Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 583: ta cũng muốn có chút tham dự cảm giác......

Chương 583: ta cũng muốn có chút cảm giác tham dự...... “Đúng là có chút may mắn.” Vương Thanh một bên nhếch miệng cười, nói: “May mà ta từ trong kho nhà còn cuỗm đi không ít Quỷ Tinh, nếu không chúng ta lấy đâu ra Quỷ Tinh để đập đồ......” “......” Bạch Uyên khóe miệng giật giật, vẻ mặt cũng có chút kỳ lạ, nếu để người của Vương gia biết bọn hắn dùng Quỷ Tinh nhà mình đập đồ, không biết sẽ có cảm tưởng gì...... Hắn nhíu mày, lên tiếng hỏi: “Lão Vương, ngươi làm vậy nếu để người nhà biết có khi bị đánh c·h·ết không?” “Chắc là không sao đâu......” Vương Thanh gãi đầu, nói: “Dù sao ta tạm thời cũng không về Vương gia, đợi ta mạnh lên rồi thì không thành vấn đề gì nữa.” “......” Vẻ mặt Bạch Uyên hơi động, nói: “Nhưng mà ngươi làm vậy, liệu có gây ảnh hưởng tới cha ngươi không?” Hắn hiện giờ đã biết, người đứng đầu thế lực không có nghĩa là có địa vị cao nhất trong gia tộc, Vương Thanh gây ra chuyện này, người phải chịu áp lực có khả năng chính là cha hắn...... “Không sao, những người khác cũng không dám nói gì......” Vương Thanh nhún vai, hồn nhiên không để ý nói: “Cha ta không giống như những người đứng đầu thế lực khác, ông ấy mạnh như vậy, là một trong những người nắm quyền cao nhất gia tộc.” “Hửm?” Bạch Uyên ngẩn ra, sau đó liền hiểu ra, xem ra cho dù là ở những thế lực hàng đầu, vẫn là phải dựa vào thực lực để nói chuyện...... Đúng lúc này, một nhân viên phục vụ đi tới cạnh ba người, nói: “Ba vị, xin hỏi hiện giờ muốn nhận vật đấu giá luôn, hay đợi đến khi phiên đấu giá kết thúc?” “Hiện giờ nhận luôn.” Bạch Uyên nhíu mày, cũng hiểu quy củ đấu giá của Vương gia, nếu sau đó mới nhận, hắn sợ người đông mắt tạp, nhận ra thân phận của Vương Thanh, lỡ như bị giữ lại khế ước dị linh kia, thì coi như không ổn. “Ta đi một chút sẽ quay lại.” Nói xong, Bạch Uyên trực tiếp đứng dậy, đi theo nhân viên phục vụ lên lầu ba...... Còn Quỷ Tinh của Vương Thanh và Hàn Vũ, cũng đã được chuyển cho hắn để thanh toán khoản tiền kếch xù hơn hai vạn. Năm phút sau, Bạch Uyên trở lại phòng đấu giá, mắt đầy ý cười, hiển nhiên, hắn đã lấy được khế ước dị linh kia. “Sao lâu vậy?” Vương Thanh ngơ ngác hỏi, nếu lâu hơn chút nữa, e là Hàn Vũ sẽ tự mình đi tìm hắn...... “Ta ở trên lầu ba lề mề chút, đây không phải là muốn kỳ kèo trả giá, tiết kiệm chút Quỷ Tinh sao......” Bạch Uyên lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “Mà người Vương gia các ngươi đúng là không nể nang gì cả, vậy mà không cho kỳ kèo dù chỉ một khối Quỷ Tinh......” “Ngươi có bị bệnh không đó?” Vương Thanh khóe miệng giật giật, nhất thời ngơ ngác, hắn chưa thấy ai kỳ kèo trả giá vật phẩm đấu giá bao giờ......
Bạn cần đăng nhập để bình luận