Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 105: Đốt mệnh chú kỹ?

Chương 105: Đốt mệnh chú kỹ?
“Ngươi Bạch ca ra tay có nặng như vậy sao?” Bạch Uyên nhếch mép, trong mắt lộ chút hiếu kỳ, nói: “Mau nói, chú kỹ đầu tiên của ngươi là gì?”
“Quá sức biến thái!” Chu Hàn nghe vậy, mặt không giấu được vẻ tươi cười, hắn thấy xung quanh không có ai, quả quyết gọi ra dị vật của mình,
“Hình như có chút thay đổi……” Bạch Uyên nhìn quan tài đen trước mặt, vuốt ve một lượt, Chu Hàn vừa đột phá Nhất Chú, quan tài càng trở nên có cảm giác hơn, mà những hoa văn lệ quỷ phía trên càng thêm sống động như thật, tràn ngập vẻ tà ác……
“Bạch ca, nhìn kỹ!” Lúc này, sắc mặt Chu Hàn khẽ động,
Chỉ thấy nắp quan tài đen rung lên, hé ra một khe nhỏ, ngay tức khắc, một luồng u quang đen ngòm từ trong quan tài bắn ra, găm thẳng vào thân cây cổ thụ trăm năm trước mặt, dù không xuyên thủng nhưng để lại một miệng vết thương rất sâu.
“Tốc độ ngược lại thật nhanh, cứ như kích quang……” Bạch Uyên nhíu mày, hỏi tiếp:
“Sức mạnh linh dị thế nào?” Dù nhìn hiệu quả không tệ, nhưng cây cổ thụ này chỉ là vật bình thường, không có sức mạnh linh dị gia trì, kỳ thực cũng không nhìn ra được gì.
Nếu chỉ xem bề ngoài, nhiều vũ khí nóng tùy tiện có thể phá tan cây đại thụ này, nhưng đối với quỷ thì cơ bản không hề tổn thương. Muốn đối kháng, thậm chí giết chết quỷ, thì nhất định phải dùng sức mạnh linh dị chứ không phải sức phá hoại vật lý thông thường.
“Không kém so với chú kỹ Quỷ Linh Nhân còn lại.” Trong mắt Chu Hàn hiện vẻ tự tin, chậm rãi nói:
“Hơn nữa, chú kỹ đầu tiên của ta tiêu hao chú lực không lớn, đồng thời không có thời gian hồi chiêu.”
“Không hồi chiêu? Tiêu hao không lớn?” Bạch Uyên ngớ người, hỏi tiếp: “Lại còn có sức mạnh linh dị không yếu hơn chú kỹ người khác?”
“Ngươi đang cố tình cứng rắn gán ghép đấy hả?”
“……” Chu Hàn nhún vai, nói: “Thật sự là như vậy.”
“Thật?” Thấy đối phương vẻ mặt thành thật, Bạch Uyên không khỏi tin mấy phần, nói: “Mẹ ơi, ngươi muốn nghịch thiên à! Chẳng phải tùy tiện đánh được mười tên quỷ linh nhân cùng cấp?” Hắn vốn tưởng mình đã đủ biến thái, nhưng Chu Hàn hình như còn BUG hơn……
Cái này khác gì vác một khẩu Gatling đâu?
“Không đúng……” Bạch Uyên sắc mặt khẽ động, như nghĩ ra điều gì, nói: “Có phải có hạn chế gì không?” Hắn không tin sẽ có thứ biến thái như vậy, chuyện này hơi mất cân bằng.
“Là có một chút……” Ánh mắt Chu Hàn phức tạp, thở dài nói: “Thứ này sở dĩ không tốn chú lực là bởi vì nó phải tiêu hao những thứ khác.”
“Cái gì?”
“Tuổi thọ!”
“……” Khóe miệng Bạch Uyên giật nhẹ, hóa ra là đốt mệnh chú kỹ?!
“Giờ ngươi còn thấy nó biến thái không?”
“……” Bạch Uyên im lặng, so với hiệu quả của nó, dường như cái giá phải trả còn lớn hơn một chút……
Thấy mắt Chu Hàn tràn đầy ưu tư, Bạch Uyên vỗ vai hắn, an ủi:
“Tiểu Hàn, không sao, chúng ta còn trẻ.”
“???” Khóe mắt Chu Hàn giật giật, ánh mắt trở nên càng thêm u oán, nói: “Bạch ca, ngươi đúng là biết an ủi người……”
“……”
“Thật ra thì cái này còn tốt, ngươi biết điều ta lo lắng nhất bây giờ là gì không?”
“Cái gì?”
“Ta sợ tuổi thọ của ta không dài, dùng đi dùng lại chú kỹ lại đột nhiên toi mạng……”
“……” Sắc mặt Bạch Uyên ngẩn ra, trong đầu đã tưởng tượng ra hình ảnh:
Chu Hàn đang vác cỗ quan tài Gatling, một mình chống lại làn sóng lệ quỷ, mà đúng lúc hắn bộc phát uy lực thần kỳ, khiến vô số người kinh thán, kết quả người mềm oặt, chết bất đắc kỳ tử tại chỗ……
Cái này không phải quá phi logic sao?
Sắc mặt Bạch Uyên quái dị, thăm dò nói: “Hay là, tìm thầy bói xem thử?”
“Thôi đi, ta không tin mấy thứ này.” Chu Hàn lắc đầu, rồi như nhớ ra điều gì, nói: “Hay là để Vương Thanh xem cho ta?” Quỷ kim tệ của đối phương rõ ràng là một dị vật toàn năng, không chừng có thể xem được.
“Đi, ta giúp ngươi hỏi xem!” Chuyện liên quan đến tính mạng anh em tốt, Bạch Uyên cũng không do dự, lập tức gọi điện thoại cho Vương Thanh.
“Lão Vương, giúp ta một chuyện được không?”
“Không phải chứ, ngươi cứ bắt một mình ta kêu la om sòm à?” Giọng điệu Vương Thanh có chút than vãn, đã có chút bất lực, nói: “Nói đi, lại muốn tìm ai?”
“Lần này không tìm người, chúng ta làm việc nhẹ nhàng chút.”
“Cái gì?”
“Ngươi có thể xem tuổi thọ con người không?” Vừa dứt lời, điện thoại lập tức vang lên tiếng tút tút……
“Ta……” Khóe miệng Bạch Uyên giật một cái, cái này trực tiếp cúp máy luôn à?
“Tiểu Hàn, đừng vội, có thể là do điện thoại trục trặc.” Nói rồi, hắn lại gọi, nhưng lập tức bị dập máy.
“……” Nhưng rất nhanh, bên Vương Thanh dường như thấy cảm động lại gọi tới:
“Không phải chứ, Lão Vương, ý gì đấy?”
“Không có ý gì, lúc nãy ta không cúp máy, nhưng ta vẫn phải nói, đây chính là thứ việc nhẹ nhàng mẹ nó ngươi tìm cho ta??!”
“Thế nào? Có vấn đề à?”
“……” Vương Thanh hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi nói:
“Tuổi thọ thứ này là thiên cơ, ngươi để một phàm nhân như ta xem thiên cơ à? Ngươi biết độ khó thế nào không?”
“Độ khó thế nào?”
“Để ta nói thế này đi.” Vương Thanh suy tư một chút rồi nói: “Ngươi biết quỷ kim tệ của ta cần tiêu hao Quỷ Tinh à? Ngươi cũng biết Vương gia chúng ta có tiền đi?”
“Ừ, rồi sao?”
“Nếu ta đem toàn bộ tài sản gia tộc hiến tế, ước chừng có thể nhìn được một chút thiên cơ, giúp người ta xem tuổi thọ.”
“Vậy hiến tế luôn đi.”
“Ngươi nói cái gì?!”
“Khụ khụ……” Bạch Uyên sờ mũi, nói: “Nói sai rồi nói sai rồi, đừng kích động.”
“Ngươi đang yên đang lành tính tuổi thọ làm gì?” Vương Thanh hình như nghĩ tới gì, hỏi: “Hay là ngươi cũng biết mình làm nhiều chuyện xấu, sống không lâu nữa?”
“Thôi đi, ta Bạch Uyên mệnh dài lắm.” Bạch Uyên không nói chuyện tào lao nữa, nhanh chóng cúp điện thoại.
“Tiểu Hàn, xem ra thật không có cách nào rồi.”
“Không sao, Bạch ca, nếu Vương Thanh đã nói là thiên cơ, chỉ sợ không ai có thể xem được.” Chu Hàn lắc đầu, nói: “Ít nhất thì bây giờ xem ra, vấn đề của ta cũng không lớn đi……” Hắn không thể tin mình đoản mệnh như vậy.
Bạch Uyên khẽ gật đầu, sau đó nói với vẻ không chắc chắn: “Vậy, thôn Liễu Mộc ngươi còn đi không?”
Bây giờ mỗi lần Chu Hàn chiến đấu, đều tương đương với việc giảm bớt tuổi thọ, mặc dù sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng lại không dám tùy tiện ra tay.
Cách tốt nhất chính là rời khỏi Quỷ Linh Nhân giới, chọn làm người bình thường, có lẽ còn có thể sống lâu thêm một chút, dù sao chỉ cần tiếp xúc đến sự kiện linh dị, vậy chắc chắn sẽ gặp chiến đấu, tự nhiên cũng sẽ khó tránh việc dùng chú kỹ.
“Đi!” Chu Hàn không hề do dự, nói: “Khó khăn lắm mới đột phá Nhất Chú, đương nhiên ta muốn thử xem uy lực như nào, hơn nữa chỗ đó cách nhà ông nội ta gần như vậy, nhỡ ảnh hưởng đến bọn họ thì sao?”
“Được rồi……” Bạch Uyên thấy đối phương kiên trì như vậy, cũng không khuyên nữa, đồng thời nói: “Trừ khi gặp tình huống đặc biệt, nếu không ngươi không cần ra tay, ta là được rồi.” Với sức chiến đấu hiện tại của hắn, đã có thể giải quyết không ít lệ quỷ, chỉ cần không phải loại quá hung hãn.
“Yên tâm, ta biết mà.” Chu Hàn gật đầu, tiếp lời: “Hơn nữa cho dù không có chú kỹ, ta cũng có thể vác quan tài đập quỷ.” Bây giờ hắn là Nhất Chú Quỷ Linh Nhân, những đòn tấn công bình thường chắc chắn sát thương cũng không kém.
Bạch Uyên thấy vậy, nhanh chóng quyết định: “Vậy hôm nay chuẩn bị xuất phát!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận