Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 309: Máu đen dây chuyền “Thật ?!”

Chương 309: Vòng cổ máu đen
"Thật ư?!"
"Thật ư?!" Bạch Uyên thần sắc khẽ giật mình, trong nháy mắt liền tràn đầy vui mừng tột độ. Mặc dù trước đó mặt quỷ nói không có gì ngoài ý muốn, nhưng hắn vẫn lo lắng bị Trương Thanh Đạo nhìn ra, cho rằng hắn mượn ngoại lực, hủy bỏ tư cách nhập học... Bây giờ nếu ngay cả Trương Thanh Đạo đích thân mở miệng, vậy thì việc hắn nhập học khẳng định là không có bất cứ vấn đề gì.
"Ngày mai, ngươi đến học phủ một chuyến, thư thông báo trúng tuyển và phần thưởng nhập học, sẽ cùng nhau phát cho ngươi."
"Ách... Hiện tại không cho được sao..." Hắn ngẩn người, mở miệng hỏi. Ngươi cũng đã đến trước mặt ta, đồ vật không phải có thể trực tiếp cho sao...
"Đây chỉ là huyễn cảnh..." Trương Thanh Đạo nhíu mày, nói: "Ta cho ngươi phần thưởng do huyễn cảnh tạo ra, ngươi có muốn không?"
Hắn tuy có thể biến huyễn cảnh thành thật, nhưng không có nghĩa là hắn có thể tự tạo ra tài nguyên linh dị từ hư không...
Bạch Uyên thần sắc khẽ giật mình, rồi lắc đầu liên tục, ngược lại là quên đi vấn đề này.
Giờ phút này, sau khi giao phó xong, thân ảnh Trương Thanh Đạo liền biến mất ngay, tựa như chưa từng xuất hiện.
"Thật là năng lực thần bí khó lường..." Trong mắt Bạch Uyên thoáng có chút hâm mộ.
Mà lúc này, mặt quỷ trong cơ thể hắn mới chậm rãi lên tiếng: "Nồng độ linh khí cằn cỗi này, vậy mà có thể xuất hiện nhân vật này..."
"Hắn rất mạnh sao?"
"Dù sao ngươi đánh không lại."
"... " Bạch Uyên nhếch mép, đây không phải nói nhảm sao... Hắn hiện tại tuy là một trong những người nổi bật của Quỷ Linh, nhưng so với những đại lão này, khẳng định là không thể sánh được...
Ngay lúc này, điện thoại của hắn phát ra âm thanh thông báo. Trên app Quỷ Linh có tin nhắn đến từ phía chính phủ, nhắc nhở hắn đã hoàn thành nhiệm vụ "khủng bố trường học" và đạt được tư cách nhập học. Đồng thời, tin nhắn cũng cung cấp địa điểm cụ thể của Đại Hạ Linh Dị Học Phủ.
"Hả? Vậy mà không ở Kinh Đô?" Hắn nhíu mày, còn tưởng rằng trường đại học sẽ ở gần trụ sở linh dị.
"Trung Nguyên Thị..." Trong đầu hắn có một chút ấn tượng.
Đây là một thành phố ở miền Trung của Đại Hạ Quốc, vào thời bình lại không mấy thu hút, chỉ là một thành phố nhỏ hạng ba, nhiều nhất chỉ vì cái tên mà bị mọi người gọi đùa là thành phố ma. Nhưng sau khi thời đại linh dị giáng lâm, thành phố này bỗng chốc trở nên phồn vinh. Nguyên nhân chủ yếu là do quỷ linh lực nơi này đậm đặc hơn các thành phố khác, có lẽ do vị trí địa lý đặc thù, hoặc cũng có thể do cái tên của nó... Điều này khiến nó nhanh chóng trở thành nơi hấp dẫn trong mắt các Quỷ Linh Nhân. Chỉ trong thời gian ngắn, ngành kinh doanh linh dị ở thành phố này đã phát triển đến cực điểm, thậm chí giá nhà đất ở những khu vực tốt đều được giao dịch bằng quỷ tinh, trở thành tiền lệ đầu tiên của cả nước.
Việc Đại Hạ Linh Dị Học Phủ được xây dựng ở thành phố này, ngược lại không phải là không có lý.
"Buổi chiều sẽ đi..." Bạch Uyên dạo này nhàn rỗi, đi sớm một chút cũng tiện thể xem xét thành phố đó, dù sao cũng là nơi hắn sẽ sinh sống mấy năm tới...
Đến xế chiều, Bạch Uyên rời Bình An Thị, lên tàu đi đến Trung Nguyên Thị.
"Tiểu Hàn?" Bạch Uyên ngồi trên tàu, lại mở điện thoại, gửi tin nhắn cho Chu Hàn. Đầu lâu quỷ tiêu tốn của hắn 300 quỷ tinh, nhưng bây giờ hắn vẫn còn 700 tài sản khổng lồ, trong chốc lát ngược lại là nhớ tới Tiểu Hàn. Dù sao đối phương bây giờ mới là Nhất Chú, muốn có được tư cách nhập học vào học phủ vẫn còn có chút khó khăn. Là một đại ca, hắn vẫn muốn giúp đỡ mấy đứa đàn em của mình...
Nhưng điều khiến hắn bất ngờ là Chu Hàn không trả lời, đoán chừng là đang bận chuyện gì đó.
Hắn cũng không để ý, tiếp tục lướt xem cửa hàng trên mạng của Vương gia. Dựa theo tình hình kinh tế hiện tại của hắn, thì vẫn chưa mua được các trang bị linh dị cấp bộ, dứt khoát xem đồ đơn lẻ. Lúc đầu chỉ là xem cho vui, nhưng không ngờ lại để hắn tìm được một trang bị linh dị thích hợp: 【 Vòng cổ máu đen: trang bị hệ phòng ngự, có thể giảm 3%-8% công kích linh dị cấp nhị chú. Giá bán: 200 quỷ tinh. 】
Vì không có quỷ vật cộng sinh, việc tìm kiếm trang bị linh dị có tính công kích phù hợp không dễ dàng, nên hắn tự nhiên sẽ ưu tiên các trang bị hệ phòng ngự. Vòng cổ máu đen này có giá bán 200 quỷ tinh, thuộc hàng thượng phẩm trong các trang bị cấp nhị chú. Mặc dù mức giảm sát thương không quá cao, nhưng nó lại không có cái gọi là độ bền, nói cách khác nó sẽ không bị phá hủy, có thể sử dụng liên tục. Các trang bị có thể ngăn chặn 20%, 30%, thậm chí một nửa công kích thì cũng chỉ có thể chịu đựng ba, năm lần rồi hỏng. Đối với người như Bạch Uyên lúc nào cũng đánh nhau thì tỷ lệ hiệu quả quá thấp...
"Đợi sau này đột phá đến Tam Chú, còn có thể bán lại nó, cũng sẽ không lỗ..." Bạch Uyên sờ cằm, tự nhủ.
Hiện tại thời đại linh dị mới bắt đầu, số người đột phá lên Quỷ Linh ngày càng nhiều, số lượng trang bị linh dị sản xuất ra dù nhiều lên nhưng nhu cầu cũng tăng, chưa chắc sẽ giảm giá trị. Món trang bị này chưa chừng khi bán lại, giá còn cao hơn...
Bạch Uyên không do dự, quả quyết đặt mua, chọn địa chỉ nhận hàng là Trung Nguyên Thị.
"500 quỷ tinh còn lại cứ giữ lại đã..." Hắn nghĩ ngợi một chút, cũng không tiếp tục tùy tiện tiêu tiền. Dù sao kiểu người "gà mờ" như Lục Trần Sa, hắn thật sự khó mà gặp được, đương nhiên là phải tiết kiệm tiền để dùng.
Rất nhanh, Bạch Uyên đã đến ga Trung Nguyên Thị. Vừa ra khỏi ga, thần sắc của hắn khẽ động, cảm nhận được quỷ linh lực trong không khí. "Quả nhiên là đậm đặc hơn các thành phố khác không ít..."
Hắn nhíu mày, trong mắt lộ một chút kinh ngạc.
Tuy không đến mức gọi là thánh địa của Quỷ Linh Nhân, nhưng tu luyện lâu dài ở đây, hiệu quả có lẽ cao hơn các thành phố khác khoảng 5%. Điều này đủ để khiến các Quỷ Linh Nhân khác phát cuồng.
"Đáng tiếc, đối với ta vô dụng..." Hắn dùng lệ quỷ chi lực, việc ngồi thiền không phù hợp với hắn, quỷ linh lực trong không khí đương nhiên cũng không liên quan. Huống chi theo tính tình của hắn, vốn không tĩnh tâm được để ngồi thiền. Có công phu đó, thà đi giết một hai con lệ quỷ...
"Đi khách sạn trước thôi..." Bạch Uyên liếc nhìn sắc trời, ngược lại không có thời gian dạo chơi, trực tiếp bắt xe đến một khách sạn gần Đại Hạ Linh Dị Học Phủ.
"Ngược lại rất phồn hoa..." Bạch Uyên nhìn những khung cảnh xa hoa bên ngoài cửa sổ xe, tự lẩm bẩm.
Tuy chỉ là thành phố hạng ba, nhưng so với Bình An Thị của hắn thì hơn hẳn. Điều quan trọng nhất là, bây giờ đã là 8 giờ tối, nhưng trên đường vẫn tấp nập người qua lại, náo nhiệt vô cùng. Ở các thành phố khác, giờ này là thời điểm nguy hiểm, đường phố cơ bản đều vắng tanh.
"Cậu em có phải rất ngạc nhiên khi giờ này còn nhiều người thế này không?" Bác tài dường như nhìn ra suy nghĩ của Bạch Uyên, cười nói:
"Ở Trung Nguyên thành phố thời gian ban đêm, thường là 11 giờ đêm mới vắng người, bây giờ vẫn còn sớm."
"Ở đây không có quỷ sao?" Bạch Uyên nhíu mày, mở miệng hỏi.
"Có chứ, nhưng vẫn có." Tài xế cười đáp: "Bất quá Quỷ Linh Nhân càng nhiều, tự nhiên sẽ không sợ quỷ."
"Ra vậy..." Bạch Uyên gật đầu, cũng không thấy bất ngờ.
Nhiều Quỷ Linh Nhân như vậy, nếu thật có lệ quỷ xuất hiện thì khác nào mang đồ đến cho không à...
Bạn cần đăng nhập để bình luận