Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 230: Trong lầu ký túc xá quỷ

Chương 230: Trong lầu ký túc xá quỷ
Nhân Diệu không do dự, vội vàng dùng tay vuốt ve khuôn mặt mình, rõ ràng là muốn so mặt mình nguyên bản to hơn một vòng! Hiển nhiên, người trong gương vừa rồi không phải quỷ, đúng là hắn, chỉ là đổi mặt thôi! “Đây là một tấm, Quỷ Kiểm?!” Trong lòng hắn bất an, dưới sự bối rối, hắn lại cầm trường thương trong tay, đâm thẳng vào mặt mình! Trong chốc lát, đau nhức kịch liệt đột ngột ập đến, mặt hắn cũng trở nên máu thịt be bét… Không thể không nói, đích thật là một kẻ hung ác…
“Đừng gấp, ta tới giúp ngươi lấy xuống…” Lúc này, một giọng nói nỉ non vang lên bên tai hắn. Một giây sau, Nhân Diệu chỉ cảm thấy trên mặt truyền đến cơn đau nhức xé da xé thịt, phảng phất như có một bàn tay đang cố xé mặt hắn ra…
Trong lòng Nhân Diệu đầy sợ hãi, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì, chỉ có thể ngây người tại chỗ…
Rất nhanh, cả khuôn mặt hắn bị lột xuống, sinh mệnh lực cũng bị tước đoạt. Lúc này Nhân Diệu hấp hối, mặt đã trở nên máu thịt be bét, xụi lơ trên mặt đất, không còn sức phản kháng…
“Mặt của ngươi, thuộc về ta…”
Ngày kế tiếp,
Đang ngủ, Bạch Uyên đột nhiên bị tiếng gõ cửa dồn dập đánh thức. “Ai vậy, sáng sớm không để người ta ngủ.” Bạch Uyên nhíu mày, mặc đồ ngủ ra mở cửa. “Bạch ca, Nhân Diệu gặp chuyện rồi!”
“Sao lại thế?” Bạch Uyên ngạc nhiên, nói, “ta ở sát vách hắn, có chuyện gì được chứ?”
“Hắn chết rồi.”
“Hả?!” Bạch Uyên kinh ngạc, nói, “không thể nào?”
“Đưa ta đi xem!”
Rất nhanh, hai người đi đến ký túc xá của Nhân Diệu. Trong phòng, đã có mười mấy học sinh lớp đặc biệt vây quanh. Bọn họ bàn tán xôn xao, trong mắt mang theo sợ hãi và bất an.
Bạn cần đăng nhập để bình luận