Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 36: Ta đi nhà vệ sinh siêu độ nó một thoáng!

Chương 36: Ta đi nhà vệ sinh siêu độ nó một lát!
Chu Hàn tâm trí hơi động, trong nháy mắt đã vác chiếc quan tài đen của mình, chạy về phía trước, còn hai người kia cũng biến sắc mặt, triệu hồi những vật thể mang quỷ dị hỗn tạp, bám theo sau.
Rất nhanh, ba người một ngựa dẫn đầu, đi đến trước cửa phòng Bạch Uyên, "Bạch ca, bọn ta..."
Chu Hàn chưa dứt lời, sắc mặt đã đông cứng lại, chỉ thấy Bạch Uyên đang đè nghiến một bộ thân thể trong suốt, tung ra từng đấm vũ bạo, nhắm thẳng vào đầu nó mà đánh, có lẽ nghe thấy động tĩnh của ba người, Bạch Uyên quay đầu nhìn một cái, vì chiến đấu nên mặt hắn cũng dính máu gà, nhưng lúc này, khóe miệng hắn lại nhếch lên, nở nụ cười với ba người, nhưng trong khung cảnh này, nụ cười của hắn lại càng khiến người ta sợ hãi, cực kỳ sợ hãi… Ba người lập tức não bộ trống rỗng, gần như bản năng lùi lại một bước, chỉ cảm thấy sợ hãi đến tột cùng… Bạch Uyên cũng không để ý ba người nữa, quay đầu tiếp tục tấn công, rất nhanh, ba người cũng phản ứng lại, ánh mắt nhìn về phía thân thể trong suốt bị Bạch Uyên đè dưới, do linh thể bước chân quỷ gần tan rã, thân thể tự nhiên cũng lộ rõ, chỉ thấy thân thể nó dính đầy máu gà, trông vô cùng thê thảm, điều càng khiến người chú ý là, hai chân của nó đỏ tươi, phảng phất như được hình thành từ máu tươi chồng chất.
Ba người ngay lập tức hiểu ra, đối phương chính là con lệ quỷ đã hại người trước đó?!
Có lẽ do thấy ba người xuất hiện, lệ quỷ lại chìa tay về phía bọn họ, tựa như là đang... cầu cứu.
"Á... Á..."
Ba người lại càng thêm mộng bức, không nhịn được nhìn nhau, bọn họ chẳng phải đến cứu Bạch Uyên sao, sao giờ quỷ lại đang cầu cứu bọn họ?!
Tình huống này có chút quá nghịch thiên rồi a… Lúc này, Bạch Uyên cúi đầu nhìn xuống, mặt quỷ trên ngực hắn đã xuất hiện hoàn toàn, thèm thuồng nhìn bước chân quỷ, một bộ muốn ăn sạch lau trơn nó.
"Các ngươi đợi chút."
Bạch Uyên tự nhiên biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, sợ bị lộ nên không chọn cách ăn nó trước mặt mọi người, "Con quỷ này nghiệp chướng nặng nề, ta đi nhà vệ sinh siêu độ nó một lát."
Dứt lời, Bạch Uyên đứng lên, tóm lấy cổ bước chân quỷ, như xách theo một con chó chết, cất bước đi về phía nhà vệ sinh.
"Siêu… Siêu độ?!"
Ba người cùng nhau nuốt nước bọt, ngài đúng là EQ cao đó nha...
Bọn họ không cho rằng Bạch Uyên ác quỷ Địa ngục này sẽ thật lòng muốn siêu độ quỷ...
Quả nhiên, trong chốc lát, từ nhà vệ sinh khách sạn đã truyền đến từng đợt tiếng kêu rên kinh hãi, khiến người ta tê cả da đầu, chỉ nghe thanh âm, bọn họ đã có thể tưởng tượng con quỷ kia sợ hãi đến mức nào...
"Hóa ra, lời lão sư nói là thật."
Chu Hàn vẻ mặt mộng mị, lẩm bẩm: "Quỷ thật sự sẽ sợ hãi…"
"Não ta bây giờ có hơi bị đơ rồi…"
Lý Tử Trần sắc mặt kinh ngạc, cơ thể cũng run rẩy nhè nhẹ, nói:
"Hai người bọn họ, rốt cuộc ai là quỷ? Ai là người?"
"... "
Khóe mắt ba người giật giật, tình huống này thật sự có chút phá vỡ thế giới quan của họ… Một người trong đó lên tiếng:
"Ta cảm thấy cũng không giống người cho lắm..."
Bọn họ chưa từng gặp qua ai biến thái như vậy, lại đánh quỷ thành cái dạng này… Rất nhanh, trong nhà vệ sinh truyền ra tiếng xả nước, hình như là đang cọ rửa thứ gì đó, lát sau, Bạch Uyên mặc chiếc áo sơ mi trắng dính máu, tươi cười đi ra, thân hình Bạch Uyên cao gầy, không cường tráng, nhưng vào lúc này, lại mang đến cho ba người cảm giác áp bách cực hạn!
"Bạch... Bạch ca..."
Lý Tử Trần nặn ra một nụ cười, không biết nên nói gì.
Chu Hàn dù sao cũng là đồng bọn của Bạch Uyên, trong lòng tuy chấn kinh, nhưng không hề sợ hãi, chỉ có cực độ hưng phấn, có một chỗ dựa lớn như vậy, sau này chẳng phải sẽ đi nghênh ngang sao?
"Ca, con quỷ kia sao rồi?"
"Giải quyết xong rồi."
Bạch Uyên mỉm cười, nói: "Các ngươi có thể trở về giao nhiệm vụ."
"Cứ thế mà chết luôn?"
Ba người nhìn nhau, đã đoán trước được kết quả.
Bạch Uyên gật đầu, tiếp đó thản nhiên nói:
"Phần thưởng nhiệm vụ là hai cái quỷ tinh..."
Lý Tử Trần nhướng mày, lập tức lên tiếng:
"Bạch ca, những thứ không liên quan đến chúng ta thì không cần nói!"
"... "
Chu Hàn và một người kia cùng nhìn về phía hắn, Không phải chứ, cậu giác ngộ cao thế à?
Lý Tử Trần sắc mặt bình tĩnh, liếc hai người một cái, trong lòng nghĩ:
Vớ vẩn, cảnh tượng này ai mà không sợ chứ?
Vừa nghĩ đến việc Bạch Uyên kéo bước chân quỷ vào nhà vệ sinh, hắn liền cảm thấy hai chân hơi run lên, lỡ bị kéo vào là hắn thì sao… "Vậy ta không khách khí vậy."
Bạch Uyên mỉm cười, nói:
"Được, bảo mọi người bên dưới giải tán hết đi, cứ nói là lệ quỷ đã chết, có thể về nhà."
Lý Tử Trần cùng người kia lập tức đứng dậy, như trốn chạy mà rời khỏi phòng...
"Ca, anh thật sự quá mạnh."
Lúc này, Chu Hàn giơ ngón cái lên, nói: "Em kính nể anh chẳng khác nào sông cuộn biển trào..."
"Thôi, đủ rồi!"
Bạch Uyên cười cười, nói: "Chỉ là chút thao tác cơ bản thôi mà, đâu đến nỗi phải vậy."
"Đây mà vẫn chỉ là thao tác cơ bản ư..."
Trong mắt Chu Hàn sự ngưỡng mộ càng tăng lên, nói:
"Ca, trước đây em biết anh biến thái, nhưng không ngờ anh có thể biến thái đến mức này a!"
"?"
Bạch Uyên chớp chớp lông mày, đây là đang khen mình sao?
"Thời nào rồi, giờ là thời nào? Nếu tôi mà đối xử với người như vậy, đó là phạm pháp rồi, nhưng bây giờ đối với quỷ lại là khác…"
Nói đến đây, trong mắt hắn không khỏi hiện lên một tia hung tàn, "..."
Chu Hàn không khỏi rùng mình một cái, thời đại linh dị ập đến, hình như đã giúp Bạch Uyên giải phóng thiên tính… "Thôi được rồi, quỷ tinh này đối với cậu hữu dụng chứ?"
Lúc này, Bạch Uyên thu lại nụ cười, nghiêm mặt hỏi.
"Ca, không cần đâu, anh cứ giữ lại đi."
Chu Hàn lập tức từ chối nói: "Em không có đóng góp gì cả, sẽ không lấy."
Tuy hai người quan hệ tốt, nhưng cứ thế nhận chiến lợi phẩm một cách vô duyên vô cớ, mối quan hệ tốt đến đâu cũng sẽ dần nhạt đi, cậu cũng không phải là đồ ngốc, đại lão này đương nhiên là phải giữ cho cả đời, chỉ là chút quỷ tinh thì đáng là gì… "Nhưng mà ca, nếu như anh không dùng, muốn đổi thành tiền thì có thể tìm em."
Ở chính phủ, có thể bán quỷ tinh, nhưng muốn dùng tiền để mua thì là chuyện không thể nào.
"Được, tôi xem thử đã."
Bạch Uyên gật đầu, định trước hết cứ cho mặt quỷ thử nuốt xem sao.
Nếu có tác dụng thì ăn luôn, nếu tác dụng không lớn thì không bằng bán thẳng cho Chu Hàn.
Trong chốc lát, hai người cùng nhau xuống lầu, lúc này, mọi người đang có vẻ mặt kích động, chỉnh tề đứng thành một hàng, vừa thấy Bạch Uyên đi xuống, mọi người ùa tới, miệng không ngừng cảm ơn, hiển nhiên, Lý Tử Trần hai người đã kể đơn giản tình hình cho mọi người, cho thấy rõ Bạch Uyên mới là lực lượng chính giải quyết linh dị, còn bọn họ, chỉ phụ trách làm đội cổ động viên...
"Mọi người khách khí rồi, đều là hàng xóm nhiều năm cả."
Bạch Uyên khoát tay áo, mở miệng nói:
"Trễ thế này rồi, mọi người về nghỉ ngơi trước đi."
Mọi người lúc này mới lần lượt lên lầu, về lại phòng của mình.
"Được rồi, ta cũng phải đi ngủ một lát, các cậu cứ tự nhiên."
Bạch Uyên duỗi lưng mỏi mệt, lẩm bẩm: "Nửa đêm vận động một chút, thân thể cũng hơi không chịu nổi rồi."
"... "
Lý Tử Trần thần sắc kỳ quái, vừa nãy anh đánh hăng say như vậy, có chút nào không chịu nổi đâu...
Căn cứ vào quá trình Bạch Uyên tấn công lệ quỷ vừa rồi mà xét, thằng cha này tố chất cơ thể tuyệt đối không hề đơn giản như nhìn vẻ bề ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận