Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 514: thật làm cho con hàng này ôm lấy đùi ......

Chương 514: Thật khiến thằng nhãi này ôm đùi...
Rất nhanh, bốn người đến trước cửa ký túc xá Bạch Uyên. “Được rồi, mọi người nghỉ ngơi một chút đi, phần thưởng xếp hạng đội sẽ chia đều.” Bởi vì đây là phần thưởng tổng kết học kỳ, ngược lại cũng không có đóng góp gì nên đương nhiên sẽ chia đều. “Đi thôi!” Hàn Vũ và hai người kia khẽ gật đầu, đều không có ý kiến gì.
Chớp mắt, bốn người về đến ký túc xá, chuẩn bị nghỉ ngơi cho tốt, đón chờ chương trình học tiếp theo. “Lần này ta có thể nhận được 250 học phần, cộng thêm học phần tích lũy trước đó, chắc cũng được 700-800 học phần, đoán chừng đổi được không ít huyễn cảnh châu nhỉ?” Bạch Uyên lẩm bẩm trong miệng. Hắn giờ muốn nắm giữ sức mạnh lưu động cao hơn, cũng cần mượn huyễn cảnh do Trương Thanh Đạo tạo ra, như vậy mới có thể tiến bộ nhanh chóng. Trước đây biện pháp của hắn là để Quỷ Kiểm tạo vết thương trên cơ thể rồi dùng dung dịch dinh dưỡng nồng độ cao để chữa lành, nhưng cách này sẽ ảnh hưởng đến nền tảng, thậm chí để lại di chứng, tất nhiên kém xa so với sự an toàn của huyễn cảnh. “Còn khoảng hai mươi ngày nữa là đến Tết, tranh thủ trước đó đột phá đến Tam chú...” Bạch Uyên nghĩ ngợi, trong lòng tràn đầy động lực...
Thời gian nửa tháng thoáng chốc đã trôi qua. Trong khoảng thời gian này, tất cả học viên của học phủ dị năng Đại Hạ đều không ra ngoài, mà thành thành thật thật ở lại học viện tham gia các khóa học. Dù sao huyễn cảnh của Trương Thanh Đạo có thể loại bỏ ô nhiễm tinh thần, đây chính là một cơ duyên lớn khó có được… Mặc dù tốc độ giảm không quá nhanh, nhưng nói tóm lại vẫn có hiệu quả rất rõ rệt. Một vài học viên bị ô nhiễm tinh thần cực cao đã giảm đến 10%, nếu là bình thường thì bọn họ phải mất hơn nửa năm mới giảm được chừng đó. Còn các học viên có độ ô nhiễm tinh thần cực thấp cũng giảm được 1% đến 2%, giúp họ tiết kiệm được không ít thời gian.
Ngoài việc huyễn cảnh của Trương Thanh Đạo cực kỳ hữu ích, các bài giảng của ba người Vi Tinh cũng khiến bọn họ thu được nhiều lợi ích. Bởi vì ai cũng muốn đột phá lên Tam chú, mà Vi Tinh cũng đã tập trung vào việc giảng giải những điều cần chú ý, nên mọi người đều hết sức chăm chú lắng nghe, không dám lơ là một giây phút nào.
Đến ngày thứ mười của chương trình học, Hàn Vũ đã thuận lợi đột phá đến Tam chú... Đây cũng là người đầu tiên đột phá lên Tam chú trong toàn học phủ! Lập tức, Hàn Vũ đã ngồi vững vị trí học viên thứ nhất! Mọi người đều ngưỡng mộ, nhất là khi nhìn về phía Bạch Uyên... Thật khiến thằng nhãi này ôm đùi...
Bất quá, Bạch Uyên đang bận nâng cao độ khống chế sức mạnh dị năng, không có thời gian để ý đến ánh mắt của những người khác. Huyễn cảnh của Trương Thanh Đạo khiến Bạch Uyên không ngớt lời khen. Chỉ trong nửa tháng, hắn đã dễ dàng nắm giữ bốn thành sức mạnh dị năng, và khoảng cách đến Ngũ thành cũng không còn xa nữa. Cái giá phải trả là hắn đã tiêu hết toàn bộ học phần, thậm chí còn mượn cả học phần của Hàn Vũ và Vương Thanh...
Lại thêm vài ngày nữa trôi qua, thời gian đã đến ngày 18 tháng 1, tức ngày 28 tháng Chạp theo lịch của Đại Hạ Quốc, Tết Nguyên Đán đã cận kề. Theo lịch học của trường, hôm nay là ngày cuối cùng của giai đoạn học tập này. Giờ phút này, mọi người đang ngồi trên một đỉnh núi, bốn phía mây mù phiêu đãng, tựa như chốn tiên cảnh. Dĩ nhiên đây không phải khung cảnh thật, mà là trong huyễn cảnh của Trương Thanh Đạo. Các học viên tâm thần yên tĩnh, chỉ cảm thấy trong mỗi hơi thở đều thấy tâm thần thư thái, mọi cảm xúc cực đoan cũng đang dần lắng xuống...
Lúc này, mập mạp Vi Tinh đứng trước mặt mọi người nói: “Các vị, buổi học hôm nay đến đây là hết.” Hắn duỗi lưng mỏi mệt, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Trong khoảng thời gian này, cứ ba ngày hắn phải lên lớp một ngày, đối với hắn mà nói thật sự có chút mệt nhọc... Làm một ngày nghỉ hai, chẳng phải là đang hành xác người ta sao? “Thời gian tiếp theo, hiệu trưởng sẽ tăng cường độ huyễn cảnh, để các ngươi tiêu trừ ô nhiễm tinh thần nhanh hơn, hãy nhắm mắt lại, cảm thụ cho thật tốt!” Vi Tinh vừa cười vừa nhắc nhở. Nghe xong lời này, mọi người trong lòng chấn động, lộ vẻ kích động. Không ngờ đến ngày cuối cùng lại còn có thêm một niềm vui bất ngờ...
Lúc này, thân thể Vi Tinh chợt biến mất, đi thẳng vào trong huyễn cảnh. Sắc mặt hắn khẽ động, lập tức nhìn thấy Trương Thanh Đạo không xa, kính cẩn nói: “Hiệu trưởng…” Trương Thanh Đạo khẽ gật đầu, nói: “Nửa tháng nay vất vả rồi.” “Không vất vả, không vất vả…” Vi Tinh vội cười đáp, đồng thời lặng lẽ đứng sau lưng Trương Thanh Đạo. Lúc này, Trương Thanh Đạo nhìn các học viên đang ngồi khoanh chân dưới đất, sau đó lực lượng dị năng trong cơ thể trào ra, kéo mọi người vào sâu hơn trong huyễn cảnh.
Trong mắt Vi Tinh hiện lên vẻ kinh ngạc, càng thêm cảm thấy thực lực của đối phương khó lường. Thần sắc hắn khẽ động, như chợt nghĩ ra điều gì, nói: “Đúng rồi hiệu trưởng, sắp tới năm mới học phủ chúng ta có kế hoạch chiêu sinh không ạ?” “Sao? Sợ lên lớp à?” Trương Thanh Đạo nhíu mày, trong mắt ánh lên một tia ý cười. “Không có… Không có…” Vi Tinh gãi đầu, vội phủ nhận, nhưng trong lòng thật sự không muốn lên lớp lắm…
“Ngươi dạy các học sinh, thật ra cũng có thể giảm bớt ô nhiễm tinh thần, điều này sẽ giúp ngươi sớm đột phá lên Tứ chú…” “Vâng…” Vi Tinh cúi đầu, cung kính lắng nghe. “Nhưng ngươi tạm thời có thể yên tâm, học phủ tạm thời chưa có kế hoạch này.” Trương Thanh Đạo chắp tay sau lưng, nhìn 56 học viên phía trước, trong mắt ánh lên vẻ hài lòng. Ngoài việc bọn họ tiến bộ, điều khiến hắn hài lòng nhất chính là sau một học kỳ vậy mà không ai tử vong... Trong giới dị năng, tỷ lệ tử trận bằng không đơn giản như một truyền thuyết, tràn đầy cảm giác mộng ảo. Dù sao năng lực của lệ quỷ rất khó lường, thường xuyên xảy ra tình huống Quỷ Linh nhân toàn quân bị diệt, vậy mà nhóm người này có thể sống sót, quả thật quá mức khó tin.
Tuy nhiên tình hình không tốt đẹp như trong tưởng tượng, nửa đường thật ra vẫn có bảy tám người bị trọng thương, tính mạng như treo trên sợi tóc, chỉ là được đồng đội cõng về rồi được Trương Thanh Đạo cứu sống. Đây cũng là một trong những cái lợi của việc tổ đội, có thể giảm đáng kể tỷ lệ thương vong. “Chỉ cần bồi dưỡng tốt đám người này, tương lai Đại Hạ Quốc đã có chỗ dựa vững chắc…” Ánh mắt Trương Thanh Đạo bình tĩnh, nhìn từng người một.
Nhưng nguyên nhân chủ yếu mà hắn chưa chiêu sinh là vì không có tiền… Một học kỳ này, số tài nguyên tiêu hao lên đến 100.000 quỷ tinh trở lên, dù với hắn thì đây cũng là một khoản tài nguyên không nhỏ. May mắn có các thế lực lớn rót vốn vào…
Bạn cần đăng nhập để bình luận