Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1347: Không giống bình thường Linh hội!

Chương 1347: Linh hội không bình thường!
“Ngươi... Ngươi muốn làm gì?!” Giờ phút này, Huyết Đầu quỷ chủ đã nhận ra một chút không ổn, dùng thanh âm run rẩy hỏi.
“Hắc hắc...” Bạch Uyên lại không trả lời, chỉ quỷ dị cười.
Hắn từ khi nhìn thấy Huyết Đầu quỷ chủ lần đầu tiên đã rất kích động.
Cây gậy lớn làm từ xương trắng trong tay hắn dù là cấp thất chú, nhưng còn chưa phát huy được một nửa tác dụng. Chỉ khi dung hợp lệ quỷ, cây gậy xương trắng này tiến hóa thành đầu người chùy mới thực sự biến đổi về chất!
Nếu không dung hợp lệ quỷ, xương trắng này chỉ là một loại vật liệu dị linh có độ cứng cực cao, không được tính là vũ khí dị linh gì.
“Ngươi không phải muốn thần phục ta sao? Bây giờ cho ngươi cơ hội này!” Bạch Uyên cười tà một tiếng, cấp tốc nắm chặt nó trong tay, nói:
“Ngoan ngoãn làm vũ khí của Bạch ca ngươi đi, tương lai ngươi sẽ chứng kiến vô số đại quỷ diệt vong!”
“!!” Huyết Đầu quỷ chủ kinh hãi trên mặt, bắt đầu điên cuồng giãy giụa, nhưng vô ích.
Chỉ thấy Bạch Uyên cắm mạnh một cái, trực tiếp cố định nó vào đầu nhọn của cây gậy xương trắng.
Trong chớp mắt, một luồng sức mạnh dị linh quỷ dị từ bên trong xương trắng ăn mòn ra, hoàn toàn cố định Huyết Đầu quỷ chủ vào trên xương trắng, không thể thoát ra được.
“A!!” Huyết Đầu quỷ chủ phát ra tiếng rít kinh dị.
“Câm miệng!” Bạch Uyên mặt lạnh tanh, ngang ngược đập mạnh cây gậy xương trắng xuống mặt đất.
Huyết Đầu quỷ chủ trong nháy mắt hiện lên vẻ đau khổ, càng phát ra những tiếng rên rỉ, trông thảm hại vô cùng, không còn chút uy phong quỷ chủ nào...
“Ngoan ngoãn một chút, đừng có gào loạn lên!” Bạch Uyên cầm đầu người chùy, đồng thời rót sức mạnh dị linh của mình vào trong đó, chớp mắt liền biết được năng lực của Huyết Đầu quỷ chủ.
Huyết dịch của quỷ chủ này không chỉ có thể ăn mòn lực phòng ngự dị linh của mục tiêu mà còn có thể phục hồi vết thương của hắn, có thể coi là một năng lực vừa công kích vừa hỗ trợ.
Còn về những kỹ năng quỷ khác và thiên phú, cây gậy xương trắng không có khả năng tăng phúc được, dù sao nếu có thể tăng phúc toàn diện thì quả thực quá nghịch thiên...
“Coi như có chút tác dụng...” Bạch Uyên sờ cằm, trên mặt tỏ vẻ hài lòng.
Điều quan trọng nhất là, Huyết Đầu quỷ chủ này là cấp thất chú, đủ sức tiếp nhận sức mạnh dị linh của hắn, không lo lắng nó sẽ trực tiếp tan vỡ.
Đương nhiên, chờ hắn đạt tới cấp bát chú, đầu quỷ máu này có trụ nổi không thì còn phải xem số phận nó...
“Chỉ cần dung hợp thêm mấy cái đầu lâu quỷ, lực công kích dị linh của ta sẽ được phóng đại, giải quyết quỷ chủ cấp thất chú cũng sẽ dễ dàng hơn.” Bạch Uyên thầm nghĩ trong lòng, đồng thời nói:
“Đúng rồi, trong nhà ngươi còn có quỷ chủ nào không? Ta muốn để các ngươi đoàn tụ!”
“...” Huyết Đầu quỷ chủ nghe vậy, mặt lập tức hiện lên vẻ oán độc.
Mẹ nó, đây có phải tiếng người không?!
“Ánh mắt gì đó?” Trong mắt Bạch Uyên lóe lên tia hung hăng, nói:
“Ta rất hiền lành, đừng để ta tra tấn ngươi, có được không?”
“...” Mặt Huyết Đầu quỷ chủ không cam lòng, nhưng không dám tỏ vẻ oán độc nữa, mà thành thật nói:
“Nào có quỷ chủ gia tộc nào? Toàn bộ lãnh địa chỉ có một mình ta là quỷ chủ!”
“Chỉ có một cái thôi à?” Bạch Uyên lắc đầu, lẩm bẩm:
“Vốn còn muốn nói một nhà quỷ thì phải chỉnh tề một chút, nếu bọn chúng không đạt tới thất chú, thôi vậy...”
“Đúng rồi, ngươi có biết những đầu lâu quỷ nào giống ngươi không?” Hắn lúc đầu chỉ thuận miệng hỏi một chút, nhưng không ngờ Huyết Đầu quỷ chủ lại thật sự đưa ra đáp án mà hắn muốn.
“Có một con quỷ chủ đầu bạc, nhưng ở một khu vực khác!” Chỉ thấy trên mặt quỷ đầu máu hiện lên vẻ oán hận, trực tiếp nói ra.
“Ồ? Xem ra là kẻ thù của ngươi?” Bạch Uyên nhíu mày.
Hắn nhìn vẻ mặt của nó là có thể đoán ra một hai, huống chi đối phương nói nhanh như vậy, rõ ràng không thể có quan hệ tốt...
“” Huyết Đầu quỷ chủ không trả lời, nhưng trong lòng lại có một chút chờ mong.
Nó bị vĩnh thế giam cầm trên xương trắng này, nếu kẻ thù cũ cũng có thể đến bồi nó thì cũng có thể xem là một chuyện tốt...
Giờ phút này, Bạch Uyên cũng không để ý tới đối phương nữa mà lẩm bẩm:
“Nhưng mà ở khu vực khác, khoảng cách có hơi xa…”
Theo những gì hắn biết, muốn đến khu vực khác thì phải vượt qua quỷ hải. Nơi đó không chỉ nguy hiểm tứ phía, có đủ loại thiên tai dị linh, mà còn cực kỳ mênh mông, muốn vượt qua không phải chuyện dễ...
“Thôi, cứ thanh lý quỷ chủ ở khu vực này rồi tính sau.” Bạch Uyên không nghĩ nhiều nữa, cất đầu người chùy đi, tiếp tục im lặng chờ những quỷ chủ khác mắc câu...
Thời gian dần trôi qua.
Từ khi Huyết Đầu quỷ chủ xuất hiện, trên Xích Quỷ Phong đã có các quỷ chủ lục tục kéo đến.
Và khi bọn chúng đến ngọn núi thì việc đầu tiên chính là đi tới cung điện quỷ hỏa trên đỉnh núi.
Dù sao Xích Viêm quỷ còn lại không thể giao tiếp, các quỷ chủ này cũng khinh thường tiếp xúc với những quỷ vật cấp thấp này, tự nhiên sẽ đi lên đỉnh núi trước.
Mà khi lên đến đỉnh núi, các quỷ chủ cũng giống như quỷ đầu máu, không có bất kỳ sự phòng bị nào mà cứ thế tiến vào bên trong cung điện.
Về phần kết cục, đương nhiên là không cần nhiều lời…
Cho dù là quỷ chủ cấp thất chú đỉnh cao cũng khó thoát khỏi cái chết, cứ thế âm thầm bị giải quyết.
Và cho đến giờ, các quỷ chủ còn lại vẫn chưa hề phát giác, vẫn đang hướng Xích Quỷ Phong chạy đến, thậm chí vì thời gian sắp đến gần nên bọn chúng còn đang dốc toàn lực di chuyển…
Đây đúng là đang tự nộp mạng...
Trong lúc nhất thời, nơi vốn được dùng làm địa điểm tổ chức Linh hội - cung điện hỏa diễm - lại trở thành nơi chôn xương của vô số quỷ chủ!
Lại nửa tháng nữa trôi qua, thời gian tổ chức linh hội chỉ còn hai ngày.
Giờ phút này, cung điện hỏa diễm trên Xích Quỷ Phong vẫn sừng sững, cái lối vào rộng lớn tựa một vực sâu không đáy, nuốt chửng hết con quỷ chủ này đến con khác...
Còn Bãi Độ, kẻ đang giả dạng Xích Viêm quỷ chủ, vẫn tĩnh tọa trong cung điện.
Bây giờ tâm trạng của nó đã tương đối bình tĩnh, dù sao trong khoảng thời gian này nó đã chứng kiến quá nhiều quỷ chủ bị diệt vong, trong lòng đã không còn tâm tình gì để dao động...
“Tổng cộng câu được hai mươi tám con quỷ chủ rồi, so với tự mình đi tìm thì thoải mái hơn nhiều…” Bạch Uyên ngồi trong bệnh viện, nở nụ cười nhàn nhạt, lẩm bẩm:
“Trên người những quỷ chủ này còn mang theo lượng lớn tài nguyên, toàn bộ đều muốn đến giao dịch, thật sự là cảm ơn Linh hội…”
Trong chốc lát, hắn đối với linh hội được tổ chức ở khu vực này có hảo cảm, đúng là thiên tài nghĩ ra cái quy tắc này...
Dù sao không có cái linh hội này, hắn muốn quét sạch toàn bộ quỷ chủ là một công trình lớn, mà bây giờ chỉ cần yên lặng chờ những quỷ chủ này tự nộp mạng là được rồi...
Không những đơn giản mà còn an toàn cực cao!
“Dựa theo lời của Bãi Độ, đoán chừng còn có bảy tám con quỷ chủ nữa chưa tới…” Bạch Uyên liếm môi một cái, lẩm bẩm:
“Các ngươi mau tới đi, cây chùy lớn của ta đã cô đơn khó nhịn rồi!”
Hắn đã quyết tâm, chỉ cần giải quyết hết quỷ chủ ở khu vực này là lập tức rời đi nơi đây.
Dù sao hắn và Quỷ Kiểm hiện giờ đang là tội phạm bị truy nã toàn bộ Quỷ giới, dựa theo kinh nghiệm của hắn thì làm một tội phạm bị truy nã thì không được ở lại một khu vực quá lâu, nếu không sớm muộn gì cũng sẽ bị Thất Quỷ Chủ tìm đến!
Và trong lúc Bạch Uyên đang chờ đợi những quỷ chủ còn lại chạy tới thì cách Xích Quỷ Phong vạn dặm,
Tám quỷ chủ đang tản ra hơi thở dị linh kết bạn cùng đi, thẳng tiến đến Xích Quỷ Phong.
Rõ ràng bọn chúng đều là quỷ chủ đến tham dự linh hội, vì tiện đường nên tụ tập ở cùng nhau…
Chỉ thấy các quỷ chủ đều mang vẻ tươi cười, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong, không hề biết rằng lần này linh hội có một chút khác biệt so với mọi lần...
Bạn cần đăng nhập để bình luận