Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 644: bệnh tâm thần vương nhân cách mị lực......

Chương 644: Bệnh tâm thần vương, mị lực nhân cách...... Giờ phút này, lão đạo sĩ phát giác được khí tức cường đại trong người đối phương, trong lòng không khỏi có chút sợ hãi. Nếu không nghĩ ra đối sách, hắn đoán chừng thật sự sẽ bị xé nát... Thấy vậy, sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng, đồng thời truyền âm: "Sư đệ, sao đây? Tên này quá càn rỡ, nhất định phải xử lý hắn!" "Nói phải, nhất định phải xử lý!" Trương Thanh Đạo khẽ gật đầu, nói tiếp: "Bất quá bây giờ có một vấn đề nhỏ, không dễ xử lý lắm." "Cái gì?" "Hai ta cộng lại hình như cũng đánh không lại hắn......" "......" Lão đạo sĩ run người, cái này mẹ nó còn gọi là vấn đề nhỏ? Hắn trừng mắt nhìn Trương Thanh Đạo, nói: "Vậy ngươi còn bình tĩnh thế?!" Thực ra, hắn thấy Trương Thanh Đạo bình tĩnh nên trong lòng mới có cảm giác an toàn... Nhưng Trương Thanh Đạo lại lắc đầu, thầm nói: "Hắn muốn xé nát cũng đâu phải ta... Ta tất nhiên không hoảng hốt rồi..." "???" Lão đạo sĩ trong nháy mắt đơ người, hắn mở to mắt, trong mắt có chút ngơ ngác. Thì ra, cuối cùng vẫn là hắn gánh hết tất cả? Ngay lúc này, vẻ mặt hắn tập trung cao độ, vừa liếc thấy bên cạnh xuất hiện một vệt sáng đỏ rực, Lục Trì vậy mà trong nháy mắt đã ở bên cạnh hắn, đồng thời vung cây chùy lớn trong tay, điên cuồng tấn công tới tấp! Huyết sát quỷ bao trùm trên người hắn cũng gào thét, gia tăng thêm một lực lượng linh dị kinh khủng cho đòn tấn công! Một kích này khiến lão đạo sĩ nhận ra nguy cơ tử vong trong nháy mắt! Hắn không do dự, trong tay xuất hiện mấy trăm lá bùa, quét sạch đi! Nhưng chiếc thiết chùy đáng sợ kia tựa như ẩn chứa nhiệt độ cao tột cùng, đốt cháy hết từng lá bùa trong nháy mắt. Lượng lớn lá bùa này chỉ làm chậm tốc độ tấn công của đối phương, nhưng không thể ngăn cản hắn thực sự! Ánh mắt Trương Thanh Đạo tập trung, muốn kéo Lục Trì vào sâu hơn trong huyễn cảnh, nhưng giờ phút này, hồng quang trên thân huyết sát quỷ bùng lên dữ dội, phát ra khí tức linh dị càng mạnh mẽ, cưỡng ép ngăn cản huyễn cảnh của Trương Thanh Đạo! Dù sao hiện tại hắn chỉ là hóa thân ở đây, muốn đối phó với Ngũ Chú Quỷ Linh nhân bộc phát toàn lực thì vẫn có chút gượng ép... Mà lão đạo sĩ đã nhận ra nguy cơ tử vong, vẻ mặt hung ác, không hề giữ lại chút nào. Chỉ thấy tay áo hắn khẽ động, một tấm bùa trắng tinh bay ra, trên đó không viết gì, trông như một tờ giấy lộn! Nhưng chính tấm bùa trông có vẻ bình thường này lại khiến Trương Thanh Đạo thở phào nhẹ nhõm. Rõ ràng là tin đối phương có thể đỡ được một đòn này! "Muốn dùng một mảnh giấy rách như vậy cứu mạng?!" Lục Trì mỉa mai, cánh tay gầy cầm thiết chùy trong tay, bùng phát lực lượng linh dị mạnh hơn! Ngay lúc thiết chùy sắp rơi xuống người lão đạo sĩ, tấm bùa trôi lơ lửng giữa không trung xuất hiện ở giữa hai người, đồng thời quang mang lóe lên, một cánh tay xương to lớn từ trong bùa chui ra! Oanh! Cánh tay xương tràn đầy lực lượng cường đại, va chạm với thiết chùy đen của Lục Trì! Năng lượng linh dị đáng sợ lan tỏa! Lão đạo sĩ và Trương Thanh Đạo lập tức lùi ra sau. Còn Lục Trì cũng khẽ biến sắc, lùi lại hơn trăm mét, cánh tay hắn rách toạc, máu tươi chảy xuống, nhưng dưới sự bao phủ của khí tức huyết sát quỷ, vết thương nhanh chóng lành lại. "Cũng có chút thủ đoạn..." Khuôn mặt Lục Trì lạnh như băng, nhìn hai người phía xa, nói: "Nhưng lá bùa đó, ngươi chắc cũng không có mấy tấm nhỉ?" Có thể để lão đạo sĩ với thực lực Tứ Chú chống đỡ được công kích của Ngũ Chú, tất nhiên không phải bùa bình thường, có lẽ chỉ có một tấm mà thôi! Ngay lúc này, Lục Trì nắm chặt thiết chùy trong tay, đang định tiếp tục tấn công thì Trương Thanh Đạo đột nhiên lên tiếng: "Chờ một chút!" "Sao? Muốn nhượng bộ?" Lục Trì nheo mắt lại, chậm rãi nói: "Lời hứa của ta vẫn còn hiệu lực, chỉ cần giao tiểu tử kia cho ta, ta sẽ lập tức rời đi!" Dù hắn đã biết người cầm đầu là lão đạo sĩ, nhưng chẳng hiểu vì sao, trong lòng vẫn hận Bạch Uyên nhất... Đây chính là mị lực nhân cách của bệnh tâm thần vương... "Hắn là người của học phủ ta, giao cho ngươi là không thể." Trương Thanh Đạo mỉm cười, nói: "Nhưng ta có một đề nghị, không biết ngươi có muốn nghe không?" "Nói!" Trương Thanh Đạo lạnh nhạt nói: "Ta không giết ngươi, ngươi tự rời đi, thế nào?" "?" Lục Trì nghe vậy, trong mắt bùng lên sát khí, nói: "Ngươi đã hoàn toàn làm hết sự kiên nhẫn của ta rồi!" Rõ ràng hắn cho rằng đối phương đang nói nhảm... Ngay lúc hắn chuẩn bị động thủ, Trương Thanh Đạo lại chậm rãi nói: "Ngươi cưỡng ép thức tỉnh, hiện tại đã bắt đầu phản phệ rồi, đúng chứ?" Nghe vậy, vẻ mặt Lục Trì khẽ giật mình, trong mắt thoáng hiện vẻ lo lắng. Hắn không phản bác, mà chỉ nói: "Cho dù phải ngăn chặn phản phệ, ta vẫn có thể giải quyết hết các ngươi!" "Ta cũng không nghi ngờ." Trương Thanh Đạo gật đầu cười, nói: "Nhưng giết hai ta thì tốn ít thời gian thật đấy, đến lúc đó phản phệ của ngươi sẽ càng nghiêm trọng, sức chiến đấu sẽ càng giảm, ta nói đúng chứ?" "......" Lục Trì im lặng, rõ ràng là đã bị nói trúng tim đen. Đây cũng là lý do hắn không muốn giao đấu với hai người, hắn vốn đã thức tỉnh sớm, nếu không nhanh chóng điều dưỡng, di chứng sẽ ngày càng lớn... "Nói thật với ngươi vậy..." Trương Thanh Đạo khoanh tay, bình tĩnh nói: "Bản thể của ta đã bắt đầu quay lại." "Nếu ngươi không rời đi ngay bây giờ, thì đừng bao giờ nghĩ đến chuyện rời đi nữa..." Vừa nói dứt lời, vẻ mặt Lục Trì khẽ biến, sau đó mắt lộ vẻ hung quang, nói: "Ngươi đang uy hiếp ta?!" "Đây là sự thật thôi." Trương Thanh Đạo lạnh nhạt nói: "Lựa chọn thế nào là tùy ngươi!" Lúc này, Lục Trì hơi chùng xuống, tình trạng hiện tại của hắn vốn không tốt, nếu đang đánh nhau mà bản thể của Trương Thanh Đạo đuổi tới, thì hoàn toàn sẽ rất phiền phức... Dù sao đến đẳng cấp của bọn họ, dù ở nước ngoài cũng có thể nhanh chóng quay về... Mà hắn rất kiêng kị thực lực bản thể của Trương Thanh Đạo, đừng nói là tình trạng hiện tại, cho dù là thời kỳ đỉnh cao năm xưa, hắn cũng không dám chắc có thể chiến thắng... Quan trọng nhất là, hắn liều chết đánh cược, kết quả tốt nhất cũng chỉ là giết được lão đạo sĩ, còn bản thân thì bị Trương Thanh Đạo đánh trọng thương hoặc thậm chí là chết. Về phần Bạch Uyên mà hắn muốn giết nhất, thì giờ phút này đã sớm biến mất tăm, ấn ký khóa chặt mà hắn tạo ra lúc trước cũng đã bị Trương Thanh Đạo gỡ bỏ... "Sư đệ, sao ngươi không nói sớm bản thể của ngươi đang tới!" Lúc này, lão đạo sĩ nghe vậy thì đột nhiên lên tiếng: "Hiện tại nhà Lục chỉ có một mình hắn thức tỉnh sớm, chúng ta nhất định phải nắm bắt cơ hội, giải quyết hắn trước!" "Nếu không, sau này mấy lão già nhà Lục tỉnh dậy hết, sẽ khó đối phó lắm!" Trong nháy mắt, trong mắt lão đạo sĩ lại bùng lên sát ý. "Sư huynh..." Trương Thanh Đạo do dự, nói: "Ta chỉ là một hóa thân không quan trọng, còn ngươi thì có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng!" "Sợ gì chứ, ta một Tứ Chú đổi lấy một Ngũ Chú, chẳng phải lời quá sao!" Lão đạo sĩ cười thoải mái, rồi kiên quyết nói: "Tuyệt đối không thể để hắn trở về tổ trạch nhà Lục, nếu không đến lúc đó coi như giết không được nữa!" Thấy vẻ mặt lão đạo sĩ kiên quyết, Trương Thanh Đạo có vẻ đang suy nghĩ, trong lòng tựa hồ cũng hơi dao động. "Không cần lo lắng, hắn muốn giết ta cũng không dễ!" Lúc này, lão đạo sĩ thấy đối phương vẫn còn do dự, lại nói: "Mấy loại lá bùa này, ta còn có rất nhiều!" Trong nháy mắt, ống tay áo hắn khẽ động, mấy chục tấm bùa trắng tinh lại bay ra, chính là loại bùa đặc biệt vừa nãy đã giúp hắn cản đòn tấn công của Lục Trì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận