Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 168: Mới linh dị nhiệm vụ

Chương 168: Nhiệm vụ mới đầy linh dị “……” Nhìn bóng lưng nhân viên nghiệp vụ đi xa, Bạch Uyên im lặng, mặt tối sầm, “Tốt, tốt, tốt, ngươi tên Vương Thanh chơi vậy đúng không……” Hắn lẩm bẩm: “Đã vậy còn bôi nhọ anh em!” Bên cạnh Chu Hàn nhỏ giọng nói: “Bạch ca, cái đó…… hình như hắn nói cũng có chút đạo lý……” “???” Bạch Uyên quay đầu nhìn Chu Hàn một chút, rồi nở nụ cười, nói: “Tiểu Hàn, có muốn cùng Bạch ca giữ quan hệ tốt không?” “Không muốn!” Nói xong, Chu Hàn như thể chạy trốn khỏi cổng trường, thẳng hướng nhà ăn mà đi…… “…” Bạch Uyên lắc đầu, trong mắt có chút phiền muộn. Vương Thanh thế mà lại nói hắn như vậy, điều này khiến hắn sau này còn thế nào…… Hố Quỷ Tinh?! Đêm đến. Bạch Uyên đang nằm trên giường nghịch điện thoại. “Lão Bạch, hôm nay giao dịch, coi như thuận lợi nhỉ?” Lúc này, Vương Thanh chủ động tìm Bạch Uyên nói chuyện phiếm, hiển nhiên nhân viên nghiệp vụ đã báo lại mọi chuyện. “Thuận lợi cái rắm!” Bạch Uyên trả lời ngay: “Ngươi vậy mà phá hỏng hình tượng hoàn mỹ của ta!” “Ta chẳng phải lo cho nhân viên nghiệp vụ của mình bị hố sao…” Khóe miệng Vương Thanh giật một cái, rồi trả lời: “Mà lại, ngươi có hình tượng hoàn mỹ hồi nào?” “Lười nói chuyện với ngươi, tóm lại ngươi nợ ta hai khối Quỷ Tinh, không đúng, là 52 khối!” “???” “Ta quên cái phiếu ưu đãi kia rồi.” “!!!” Mặt Vương Thanh lập tức tối sầm, nỗi đau khổ ngày xưa lại ùa về…… Khi hắn định nói vài câu qua loa, đã thấy Bạch Uyên lại nhắn tin:
“Đến giờ uống thuốc rồi, không nói nữa.” “Uống thuốc?” Vương Thanh ngẩn người, rồi lẩm bẩm:
“Hóa ra là thật sự có bệnh à……” Hắn hoàn toàn không nghi ngờ chút nào, dù sao từ tình huống của Bạch Uyên mà thấy, bệnh của hắn quả thật rất nghiêm trọng… Mà lúc này Bạch Uyên đã vào không gian bên trong Quỷ Kiểm, xem xét số Quỷ Tệ, cũng đã lên tới 92 khối. “Mê vụ quỷ vậy mà cho những mười hai Quỷ Tệ, không tệ, so với nữ quỷ thêu giày mạnh hơn một chút.” Bạch Uyên nhíu mày, trong lòng có chút vui mừng. Dù sao có Quỷ Tệ trong tay, hắn cũng cảm thấy có chút an toàn. Nhưng đúng lúc này. Trên không xuất hiện một vết nứt, rồi hai viên thuốc rơi xuống…… “Hả?” Bạch Uyên ngơ ngác, không ngờ sẽ có gấp đôi niềm vui bất ngờ, chỉ thấy trước mặt hắn, đang lơ lửng một viên thuốc lớn màu trắng, và một viên thuốc nhỏ màu xanh lá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận