Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 597: xen lẫn quỷ vật đưa ngươi !

Chương 597: Gửi kèm quỷ vật cho ngươi!
Rất nhanh, các đạo cụ linh dị trên người Chu Hàn đều vỡ tan tành, hắn chỉ có thể dựa vào thân thể bất tử để chống đỡ các đòn công kích linh dị. Mà mấy đạo cụ linh dị này thậm chí còn không trụ được một phút. Tuy nhiên, hắn không có đứng im chờ chết mà liên tục lao về phía trước, đồng thời thỉnh thoảng liếc nhìn chiếc quan tài đen của mình. Theo lý thuyết, khi hắn gặp nguy hiểm thì bộ xương trắng Quỷ Vương kia sẽ ra tay giúp đỡ. Nhưng trong lòng hắn cũng không ôm quá nhiều hy vọng... Hắn không hề hay biết rằng, nguyên nhân khiến mình bị lũ quỷ truy sát chính là bộ xương trắng Quỷ Vương trong quan tài...
Ngay lúc này, đôi mắt tĩnh mịch của Tuyết Quỷ giữa không trung khẽ động, nó gắt gao nhìn chằm chằm vào chiếc quan tài đen kia. Sở dĩ nó vừa nãy không ra tay là vì kiêng kị đại quỷ trong quan tài. Nhưng đến tình trạng này rồi mà đối phương vẫn không có ý định xuất hiện thì nó không thể nhịn được nữa. Theo nó, đối phương chắc chắn đã bị thương nặng, thậm chí không còn sức để đánh một trận.
Nghĩ đến đây, trong mắt Tuyết Quỷ tràn đầy vẻ hung ác, rồi nó lại lần nữa thi triển một quỷ kỹ!
Trong khoảnh khắc, một luồng khí tức âm hàn tột độ đột nhiên lan tỏa, đến mức lũ quỷ đang bị khống chế cũng không nhịn được mà run rẩy, dừng chân tại chỗ. Còn Chu Hàn ở phía xa cũng khựng người lại, trong mắt đầy vẻ kinh hãi. Luồng khí tức âm hàn này chủ yếu nhắm vào hắn, trong nháy mắt đã xâm nhập vào cơ thể hắn. Đồng thời, linh lực trong cơ thể hắn vậy mà dừng vận chuyển, khiến hắn không thể điều động chút nào. Không còn linh lực gia trì, hắn trực tiếp từ Tam Chú Quỷ Linh Nhân biến thành người thường, không còn sức chiến đấu.
"Mẹ nó, cái quỷ gì vậy..." Chu Hàn thầm mắng trong lòng, không ngờ còn có thứ biến thái như vậy... Đồng thời, hắn cũng xác định, đây không phải là một Tứ Chú Lệ Quỷ bình thường, ít nhất không thể so sánh với con quỷ tân nương kia... Quỷ tân nương hắn còn không đánh lại, đừng nói chi là con Tuyết Quỷ càng biến thái này.
Lúc này, bông tuyết bay đầy trời, cơ thể Chu Hàn trong nháy mắt đã bị thương nặng. Mà không có linh lực, thân thể bất tử của hắn cũng chỉ là hữu danh vô thực. Tuyết Quỷ lững thững bay tới, dừng trên không trung phía trên Chu Hàn. Đôi mắt trắng bệch của nó nhìn về phía chiếc quan tài đen, đồng thời thè cái lưỡi đen xì, tựa hồ đang sốt ruột muốn nuốt chửng nó.
Nhìn cảnh tượng này, Chu Hàn hơi khựng lại rồi trong nháy mắt hiểu ra, "Hóa ra là coi trọng bộ xương trắng Quỷ Vương trong quan tài?" Trong nháy mắt, Chu Hàn đã quyết định, hắn ôm lấy chiếc quan tài đen, rồi mạnh tay quăng lên, ném thẳng về phía Tuyết Quỷ trên không, đồng thời nói: "Tặng cho ngươi!"
Lúc này, trong quan tài, bộ xương trắng Quỷ Vương trong đầu toàn là dấu chấm hỏi... Không phải, mình là đồ vật ký sinh mà, vậy là nó bỏ rồi? Không chỉ nó mà đến cả Tuyết Quỷ cũng không ngờ đối phương lại quyết đoán như vậy... Dù sao trong mắt Lệ Quỷ thì Quỷ Linh Nhân ký sinh quỷ vật chẳng khác nào là nguồn sức mạnh của mình. Nó chưa từng thấy ai lại trực tiếp vứt bỏ linh lực như vứt rác cả...
Tuyết Quỷ tuy mơ hồ nhưng động tác lại rất nhanh, gần như là bản năng nó đã tiếp lấy quan tài.
"Tạm biệt!" Chu Hàn vẫy vẫy tay, không quay đầu lại bỏ chạy, bóng lưng có thể nói là vô cùng tiêu sái... Hắn không ngờ rằng tất cả chuyện này đều do bộ xương trắng Quỷ Vương gây ra, mà càng khiến hắn tức giận hơn là đối phương không có chút ý tứ nào muốn ra mặt giúp đỡ. Chu Hàn cũng không có ý định chiều theo nó, dứt khoát lựa chọn cách làm hại người không lợi mình...
Tuyết Quỷ liếc nhìn đối phương một cái nhưng vẫn không có ý định tha cho hắn. Chỉ thấy nó lập tức ra lệnh cho đám Lệ Quỷ còn lại đi truy đuổi Chu Hàn, còn nó thì chuẩn bị gặp mặt đại quỷ trong quan tài. Nó đưa bàn tay xanh xám ra, bộc phát linh lực trong cơ thể, muốn cưỡng ép mở nắp quan tài, nhưng mặc cho nó dùng sức thế nào cũng không thể dịch chuyển nó. Dù sao trước đây bộ xương trắng Quỷ Vương cũng phải bộc phát sức mạnh thời kỳ đỉnh phong mới mở được, nó dù có mạnh cũng chỉ là một Tứ Chú Lệ Quỷ mà thôi...
Tuyết Quỷ nhìn Chu Hàn đang chạy trốn ở phía xa, nó hiểu rõ, chỉ cần giết chết chủ nhân của quỷ vật ký sinh này thì quan tài tự nhiên sẽ biến thành đồ vật chết, mà nó cũng có thể dễ dàng mở nó ra. Nhưng với việc bị lũ quỷ đuổi theo, đối phương đã là chắc chắn phải chết không còn nghi ngờ. Tuyết Quỷ cũng không đuổi theo nữa, chỉ thấy nó nắm chặt quan tài trong tay, bộc phát ra một luồng khí tức âm hàn, trực tiếp xâm nhập vào bên trong quan tài. Nhân lúc này, nó định thử xem có thể ép nó ra ngoài không...
Nhưng điều khiến nó bất ngờ là bộ xương trắng Quỷ Vương trong quan tài vẫn không hề nhúc nhích, cứ nằm im lìm như vậy... Có thể nói là núi Thái Sơn sập trước mặt cũng không hề biến sắc...
Lúc này bộ xương trắng Quỷ Vương đã quyết định, nếu Chu Hàn chết thì nó sẽ trực tiếp bỏ quan tài trốn đi, nếu đối phương còn sống sót thì nó tự nhiên sẽ tiếp tục ở bên trong... Muốn nó liều mạng với Tuyết Quỷ là chuyện không thể nào. Lần trước nó không thể nuốt được quỷ tân nương, cộng thêm việc cưỡng ép phá nát quan tài đen và giao chiến với Trương Thanh Đạo đã khiến vết thương của nó càng thêm nghiêm trọng. Mà Tuyết Quỷ trước mắt cũng không đơn giản, cho dù nó có thể giải quyết được thì mình cũng chẳng sống được bao lâu...
Lúc này, Chu Hàn ở phía xa đang ra sức chạy trốn. Nhưng bây giờ không có quan tài đen, trong người còn khí tức âm hàn khiến tốc độ của hắn rất chậm chạp. Chỉ trong nháy mắt, hắn đã bị lũ quỷ đuổi kịp... Đột nhiên, hắn nghe được tiếng ho khan bên tai. Trong chớp mắt, cơ thể Chu Hàn bắt đầu thối rữa, rốt cuộc không chịu được bất kỳ tổn thương linh dị nào.
Hắn dừng chân, biết nếu có chạy nữa cũng vô ích. "Chẳng lẽ phải kết thúc ở đây sao?" Đối diện với nguy cơ tử vong, Chu Hàn lại bình tĩnh trở lại. Hắn nhìn về phía trước, chỉ thấy một lão nhân lưng còng chậm rãi bước tới. Mỗi bước đi, ông ta lại ho khan một tiếng, trong miệng lập tức phun ra một lượng lớn máu tươi màu đen. Và ở đằng xa, cơ thể Chu Hàn cũng run lên, miệng cũng phun ra máu tươi màu đen...
Mặt hắn tái nhợt, trong mắt thoáng có chút cười khổ, lặng lẽ chờ đợi cái chết đến. Trong nháy mắt, lão nhân đã đến trước mặt Chu Hàn. Trên mặt ông ta nở nụ cười quỷ dị, từ người đối phương, ông ta ngửi được mùi vị sợ hãi. Lệ quỷ không còn do dự, đang định giết chết đối phương thì ngay lúc đó, mấy đạo linh lực bạo ngược không gì sánh được đánh tới. Nụ cười của lão nhân khựng lại, thậm chí không kịp có bất cứ phản ứng gì. Chỉ thấy ba bóng người xuất hiện, bao vây kín ông ta rồi bắt đầu tấn công vô cùng tàn bạo...
Chu Hàn đang chuẩn bị chờ chết, thần sắc không khỏi khẽ giật mình. Và khi thấy cảnh tượng đối phương bị tấn công tàn bạo, trong mắt hắn không khỏi nở một nụ cười, cuối cùng hắn cũng đợi được cứu viện...
Bạn cần đăng nhập để bình luận