Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 471: Bông hoa vì cái gì hồng như vậy......

Chương 471: Bông hoa vì sao lại đỏ như thế......
“Đáng tiếc, các ngươi nuốt thuốc này không có tác dụng gì cả...” Bạch Uyên lắc đầu, trong mắt cũng có một chút tiếc nuối. Lúc trước hắn đã nghĩ đem viên thuốc bán cho người khác, kết quả chỉ có hắn dùng mới có hiệu quả, những người khác hoàn toàn là lãng phí thuốc...
“Không đáng tiếc, không đáng tiếc.” Hàn Vũ cười gượng một tiếng, liên tục khoát tay. Nàng dù có thể chấp nhận cái tên 【Bệnh Viện】, nhưng thật sự không thể chấp nhận chuyện nuốt thuốc như vậy...
Và ngay lúc này,
Ba người thần sắc khẽ giật mình, lại là từ trên người Bạch Uyên nhận ra một luồng khí tức không giống bình thường.
“Hả?” Hàn Vũ ngẩn người, sau đó không thể tin nổi nói:
“Ngươi mạnh lên rồi?!”
“Chuyện này có gì kỳ quái?” Bạch Uyên lắc đầu, nói:
“Ta đã nói rồi, ta chính là nuốt thuốc để mạnh lên, thì ra các ngươi cũng không tin?”
“......” Hàn Vũ trong nháy mắt im lặng, chuyện này đổi lại ai đoán chừng cũng không muốn tin...
“Chuyện này không phù hợp quỷ học a...” Lông mày của nàng hơi nhíu, trong nhất thời có chút khó hiểu không biết chuyện gì đang xảy ra...
“Đây chính là phương thức để ta mạnh lên...” Bạch Uyên nhún vai, cũng không giấu giếm gì, nói thẳng:
“Ta nuốt quỷ sẽ được luyện chế thành các loại viên thuốc, có thể dùng để gia tăng sức chiến đấu của ta...”
“Đơn giản thô bạo như vậy?” Hàn Vũ khẽ nhếch miệng, trong mắt có một tia ngoài ý muốn. Mà nhìn từ biên độ mạnh lên của đối phương, tốc độ phát triển cũng không hề chậm...
Đại bộ phận Quỷ Linh Nhân muốn mạnh lên đều phải cố gắng thu hoạch tài nguyên, toàn lực tu luyện, từng bước một mạnh lên. Nhưng tên này, có vẻ như đang đi đường tắt...
“Chắc chắn rồi.” Bạch Uyên nhếch miệng cười một tiếng, nói: “Cho nên ta mới thấy tiếc, các ngươi không thể ăn được...” Nếu như viên thuốc có thể dùng chung, hắn có thể dẫn theo Hàn Vũ và những người khác cùng nhau mạnh lên...
“” Hàn Vũ nghe xong lời này, trong lòng cũng cảm thấy có chút đáng tiếc. Dù việc nuốt thuốc bạo lực như vậy có hơi kỳ quái, nhưng nếu có thể mạnh lên, nàng hoàn toàn không để ý...
“Về sau chúng ta giết quỷ, chỉ cần đánh tới trọng thương thì dừng lại, ta sẽ kết liễu chúng...” Bạch Uyên liếm môi một cái. Hắn hào phóng thừa nhận như vậy cũng là muốn các đồng đội biết việc nuốt lệ quỷ quan trọng như thế nào với hắn.
“Ta không cần quá nhiều các tài nguyên linh dị khác, có thể chia bớt một chút lợi ích.” Mặc dù đây là năng lực dành riêng cho hắn, nhưng bởi vì đối phó lệ quỷ cần kịp thời dừng tay, có chút ảnh hưởng đến hiệu suất giết quỷ của tiểu đội, hắn cũng chủ động nhường nhịn một bước.
Ba người gật nhẹ đầu, cũng không nói thêm gì nữa.
“Tốt, không cần hâm mộ ta...” Bạch Uyên nhếch miệng cười một tiếng, nói:
“Ta chuẩn bị đi dạo một vòng ở Quỷ Linh Nhai xem có cái khế ước linh dị nào không.”
“Các ngươi mấy ngày nay hãy tiêu hóa tài nguyên thật tốt, toàn lực tăng lên, phía sau chúng ta sẽ tiếp tục nhận các nhiệm vụ linh dị...” Ba người gật nhẹ đầu, trong lòng cũng có động lực.
Học viện quỷ linh đối với bọn họ mà nói, không phải là kết thúc mà chỉ là một điểm xuất phát mà thôi. Tương lai, bọn họ sẽ còn tiếp tục nhận những nhiệm vụ linh dị biến thái hơn............
“Cuối cùng cũng có thể đi dạo một vòng...” Bạch Uyên mặc áo khoác trắng, tiêu sái đi trên đường phố.
Tuy trang phục của hắn hơi có chút kỳ quái, nhưng những người đi đường lại không hề nhìn hắn với ánh mắt khác thường. Bây giờ thế giới lấy quỷ linh nhân làm chủ, mà đại bộ phận Quỷ Linh Nhân đều sẽ mặc đủ loại trang bị linh dị, điều này cũng khiến cách ăn mặc của mọi người trở nên đa dạng hơn. Hắn mặc đồ viện trưởng xem như là bình thường, thậm chí có người còn mặc đồng phục bệnh nhân ngoài đường...
“Gần mười tháng, thời tiết có hơi trở lạnh...” Bạch Uyên cảm nhận được gió đêm thổi vào mặt, tâm trạng cũng trở nên vui vẻ. Bây giờ hắn chẳng những nạp rất nhiều thuốc, mà còn dung hợp sức mạnh của Ảnh Quỷ, tinh thần sảng khoái cũng là lẽ đương nhiên.
“Cũng không biết sức chiến đấu hiện tại như thế nào...” Trong lòng hắn thầm nói. Tuy trong lòng có dự đoán sơ bộ, nhưng vì không có ai cùng hắn đối luyện, nên tự nhiên cũng không biết tình hình cụ thể.
“Thương thế phản phệ trên người Hàn Vũ không biết đã hồi phục hoàn toàn chưa, Vương Thanh xuất thủ thì cần tiêu hao Quỷ Tinh, Tiểu Hàn thì thực lực hơi yếu...” Hắn thật sự là không tìm được ai thích hợp để đối luyện...
Rất nhanh,
Bạch Uyên đi tới Quỷ Linh Nhai của Trung Nguyên thị. Bây giờ Trung Nguyên thị có Linh Dị bộ ra sức ủng hộ, cộng thêm quỷ linh khí trong thành phố nồng độ cao, đã là thành phố quỷ linh đứng đầu bảng xếp hạng.
Mà Quỷ Linh Nhai xem như trung tâm của Trung Nguyên thị, đương nhiên là phồn vinh trong sự phồn vinh. Cho dù là người thuộc các thế lực đỉnh tiêm hay các Quỷ Linh Nhân thuộc thế lực trung, tiểu đều sẽ đổ xô tới. Các loại đạo cụ linh dị thượng đẳng chỉ có ở nơi đây mới dễ mua được hơn...
“So với mấy tháng trước còn phồn vinh hơn...” Bạch Uyên đứng ở đầu đường, trong mắt có một chút cảm thán. Lần đầu tiên hắn đến Đại Hạ Linh Dị Học Phủ, hắn và Vương Thanh đã từng dạo qua Quỷ Linh Nhai, nhưng lúc đó còn lâu mới được phồn vinh như hiện tại. Mà ở giữa chỉ mới qua hai ba tháng mà thôi...
“Xem ra Linh Dị bộ đang ra sức nâng đỡ...” Bạch Uyên nhìn xung quanh, trong lòng tự lẩm bẩm. Có một Quỷ Linh Nhai phồn vinh như thế, đối với các học viên của Đại Hạ Linh Dị Học Phủ mà nói, tự nhiên là một chuyện cực kỳ tốt. Cho dù là mua bán hay trao đổi đạo cụ, đều có thể nói là cực kỳ thuận tiện... Đây có thể cũng là lý do Trương Thanh Đạo phát triển mạnh Quỷ Linh Nhai...
“Đi dạo một vòng xem có khế ước linh dị không đã...” Bạch Uyên nhìn dòng người tấp nập ở Quỷ Linh Nhai, quyết định hòa mình vào đó. Bây giờ Quỷ Linh Nhai có thể nói là buôn bán cả đêm, cả nước đoán chừng không tìm được nơi nào đặc biệt như thế này. Còn về lệ quỷ, có nhiều Quỷ Linh Nhân ở đây, về cơ bản không cần lo lắng. Dù sao các thế lực lớn đều có sản nghiệp tại đây, tự nhiên sẽ điều động cường giả đóng quân, huống chi nơi đây còn nương tựa Đại Hạ Linh Dị Học Phủ...
Đương nhiên, thật ra thỉnh thoảng cũng có lệ quỷ tới gần đây. Nhưng đối mặt với nhiều Quỷ Linh Nhân như vậy, có thể nói trong nháy mắt đến cả cặn bã cũng sẽ không còn lại, chiến lợi phẩm cũng bị mọi người chia nhau... Đây cũng là điều thú vị nhỏ nhoi ở Quỷ Linh Nhai...
“Khế ước linh dị, khế ước linh dị...” Bạch Uyên đi dạo từng cửa hàng, tìm kiếm vật phẩm linh dị mình cần.
Mà hắn không hề hay biết,
Trên tầng ba của một cửa hàng lớn,
Một người đàn ông chắp hai tay sau lưng, đánh giá Bạch Uyên đang đi trên phố, trong mắt mang theo vẻ tàn nhẫn. Chính là Giang Văn Hiên đến từ Bạch Trần Sơn!
Hắn tự lẩm bẩm: “Cuối cùng cũng dám tách ra hành động sao?”
“Giang Sư Huynh...” Lúc này, một nam sinh trẻ tuổi bên cạnh hắn nói:
“Đây là Quỷ Linh Nhai, không được động thủ...” Là khu phố buôn bán sầm uất nhất, tự nhiên cần phải giữ gìn trật tự. Nếu hỗn loạn thì căn bản không thể phát triển được. Nếu ai dám gây rối, Linh Dị bộ cùng với sáu thế lực lớn khác sẽ cùng trừng trị, điều này cũng làm cho tính an toàn của Quỷ Linh Nhai tăng lên rất nhiều.
“Dẫn ra ngoài thì sao?” Giang Văn Hiên nhếch miệng lên, trong mắt mang theo nụ cười hiểm ác.
“Nhưng hắn không phải kẻ thù của Lục Gia sao? Chúng ta không cần...”
“Ta không giết hắn!” Giang Văn Hiên lắc đầu, nói:
“Nơi này cách học phủ gần như vậy, một khi hiệu trưởng điều tra, ta cũng phải giải trình...” Trong quy tắc của học phủ, nghiêm cấm các học viên giết hại lẫn nhau. Thêm vào đó, thủ đoạn của Trương Thanh Đạo rất thần bí khó lường, tùy tiện cũng có thể điều tra ra được. Những người của các thế lực lớn cũng dặn dò con cháu mình, tuyệt đối không được hạ sát thủ với các học viên khác. Nếu như thật sự có thù, có thể nhờ cường giả trong gia tộc ra tay...
“Lúc khai giảng, hắn đã dám khiêu khích ta...” Giang Văn Hiên liếm môi, nói:
“Hôm nay, ta sẽ cho hắn biết, bông hoa vì sao lại đỏ như thế...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận