Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 202: Thực thi quỷ?

Chương 202: Thực thi quỷ? “Tiểu Hàn, ta siêu độ lệ quỷ, ngươi cầm Quỷ Tinh!” Bạch Uyên đem hai khối Quỷ Tinh vừa tuôn ra ném thẳng cho Chu Hàn, đồng thời quyết định phương án phân chia. Quỷ Tinh đối với hắn có ích, nhưng không bằng việc tăng lên do lệ quỷ mang lại, huống chi Chu Hàn mỗi lần ra tay đều cần tiêu hao tuổi thọ tự nhiên cũng phải có chút bồi thường mới được. “Tốt!” Chu Hàn gật nhẹ đầu, đương nhiên là vui vẻ đáp ứng. Hắn vẫn muốn đột phá đến nhị chú, xem có cách nào giải quyết vấn đề tuổi thọ hay không… “Siêu độ? Chẳng lẽ Bạch ca là một cao nhân đắc đạo?!” Lúc này, La Thành đứng ở giữa nghe thấy lời Bạch Uyên nói, trong lòng không khỏi thêm vài phần sùng bái… Hắn vì đeo bịt mắt, đương nhiên không nhìn thấy Bạch Uyên đang thôn phệ lệ quỷ… Ba người đi trên con phố không một bóng người, thỉnh thoảng nghe thấy tiếng người la hét hoảng loạn, nhưng sau những hoang mang ban đầu, tiếng thét đã bớt ồn ào, có lẽ họ đã nhận ra việc hét lên sẽ thu hút lệ quỷ, cũng có lẽ bởi vì… đã chết. Dù là Bạch Uyên, khi ở trong bóng tối, cũng sẽ rơi vào thế hạ phong, thậm chí khi bị bầy quỷ bao vây, còn có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng, còn nếu người bình thường gặp lệ quỷ trong bóng tối, kết cục khỏi cần nói nhiều. “Linh Dị Chi Dạ nếu là thật sự toàn cầu hóa thì e là một tai ương chưa từng có…” Bạch Uyên nhìn xung quanh bóng tối, khó có thể tưởng tượng con người sẽ tổn thất thê thảm đến thế nào. Trước kia, vụ việc ở thành phố Bình An đã gây chấn động cả nước, nhưng so với Linh Dị Chi Dạ, thì chuyện ở Bình An chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi… “Nếu Linh Dị Chi Dạ kéo dài không kết thúc, e là nhân loại sắp đi đến đường cùng…” Bạch Uyên ngước nhìn trời đêm đen kịt, trong mắt cũng có chút cảm khái. Đến lúc đó, số người còn sống sót có lẽ còn ít hơn nữa. Nhưng theo lý mà nói, khả năng này chắc sẽ không quá lớn. Bạch Uyên lắc đầu, không nghĩ ngợi nhiều, mà chuyên tâm bắt đầu giết quỷ, cho dù xảy ra biến cố gì, thực lực của mình mới là sự bảo hộ lớn nhất! Đúng lúc này, Bạch Uyên khẽ nhíu mày, chỉ thấy phía trước xuất hiện một cái đầu lâu, hắn vốn cho là lệ quỷ, nhưng ánh sáng tràn tới mới khiến hắn thấy rõ đó là một xác chết nằm dưới đất. “Nội tạng đều bị móc rỗng?” Bạch Uyên ngửi thấy mùi máu tươi tanh nồng, nhìn xuống xác chết dưới chân, bụng và các cơ quan nội tạng đã biến mất, nhìn như bị người xé ra nuốt chửng… “Là con lệ quỷ xanh lục kia sao?” Bạch Uyên nghĩ tới máu thịt tươi trong miệng con lệ quỷ vừa nãy, lẩm bẩm: “Thực thi quỷ?” Ngay lúc Bạch Uyên đang suy tư, thì phía trước truyền đến tiếng kêu thất thanh: “Cứu ta! Cứu mạng!!” “Hửm?” Bạch Uyên khẽ nhướng mày, tiến về phía trước, không hề vội vàng. Ánh đèn pin chỉ chiếu được trong phạm vi hai mét, khiến tầm nhìn của Bạch Uyên hạn chế, không thấy rõ tình hình trong bóng tối, nên đương nhiên lộ vẻ cẩn thận. Huống chi bây giờ tình huống đặc thù, người kêu cứu chưa chắc đã là người… Rất nhanh, một nữ sinh hoảng loạn xông vào trong ánh sáng, Bạch Uyên dù không thấy tình hình trong bóng tối, nhưng đối phương thấy rõ ánh sáng đèn pin, dù sao trong đêm tối mênh mông này, ánh đèn quá nổi bật. “Xin anh mau cứu tôi! Sau lưng tôi có quỷ!” Nữ sinh nghẹn ngào, trên lưng có vài vệt máu, nhìn mà thấy ghê sợ. Vừa dứt lời, một thực thi quỷ cao khoảng hai mét xông vào ánh sáng, đối mặt trực tiếp với Bạch Uyên! “Hửm? Còn to lớn vậy?!” Bạch Uyên hơi bất ngờ, trong mắt ngược lại có chút ngoài dự liệu, hắn còn tưởng rằng chỉ cần một đấm là có thể đánh nổ thực thi quỷ này… Lúc này, thực thi quỷ nhìn Bạch Uyên, phát ra tiếng gào thét như dã thú, trong miệng còn vương lại nội tạng chưa nuốt, trông vừa tanh tưởi vừa kinh hãi. Hiển nhiên, nữ sinh chạy được không phải do nhanh hơn lệ quỷ, mà vì cô ta nhanh chân hơn người khác… “Tiểu Hàn, ra tay!” Bạch Uyên thần sắc thận trọng, âm quỷ chi lực đều được phóng thích ra, âm quỷ hư ảnh đã ngưng thực hoàn toàn, hợp làm một với thân thể hắn, nhìn khá quỷ dị! Vừa dứt lời, hắn liền lập tức lao tới, chộp lấy đầu nó, trực tiếp giết tới. Mặt thực thi quỷ đầy vẻ tham lam nhìn nữ sinh kia và La Thành, tựa hồ muốn nuốt chửng bọn họ, Bạch Uyên chẳng hề sợ hãi, đối với nó, Bạch Uyên chỉ như một món ăn nhạt nhẽo, chẳng đáng bận tâm, nhưng nếu đối phương đã chủ động tấn công, hắn cũng không né tránh nữa. Nhất thời, Bạch Uyên cùng thực thi quỷ lao vào cận chiến! Vừa tới gần thực thi quỷ, Bạch Uyên đã cảm nhận toàn thân nhói buốt, bị một cỗ khí tức linh dị ăn mòn. “Còn có quỷ kỹ?” Bạch Uyên khẽ nhướng mày, trong nháy mắt liền phản ứng lại, đoán chừng thuộc loại quỷ kỹ gây sát thương trong một phạm vi. Nhưng hắn chẳng hề để ý, trong mắt tràn đầy hưng phấn! “Hôm nay ca ca quyết ăn sạch ngươi, Chúa đến cũng không cứu được!” Chỉ thấy lực lượng linh dị của hai bên không ngừng va chạm, nhất thời bất phân thắng bại, nguyên nhân chủ yếu không phải đối phương quá mạnh, mà vì tay trái của Bạch Uyên phải giữ đèn pin, khiến thực lực của hắn không được như lúc toàn thịnh. Nhưng hắn cũng không đơn độc chiến đấu! Đúng lúc đó, Chu Hàn nắm lấy cơ hội, quan tài trên vai đột nhiên hé mở một góc, ba đạo u quang lao tới, trong nháy mắt đánh nổ đầu thực thi quỷ! Ngay khi thực thi quỷ vừa gào thét lên, Bạch Uyên lại tiếp tục lao tới, liên tiếp đấm nó chừng mười cú! Thân hình cao lớn của thực thi quỷ ầm ầm ngã xuống đất, rơi vào trạng thái trọng thương. “Không tệ…” Bạch Uyên liếm môi, trong mắt cũng có chút hưng phấn. Hắn liếc nhìn cô gái vừa nãy chạy tới, lúc này đang nửa ngồi thở dốc, chẳng còn hơi sức mà xem hắn. Hắn không hề do dự, nhanh chóng siêu độ cho nó. “Tiểu Hàn, cầm lấy.” Bạch Uyên ném một khối Quỷ Tinh lớn cho Chu Hàn. Rất nhanh, nữ sinh cũng hồi phục thần trí, không thấy bộ dạng thực thi quỷ khổng lồ, trong lòng cô thở phào nhẹ nhõm. “Các anh là cố ý đến cứu tôi?” Cô nhìn ba người, ánh mắt có vài phần chờ mong. Bạch Uyên lắc đầu, nói: “Đương nhiên không phải, ba người bọn ta ra đường ban đêm thôi.” “…” Nữ sinh hơi mím môi, tình huống này còn ra đường đêm?! Rất nhanh, Bạch Uyên và hai người kia cáo biệt nữ sinh, tiếp tục đi tản bộ trên đường phố. Nghe nói ba người là cố ý đi tìm quỷ giết, nữ sinh quả quyết lựa chọn một mình tìm nơi trốn, như vậy có lẽ an toàn hơn chút… Bây giờ lệ quỷ xuất hiện, kỳ thực không có nhiều như người ta tưởng, chỉ là vì bóng tối bao trùm, cộng thêm việc mọi người hoảng loạn hét lên, khiến người ta bản năng cho rằng đường phố toàn quỷ. Thực ra, chỉ cần bản thân không gây ra tiếng động, tỷ lệ gặp phải lệ quỷ cũng không lớn, tất nhiên, trường hợp quá xui xẻo thì không tính…
Bạn cần đăng nhập để bình luận