Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1339: Thấp kém hạ phẩm quỷ tinh?

Chương 1339: Quỷ tinh hạ phẩm thấp kém?
Đang lúc Quỷ Huyết Hoa Chủ yên lặng chờ c·hết thì, lại ngẩn ra, đột nhiên thấy một khuôn mặt quỷ dị xuất hiện, "Hả?" Nhìn khuôn mặt quỷ này, Quỷ Huyết Hoa Chủ nhất thời ngây người.
Chợt, nó trong nháy mắt phản ứng lại.
Chỉ thấy vô số gương mặt vặn vẹo mở to đôi mắt tĩnh mịch, cùng nhau rít lên:
"Ngươi là cái mặt quỷ năm đó?!"
"A?" Mặt quỷ ngẩn ra, lẩm bẩm:
"Thanh danh của ta lớn vậy sao?" Trong lòng nó có chút tự đắc.
Dù sao đã qua mấy trăm năm, nhưng vẫn có lệ quỷ nhớ nó, có thể thấy năm đó uy thế của nó k·h·ủ·n·g b·ố thế nào...
"Ngươi trở về... Ngươi trở về... Toàn bộ thế giới muốn loạn..." Quỷ Huyết Hoa Chủ có vẻ như p·h·át đ·iên, cứ lẩm bẩm như vậy.
Mặt quỷ lười nói thêm, há miệng lớn, trong nháy mắt nuốt chửng đóa hoa quỷ khổng lồ ngàn mét.
"Hương vị bình thường..." Nó tùy ý bình luận một câu, rồi trở về trong cơ thể Bạch Uyên.
Đây không phải nó khoe mẽ, mà là mới nuốt hơn 200 con quỷ chủ không lâu, đối với đóa quỷ hoa thất chú này, đương nhiên nó không mấy để ý.
"Đi thu mấy mỏ quỷ kia rồi nói!" Trong mắt Bạch Uyên ánh lên vẻ hưng phấn.
Tuy hiện tại hắn có mấy trăm tỷ tài nguyên linh dị trong người, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ.
"Bạch ca, đồ ở dưới ngươi bỏ sao?" Lúc này, Bãi Độ quỷ chủ cũng gọi hắn.
"Hả? Đồ ở dưới?" Bạch Uyên ngẩn ra, rồi dùng quỷ nhãn nhìn vị trí Quỷ Hoa Chi Chủ đã c·hết, lập tức thấy rất nhiều tài nguyên linh dị đang tản mát ở dưới.
"Ta dựa vào, nhiều tài nguyên thế này?!" Hắn lập tức thấy một lượng lớn quỷ tinh thượng phẩm và đủ loại đồ linh dị, phần lớn đều là cấp lục chú, cũng có một ít đồ thất chú...
"Đây đều là do Quỷ Hoa Chi Chủ cất giữ." Bãi Độ quỷ chủ giải thích: "Nó trường kỳ ở trong lãnh địa của mình, không chế tác Quỷ Tàng, nếu không ngươi thu lại còn dễ hơn."
"Hả?" Thần sắc Bạch Uyên hơi động, nói: "Lệ quỷ ở thế giới của ngươi đều có Quỷ Tàng?!" Đã lâu rồi hắn không nghe hai chữ này...
"Chỉ cần là thủ lĩnh đám quỷ, cơ bản đều ít nhiều có." Bãi Độ quỷ chủ giải thích: "Con quỷ này cắm rễ ở Huyết Sắc bình nguyên nhiều năm, lại là thất chú, chắc chắn tích lũy lượng lớn tài nguyên, còn Quỷ Huyết Hoa khác cơ bản không có gì."
"Vậy sao..." Trong lòng Bạch Uyên tràn đầy hưng phấn, như thấy vô số tài nguyên linh dị từ trên trời rơi xuống.
Trước đây ở thế giới loài người hắn cũng g·iết không ít đại quỷ, nhưng hiếm khi đạt được nhiều tài nguyên thế này, dù sao thế giới kia quá cằn cỗi, không chỉ quỷ linh nhân nghèo mà lũ lệ quỷ kia cũng vậy...
Hơn nữa còn có một Lão Quỷ Nhân biến thái đang đ·iên cuồng thu tài nguyên, khiến các linh dị tồn tại khác càng thêm túng thiếu...
Lúc này,
Bạch Uyên vung tay, trực tiếp thu đại lượng tài nguyên vào quỷ viện, đồng thời nói: "Bãi Độ, trên người ngươi có đồ tốt không?" Hắn chú ý thu phục nó làm tiểu đệ, mà quên hỏi về đồ linh dị trên người nó.
"Bạch ca, lúc ta đến thế giới loài người chỉ là lục chú, hơn nữa còn là trốn chạy, trên người không có mấy tài nguyên, bao nhiêu năm nay ta thu thập đều để xung kích thất chú rồi..." Bãi Độ quỷ chủ vội kể khổ: "Hiện tại ta có khả năng tiến thêm một bước nhưng không có tài nguyên..."
"Được, được." Bạch Uyên ngắt lời kể khổ của đối phương, "Đừng nói nhảm, với tốc độ của ngươi, còn lâu mới tới thất chú tr·u·ng du."
"..." Bãi Độ quỷ chủ xấu hổ cười, giải thích: "Nhưng trên người ta thật không có gì cả..."
"Ta chỉ tiện miệng hỏi, còn thiếu của ngươi chút đó à?" Bạch Uyên nhếch mép, nói: "Được rồi, đi thu mấy mỏ quỷ kia đã!" Nói xong,
Hắn dang song cầm, đi thẳng đến vị trí các mỏ quỷ trước đó,
Còn Bãi Độ quỷ chủ thì không hề do dự, vội vàng giương mái chèo đi theo,
Dù sao nó đang trúng nguyền rủa, có muốn chạy cũng không được...
Rất nhanh,
Bạch Uyên đã thu hai mỏ quỷ ở Huyết Sắc Bình Nguyên, một cái nhỏ, một cái trung bình, tuy đã khai thác kha khá, nhưng vẫn còn hơn trăm triệu trữ lượng.
"Bạch ca, quỷ tinh hạ phẩm thấp kém này có ích với ngươi thật à?" Bãi Độ quỷ chủ không hiểu nói.
"Hả? Có ích chứ." Bạch Uyên ngẩn ra, nói: "Chẳng lẽ ngươi không hấp thu được?"
"Hấp thu thì được, nhưng lực lượng linh dị bên trong ít quá, với thất chú chúng ta cơ bản vô dụng..." Bãi Độ quỷ chủ lộ vẻ chê bai.
"Hả? Thất chú vô dụng?" Bạch Uyên ngẩn ra, nói: "Ta thấy dùng tốt mà."
"Ngươi còn chưa lên thất chú..." Vào lúc này, giọng Quỷ Kiểm vang lên.
"..." Bạch Uyên im lặng,
Hắn quên mất, bản thân tuy có thể so với thất chú đỉnh cấp, nhưng sáu đạo lệ quỷ lực trong người toàn bộ cũng chỉ là lục chú mà thôi, nên đương nhiên không có cảm giác gì...
"Quỷ ca, đợi ta có lệ quỷ chi lực đến thất chú, quỷ tinh này thật vô dụng?"
"Đúng là tác dụng không lớn." Quỷ Kiểm giải thích: "Đẳng cấp linh dị của lệ quỷ chia làm ba cấp bậc, một đến ba chú là một bậc, gọi là lệ quỷ cấp thấp, thường dùng quỷ tinh hạ phẩm để tăng tiến; bốn đến sáu chú là một bậc, gọi là lệ quỷ trung cấp, dùng quỷ tinh trung phẩm hiệu quả tốt nhất, tất nhiên nếu có lượng lớn quỷ tinh hạ phẩm thì cũng được."
"Còn bảy đến tám chú là một bậc khác, tốt nhất là dùng quỷ tinh thượng phẩm, cũng có thể dùng lượng lớn quỷ tinh trung phẩm để biến đổi, nhưng đột phá bình cảnh thì tốt nhất vẫn là dùng thượng phẩm."
"Nên trong thế giới lệ quỷ, mỏ quỷ hạ phẩm cơ bản vô giá trị với quỷ chủ..."
"..." Bạch Uyên hiểu ra.
Thảo nào Bãi Độ quỷ chủ không thèm để ý quỷ tinh hạ phẩm, hóa ra với thất chú hoàn toàn vô dụng?
Đồng thời hắn cũng biết vì sao Quỷ Huyết Hoa Chủ không quan tâm đến các mỏ quỷ, thậm chí còn không phái lệ quỷ mạnh canh giữ, toàn bộ đều là thợ mỏ...
Nhưng tình huống của hắn đặc biệt, còn có thể nhờ vào quỷ tinh hạ phẩm để tăng lực lượng linh dị từ lục chú lên thất chú...
"Xem ra tương lai phải đi thu thập thêm quỷ tinh trung phẩm và thượng phẩm..." Bạch Uyên thầm nghĩ.
Trước đây hắn đã có không ít quỷ tinh tinh túy từ mộ địa Lão Quỷ Nhân,
Còn quỷ tinh có được qua việc bán danh ngạch từ con người thì phần lớn đều chỉ là hạ phẩm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận