Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 534: ngươi, vẫn luôn như thế dũng cảm sao?

Chương 534: Ngươi, vẫn luôn dũng cảm như vậy sao?
“Hả? Lệ quỷ?” Bốn người Bạch Uyên khẽ biến sắc, mắt nhìn về phía bóng đen phía trước. Ánh mắt bọn họ bình tĩnh, ngược lại không hề sợ hãi, mà còn có chút hưng phấn.
Rốt cuộc xuất hiện rồi sao?
Một giây sau,
Chỉ thấy một mũi tên trong nháy mắt lao vun vút tới, dễ dàng xuyên thủng bóng đen ở đằng xa!
Bóng đen kia bị trúng đòn, trong nháy mắt liền vỡ ra, hóa thành vô số mảnh nhỏ màu đen, tan vào lòng đất, biến mất không còn tăm tích.
“Mạnh vậy sao?” Bạch Uyên nhíu mày, không ngờ lại dễ dàng giết nó nhanh như vậy...
Nhưng Hàn Vũ lại lắc đầu, nói:
“Không phải lệ quỷ, là giả thân!”
“Hả?” Bốn người Bạch Uyên ngẩn ra, rồi lập tức hiểu ra,
Tuy bóng đen đã bị giết, nhưng tiếng cười lớn điên cuồng văng vẳng xung quanh vẫn còn đó...
Điều này cũng có nghĩa là lệ quỷ vẫn chưa chết!
Chẳng lẽ là quỷ kỹ của lệ quỷ?
Vào lúc này,
Ánh mắt bọn họ khẽ động,
Chỉ thấy phía trước lại xuất hiện một bóng đen giống y hệt,
Nhưng chưa dừng ở đó,
Tại các hướng khác của bốn người lại xuất hiện hai bóng đen, cũng đang trừng trừng nhìn họ,
“Xem ra đúng là giả thân...” Bạch Uyên giật mình, lẩm bẩm,
Hắn không tin là chưa vào đến thôn mà đã có nhiều lệ quỷ xuất hiện như vậy...
Và ngay lúc này,
Xung quanh lại lần lượt xuất hiện thêm vài bóng đen, hơn nữa có vẻ như chưa có dấu hiệu dừng lại,
Rất nhanh,
Xung quanh đám người đã có đến mấy chục bóng đen, có cái ở trên mặt đất, có cái đứng trên cây, trông rất quái dị,
Mà theo số lượng bóng đen tăng lên nhanh chóng, tiếng cười lớn điên cuồng cũng vang lên liên tục, dường như đến từ mọi hướng, khiến người nghe cảm thấy bực bội trong lòng.
Bạch Uyên liếc nhìn nhau, ngược lại không vội tiếp tục tấn công mà đi thẳng tới một bóng ma,
Chỉ thoáng cái, bọn họ đã thấy rõ dáng vẻ bóng đen,
Thì ra là hình nộm rơm ban ngày bọn họ đã thấy...
Chỉ là lúc này bóng ma không phải thực thể, mà thuộc về ảo ảnh giả thân, dường như chỉ có thể dọa nạt bọn họ chứ không có khả năng gây sát thương thực sự.
“Quả nhiên là bị để ý rồi...” Bạch Uyên lẩm bẩm, thần sắc lại có chút lạnh nhạt, đồng thời ra hiệu cho Vương Thanh một cái.
Vương Thanh khẽ gật đầu, sau đó đồng tiền quỷ kim trong tay bắt đầu xoay tròn nhanh chóng.
Và ngay lúc này,
Ở rất xa, trên một ngọn cây cao lớn, một bóng người quái dị đang đứng sừng sững.
Nó không có hai chân mà là một cái cây gậy trúc làm nửa thân dưới, như người rơm bình thường.
Nhưng thân thể của nó không phải được bện bằng rơm mà bằng những vật chất màu đen hình mạch máu quái dị, trông rất đáng sợ.
Vì khoảng cách khá xa, bốn người Bạch Uyên không nhìn thấy nó,
Nhưng nhờ những ảo ảnh giả thân kia, nó có thể dễ dàng quan sát mọi hành động của bọn Bạch Uyên.
Giờ phút này, ánh mắt nó gắt gao nhìn chằm chằm vào bốn người Bạch Uyên, đồng thời nhếch mép, phát ra tiếng cười lớn điên cuồng, vang vọng trong rừng núi tĩnh mịch.
Nó đã cất công làm ra mấy chục hình nộm rơm bị phá hủy, giờ đây rất muốn biến bốn người Bạch Uyên thành người rơm mới của mình...
Nhưng trong chốc lát,
Suy nghĩ của nó dừng lại, trong lòng dâng lên cảm xúc kinh ngạc.
Chỉ thấy bốn người Bạch Uyên ở đằng xa bỗng nhiên biến mất không thấy, khiến nó không thể xác định được vị trí của bọn họ nữa.
Không thấy?
Ngay lúc đó,
Nó dường như ý thức được điều gì, kinh ngạc quay đầu lại.
Chỉ thấy bốn người Bạch Uyên đang khoanh tay đứng nhìn, cứ như vậy trêu tức nhìn nó, dường như không hề nóng vội ra tay...
Nhìn vẻ mặt bốn người, trong lòng lệ quỷ lập tức xuất hiện cảm xúc sợ hãi,
Tình hình có vẻ không tốt lắm...
“Đây là lệ quỷ Nhị Chú?” Bạch Uyên nhướng mày, trong mắt có vẻ ngoài ý muốn.
“Có vẻ là vậy...” Vương Thanh nhún vai, cũng hơi bất ngờ.
“...” Bạch Uyên lắc đầu,
Một con lệ quỷ Nhị Chú, cũng dám chủ động ra tay với ba người bọn hắn là Quỷ Linh Nhân Tam Chú, đúng là vô nghĩa...
Hắn thở dài, liếc nhìn người rơm phía trước, nói:
“Ngươi, vẫn luôn dũng cảm như vậy sao?”
Trong nháy mắt, chỉ thấy Bạch Uyên bùng nổ khí tức linh dị Tam Chú, cùng với Vương Thanh và Hàn Vũ cũng vậy.
“...” Nụ cười trên mặt người rơm cứng đờ, tiếng cười lớn điên cuồng cũng im bặt.
Dù chưa bắt đầu giao chiến, lệ quỷ trong lòng đã có chút sợ hãi.
Bọn người này phá hủy người rơm của nó, lại bị dính lời nguyền của nó, lẽ dĩ nhiên nó muốn xuất kích...
Nhưng ai ngờ được, bọn người này lại biến thái đến mức đó...
“Bye bye...” Bạch Uyên nhếch mép cười một tiếng, sau đó lao ra trong chớp mắt,
Chỉ thấy tay phải hắn nắm chặt thành quyền, trên cánh tay tràn ngập lực lượng của Ảnh Quỷ và Âm Quỷ.
Oanh!
Người rơm quỷ dị trước mặt trực tiếp bị đánh nát tan,
Chỉ một kích, trực tiếp trọng thương...
Và Quỷ Kiểm Nhân trên ngực Bạch Uyên không bỏ qua cơ hội, lập tức nuốt chửng nó.
“Cả nửa ngày, chỉ là một lệ quỷ Nhị Chú...” Bạch Uyên lắc đầu, có vẻ hơi thất vọng,
Hắn còn tưởng rằng sẽ có một lệ quỷ Tam Chú xuất hiện...
“Có lẽ, độ kinh khủng của cái thôn này, không cao như chúng ta tưởng tượng?” Chu Hàn phỏng đoán.
“Cũng chưa chắc...” Hàn Vũ lắc đầu, nói: “Hiện tại chúng ta đang ở ngoài thôn, có lẽ quỷ cấp bậc không đủ, không có tư cách vào thôn.”
“Đi xem là biết.” Bạch Uyên nói: “Nhưng vẫn nên cẩn thận một chút, theo lý mà nói, Linh Dị bộ dự đoán sẽ không có sai lệch quá lớn.”
Nhiệm vụ này có phần thưởng phong phú như vậy, thì không có khả năng mục tiêu nhiệm vụ chỉ là một con lệ quỷ Nhị Chú...
Rất nhanh,
Đám người lại đi về phía trước nửa giờ nữa.
Lúc này,
Bọn họ cùng nhau dừng lại,
Chỉ thấy trước mắt đã xuất hiện một ngôi làng nhỏ bé đơn sơ, với vài chục ngôi nhà nhỏ,
Có lẽ do đến giờ cơm, khói bếp từ những ống khói của nhiều căn nhà bốc lên, trông không khác gì một ngôi làng nhỏ bình thường.
“Là nơi này sao?” Hàn Vũ khẽ nhúc nhích, lên tiếng hỏi.
Ngôi làng trước mặt thoạt nhìn không có gì khác lạ, thậm chí ngay cả một chút khí tức linh dị cũng không có, trông giống như nơi ở của những người bình thường...
Trong chốc lát, cả ba người nhìn về phía Vương Thanh,
Dù sao cũng là thằng nhãi này luôn dẫn đường mà...
“Không phải, theo lý thì không sai mà...” Vương Thanh gãi đầu, nói:
“Tin tức Linh Dị bộ đưa cho đúng là chỗ này, hơn nữa ta còn đặc biệt suy tính qua rồi.”
“...” Bạch Uyên nhíu mày,
Nói chung, sẽ không có chuyện như thế xảy ra.
Dù sao lệ quỷ rất chào đón con người tới, không có khả năng từ chối bọn họ ở ngoài cửa được.
Trừ phi là thực lực của bọn họ quá mạnh, khiến lệ quỷ sinh lòng e ngại.
Nhưng nếu chênh lệch quá lớn, lệ quỷ cũng không thể mê hoặc bọn họ để không tìm ra được vị trí, như vậy đúng là một nghịch lý vô lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận