Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1191: Anh em đến tẩy cái cướp!

Chương 1191: Anh em đến cướp của đây!
Mà Bạch Uyên thấy vậy, lại không hề sốt ruột chút nào, mặc cho đối phương công kích tới. Chiêu thức quỷ kỹ phản công của Đại Đầu Quỷ bị tổn thương là có liên quan đến lực phòng ngự của hắn, có thể nói là đòn công kích mạnh nhất hiện tại của hắn, tự nhiên không cần thiết phải ngăn cản đối phương.
"Mạnh hơn chút nữa được không......" Bạch Uyên nở nụ cười, cứ vậy đứng yên tại chỗ.
Theo thời gian trôi qua, tay của Quỷ Huyết bị thương càng nghiêm trọng, rốt cuộc cũng ý thức được có gì đó không đúng.
Con người trước mắt, hình như đang tận hưởng?
Trong nháy mắt, một cỗ bạo ngược tức giận xuất hiện, Quỷ Huyết tay trở nên càng thêm hung tợn, nhưng không công kích nữa, cứ vậy treo lơ lửng trên cổ Bạch Uyên......
Trong nhất thời,
Một người một quỷ cứ vậy giằng co, như thời gian đang ngưng đọng lại vậy......
"Không đánh à? Vậy thì tới lượt ta!" Bạch Uyên lại không lãng phí thời gian, mặt vẫn tươi cười, đồng thời đưa tay phải ra, một lực lượng linh dị đáng sợ bùng phát.
Hắn đem Quỷ Huyết tay cưỡng ép tóm xuống!
Nhìn Quỷ Huyết tay giãy giụa không ngừng, Bạch Uyên trực tiếp cho nó một đòn.
Sau khi bị thương nặng, Quỷ Huyết tay liền ngừng giãy giụa, trong nháy mắt ngoan ngoãn trở lại......
Bất quá thế công của Bạch Uyên vẫn chưa dừng lại.
Nhờ vào đầu lâu quỷ độc kinh khủng, tay của con quỷ này rất nhanh đã bị đánh trọng thương.
Giờ phút này, con mắt trên lòng bàn tay lệ quỷ đã hoàn toàn không còn vẻ oán độc, mà thay vào đó là sự sợ hãi tột độ.
"Sợ à?" Bạch Uyên nhíu mày, nhìn vẻ sợ hãi trên mặt Quỷ Vương, trong mắt có chút vui thích.
Có thể khiến Lục chú Quỷ Vương sợ hãi, đối với hắn mà nói rõ ràng là một việc vô cùng sung sướng.
Trong khoảnh khắc,
Thừa lúc Bạch Uyên không để ý, Quỷ Huyết tay lại bộc phát ra chút lực lượng linh dị còn sót lại, thoát khỏi trói buộc, thuấn di hướng về tượng sáp quán bỏ chạy......
"Muốn chạy?" Sắc mặt Bạch Uyên khẽ động, xòe bàn tay, tóm lấy không khí phía trước, cùng với lực lượng linh dị đẩy ra......
Tay quỷ trong nháy mắt cứng đờ tại chỗ, như bị giam cầm, khiến nó càng thêm điên cuồng giãy giụa, nhưng tiếc là không có tác dụng.
Một giây sau,
Quỷ Huyết tay trở về trong tay Bạch Uyên.
"Ngươi không thể chạy đâu......" Bạch Uyên cười hắc hắc,
Nụ cười như ác ma này khiến Quỷ Huyết tay run lên cầm cập, sự sợ hãi trong lòng càng thêm sâu sắc.
Nó ký sinh lâu năm trên tấm ván gỗ ở tượng sáp quán, đã thấy quá nhiều những linh dị tiến vào nơi này, dù là quỷ linh nhân hay lệ quỷ, đều chết thảm, thậm chí không thể tiến sâu vào trong tượng sáp quán.
Điều này khiến nó khinh thường tất cả các tồn tại linh dị, nhất là cái gọi là quỷ linh nhân, đơn giản là không có sức chiến đấu.
Nhưng Bạch Uyên trước mắt, hoàn toàn phá vỡ nhận thức của nó......
Con người cũng có thể đáng sợ đến mức này sao?
"Cũng nên lên đường rồi......" Bạch Uyên mỉm cười, đang định gọi Quỷ Kiểm ra dùng bữa,
"Ô ô ô......" Lúc này, Quỷ Huyết tay phát ra tiếng rên cổ quái, đồng thời chỉ vào tấm ván gỗ bên cạnh, con mắt ở lòng bàn tay thậm chí lộ rõ vẻ cầu xin.
Rõ ràng, nó muốn giao tấm ván gỗ này ra, xin Bạch Uyên tha cho nó một mạng......
"Nằm mơ à? Mạng của ngươi ta muốn, tấm ván này ta cũng muốn, tất cả đều là của ta!" Bạch Uyên cười hung ác, tiếp lời:
"Quỷ ca, ra đây!" "Đem nó tới gần ngực của ngươi là được, mấy món ngọt nhỏ này ta lười động." Giọng của Quỷ Kiểm vọng đến, khiến Bạch Uyên cạn lời.
"Thật sự muốn cơm bưng tận miệng sao......" Bạch Uyên không nhịn được lẩm bẩm trong lòng.
Nhưng nói đi nói lại, hắn vẫn cầm Quỷ Huyết tay, đưa lại gần ngực.
Trong nháy mắt, một luồng lực thôn phệ truyền đến, hút trực tiếp Quỷ Huyết tay vào......
Bạch Uyên nhìn ngực mình, chỉ thấy Quỷ Kiểm đang ngon lành nhai nuốt,
Hắn không nhịn được cảm thán:
"Thật đúng là an nhàn quá......" "Quỷ ca của ngươi cả đời giết quỷ, không cho ta hưởng thụ một chút à?" "......" Khóe miệng Bạch Uyên co giật, đúng là không thể phản bác......
Hắn lắc đầu, nhìn tấm ván gỗ trước mặt, rồi trực tiếp thu vào quỷ nội viện.
Tấm ván gỗ sinh ra từ đây, vẫn luôn đứng yên ở đây, nó đoán chừng nằm mơ cũng không nghĩ tới, mình sẽ bị người ta cưỡng đoạt đi mất......
"Nên vào rồi......" Bạch Uyên cười hắc hắc, trong mắt càng thêm chờ mong,
Đây là hắn tiến vào nơi linh dị sáu chú đầu tiên, quả thật toàn là đồ tốt......
"Có ai không? Anh em tới cướp của đây!" Bạch Uyên đi tới trước cửa kính tượng sáp quán, không cưỡng ép xông vào, mà lịch sự hô.
Nhưng hoàn toàn im lặng, không có một âm thanh nào đáp lại.
"Cái này mà cũng không tức giận?" Bạch Uyên nhíu mày, trong mắt có chút ngạc nhiên,
Hắn đã khiêu khích lắm rồi, theo tính tình nóng nảy của lệ quỷ, lẽ ra đã không nhịn được rồi chứ?
"Nếu không mở cửa, vậy ta tự vào!" Bạch Uyên hơi đổi sắc mặt, cầm đầu người chùy trong tay, trong nháy mắt giáng mạnh vào cánh cửa trước mắt.
"A!!" Một tiếng kêu đau đớn vang lên.
"Ừm?" Bạch Uyên nhíu mày,
Âm thanh này không phải từ cửa phát ra mà là từ đầu lâu quỷ trên chùy.
Lúc này, đầu lâu của quỷ này đang thối rữa, chảy ra chất dịch màu xanh đen, như đang gặp phải lời nguyền đáng sợ,
Còn về phần đầu lâu quỷ và đầu lâu bình thường kia cũng đều trúng phải lời nguyền, chỉ là một cái không còn chút ý thức, một cái là đại quỷ lục chú có thể chống đỡ, tự nhiên đều không có tiếng kêu thảm.
"Hửm? Cánh cửa này......" Bạch Uyên mở quỷ nhãn,
Hắn vốn nghĩ đây lại là một món đồ linh dị, nhưng phát hiện đây chỉ là một cánh cửa bình thường, bất quá là được gia tăng sức mạnh của lời nguyền!
"Xem ra cũng không dễ dàng vào như vậy." Bạch Uyên không dùng đầu người chùy nữa.
Đây là vũ khí bản mệnh của hắn, nếu lệ quỷ trên đó chết đi, sức chiến đấu của hắn sẽ giảm đi đáng kể.
Bạch Uyên thu đầu người chùy lại, nắm chặt song quyền, rồi bắt đầu điên cuồng oanh tạc cánh cửa lớn!
Đầu người chùy chịu không nổi, nhưng năng lực phòng ngự của hắn quá mạnh, không để ý gì đến lời nguyền kinh khủng này......
Ầm ầm ầm —— Âm thanh va chạm dữ dội vang vọng trong khu hoang vu, nghe vô cùng đột ngột......
"Lực nguyền rủa này, đúng là có hơi mạnh......" Theo mỗi cú oanh kích của Bạch Uyên, hai tay hắn đã xuất hiện những vết màu xanh đen, một cỗ lực linh dị ăn mòn, muốn khiến huyết nhục của hắn thối rữa.
Hư ảnh Đại Đầu Quỷ trên người Bạch Uyên hiện lên, dễ như trở bàn tay hóa giải công kích này......
Bất quá bởi vì đây chỉ là một luồng linh dị bị phân tách ra, nên lực lượng của Đại Đầu Quỷ không thể tìm thấy kẻ thi pháp, cũng không thể phản kích.
Ngay lúc này,
Bạch Uyên lại tung thêm một cú đấm, trực tiếp khiến cả cánh cửa thủy tinh nổ tan tành!
Hắn khẽ nhúc nhích, mở bất tử thân ra, chớp mắt đã khôi phục những vết thương trên tay.
Loại công kích linh dị này đối với hắn mà nói, không đáng kể, thậm chí không cần hao phí chút lực lượng linh dị nào cũng đã tự lành lại.
Bạch Uyên đi một mạch, đã giết ba con Quỷ Vương lục chú, nhưng vẫn giữ trạng thái sung mãn.
Nếu là người lục chú nào khác, e là không dám đi tiếp......
Bạn cần đăng nhập để bình luận