện tại biện pháp tăng sức chiến đấu của hắn không chỉ là ăn quỷ, ăn Quỷ Tinh có thể nâng cao âm quỷ chi lực, đồng thời cũng có thể nâng cao sức chiến đấu.
Huống chi Bạch Uyên cũng muốn thử một chút, loại thuốc này rốt cuộc có thể bán được hay không......
Nghĩ tới đây, Bạch Uyên cố nén dục vọng nuốt thuốc, cất viên thuốc màu trắng vào, trong lòng càng thêm mong đợi chợ quỷ.......
Thời gian trôi rất nhanh, đến tối thứ bảy,
Theo như lời Chu Hàn, thời gian mở chợ quỷ là từ 12 giờ đêm đến ba giờ sáng,
Còn địa điểm, ở ngay khu vực ngoại ô phía tây của thành phố Bình An,
“Tiểu Hàn, ngươi nói chợ quỷ này mở cửa muộn như vậy làm gì? Còn làm như hẻo lánh thế này.” Bạch Uyên dụi mắt, xem ra tối nay lại không ngủ được rồi,
“Chắc là để tạo chút không khí......” Chu Hàn cười nói: “Cũng coi như là chợ đêm chủ đề thôi.”
“......” Bạch Uyên lắc đầu, đúng là có chút không thể lý giải được.
Ngay khi hai người đang nói chuyện,
Chu Hàn vừa vặn vẫy được một chiếc taxi,
“Sư phụ, đi Tây Giao Lộ.”
“Không thành vấn đề!” Sư phụ mỉm cười, khách sáo nói “hai vị là người quỷ linh phải không?”
“Sao ông biết?” Chu Hàn khẽ giật mình, không ngờ sư phụ vừa nhìn đã biết thân phận của hắn.
“Hôm nay tôi đã chở ba bốn chuyến khách đến Tây Giao Lộ rồi.” Sư phụ lắc đầu nói: “Tôi nghe được từ trong cuộc trò chuyện của bọn họ thì đều là người quỷ linh.”
Lúc này, sư phụ lại hạ giọng nói:
“Có phải có bí mật gì đang diễn ra không? Hay lại có quỷ?”
Người bình thường luôn chậm trễ tin tức, nếu có thể biết trước tin tức, biết đâu có thể bảo toàn tính mạng.
“Sư phụ, ông nghĩ nhiều rồi, chỉ là một buổi tụ họp hoạt động của người quỷ linh mà thôi.” Chu Hàn lắc đầu, cười giải thích.
Nghe vậy, lái xe mới thở phào nhẹ nhõm, xen lẫn vài phần tức giận nói:
“Hiện tại thành phố an toàn, toàn bộ nhờ vào các người .”
“Nhưng cũng phải cẩn thận một chút.” Chu Hàn cười nói: “Dù sao nguy hiểm vẫn ở khắp mọi nơi.”
“Ngươi nói đúng!” Lái xe bỗng nhiên run lên, nói “hơn nữa bây giờ nguy hiểm, không chỉ đến từ quỷ!”
“Hả? Còn có gì nữa?”
“Lần trước tôi kiếm khách vào đêm khuya, định chở ghép khách, kết quả anh đoán làm sao?” Lái xe dừng một chút rồi nói,
“Người trong xe kia nói......”
“Ta là người bệnh tâm thần, ngươi dám chở nàng, ta liền chém ngươi.”
“Đúng đúng đúng!” Lái xe lẩm bẩm nói tiếp: “Ai? Ngươi là ma đó biết à?”
Vẻ mặt hắn kinh ngạc, trong giây lát từ gương chiếu hậu nhìn thấy cái khuôn mặt mà cả đời này hắn không quên được......
“Ngươi cứ nói đi......” Ánh mắt Bạch Uyên lạnh lùng, tựa như một con lệ quỷ, cứ thế nhìn hắn.
“Ngươi...... Ngươi......” Lái xe trợn tròn mắt, trong lòng phút chốc ngập tràn kinh hãi.
Lúc này, Tiểu Hàn bên cạnh có vẻ mặt cổ quái nói:
“Bạch ca, ý anh ta nói không phải là anh đấy chứ......”
“......” Bạch Uyên lắc đầu, khí chất lạnh lùng trong nháy mắt thu hồi, đồng thời nói:
“Lo lái xe đi.”
Lái xe thấy vậy, miễn cưỡng bình tĩnh lại đôi chút, nhưng sợ hãi trong lòng vẫn còn.
“Bớt bôi đen ta......” Bạch Uyên nhìn hắn một cái, nói “tối đó nếu không có ta, ngươi chết sớm rồi!”
Hắn vốn chỉ có ý tốt cứu đối phương, kết quả tên này lại bôi đen hắn, cho nên mới cố ý dùng khí tức âm quỷ hù dọa đối phương một phen.
“Chết?” Lái xe ngớ ra, hỏi: “Đại ca, ý anh là, cô gái đêm đó là quỷ?”
“Ngươi nghĩ sao?”
“......” Lái xe nuốt nước miếng, trong lòng không khỏi tin tưởng mấy phần, dù sao đối phương là người quỷ linh, cũng không có lý do gạt hắn.
Một hồi lâu sau, hắn áy náy nói:
“Ca, tôi không biết ngày đó là anh cố ý nói vậy, là tôi hiểu lầm ......”
“Không, đây không phải cố ý!” Bạch Uyên mỉm cười, nói “ta đúng là bệnh tâm thần......”
“......” Khóe miệng lái xe giật một cái, sợ hãi trong lòng lại dâng lên,
Trong tiếng cầu xin của hắn, hai người cuối cùng cũng đến nơi,
Lái xe lại một lần nữa nói lời cảm ơn, thậm chí ngay cả tiền cũng không thèm lấy, trực tiếp rời đi.
Bạch Uyên lắc đầu, sau đó đánh giá bốn phía, nói:
“Tiểu Hàn, ngươi chắc đây là địa điểm tổ chức chợ quỷ chứ?”
Hai tay của hắn bỏ vào túi, chấp nhận những cơn gió lạnh thổi đến từ bốn phương tám hướng, mà dưới ánh đèn đường lờ mờ, lại không có một ai......
“Chắc là vậy...... Thầy không đến mức lừa tôi......” Chu Hàn gãi đầu, cũng có chút mờ mịt,
Hai người hướng phía trước đi đến, bắt đầu tìm kiếm xung quanh,
Chỉ là vừa đi mấy chục mét, sắc mặt Bạch Uyên khẽ động, trong nháy mắt nói:
“Chờ chút!”
“Bạch ca, sao vậy?” Chu Hàn thấy thế, vội vàng triệu hồi ra quan tài đen, còn tưởng rằng bọn họ gặp phải nguy hiểm gì.
Ngay lúc này,
Chỉ thấy khu vực trống phía trước, đột nhiên xuất hiện một nam tử mặc đồ đen,
“Hai vị đến tham gia chợ quỷ sao?” Ánh mắt nam tử nhìn về phía Chu Hàn, rõ ràng là nhận ra thân phận người quỷ linh của đối phương.
Hai mắt Bạch Uyên híp lại, từ người đối phương đã cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm, rõ ràng không phải là người yếu gì.
“Ừm.” Lúc này Chu Hàn vội vàng tiến lên, nói:
“Đại ca, địa điểm ở chỗ này sao? Sao tôi không thấy một ai.”
“Nếu là người quỷ linh tham gia đương nhiên phải dùng một chút linh lực để che giấu.” Nam tử cười giải thích: “Chủ yếu là lo lắng người bình thường vô tình vào trong.”
“Vậy sao? Vậy tôi có thể vào chứ?”
“Đương nhiên có thể, chợ quỷ lần này không yêu cầu thực lực.” Nam tử nhẹ gật đầu, rồi chỉ vào Bạch Uyên, nói:
“Nhưng hắn thì không được!”
“Tại sao?” Bạch Uyên ngạc nhiên, thực lực của mình có thể vượt xa Tiểu Hàn, vậy mà không thể vào?
“Trong chợ quỷ có lực lượng linh dị bao phủ, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe người bình thường......” Nam tử nói: “Cho nên, xin lỗi......”
Tuy rằng thực lực của hai người không cao, nhưng nam tử cũng không hề lạnh nhạt, nghĩ tới đây là nguyên nhân khiến Vương Gia làm to chuyện,
Dù sao làm ăn, không thể cao cao tại thượng được......
“Người bình thường?” Bạch Uyên nhíu mày, lại là lý do này......
Chu Hàn bên cạnh thầm nói: “Bạch ca, không cần giấu diếm nữa, lộ thân phận ra đi.”
“Hả?” Nam tử ngẩn người, nhìn đi nhìn lại Bạch Uyên, bản năng cho rằng đối phương là hậu duệ đại nhân vật nào đó......
Lúc này, chỉ thấy Bạch Uyên thong thả lấy một tờ giấy từ trong túi áo đưa cho đối phương, đồng thời nói:
“Anh bạn, thu xếp chút, mọi người kỳ thực không ai là người bình thường đâu.”
“Hả?” Ánh mắt nam tử lướt qua, trong nháy mắt liền há hốc miệng, chỉ thấy trên đó viết:
“Giấy khám bệnh khoa tâm thần......”
Bạn cần đăng nhập để bình luận