Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 147: Ba các ngươi, cùng tiến lên!

Chương 147: Ba người các ngươi, cùng lên đi!
“Bạch ca, hình như là tìm ngươi tới......” Chu Hàn đứng bên cạnh khẽ động sắc mặt, trong mắt có chút cảnh giác.
“Không phải hình như, mà chắc chắn là.” Bạch Uyên hít sâu một hơi, dáng vẻ say mê nói:
“Ta đã ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào của quỷ tinh......” “......” Mà lúc này, đám người Dương Quyền đã tới gần, vẻ mặt bất thiện, trừng mắt nhìn Bạch Uyên.
“Bạch Uyên, ta muốn đấu với ngươi một trận nữa!” Dương Quyền nói tiếp một câu, giọng điệu mạnh mẽ: “Đường đường chính chính đấu một trận!” “Phí ra trận của ta không thấp đâu, có mang theo quỷ tinh không?” “......” Đám người Dương Quyền liếc nhau một cái, nói tiếp:
“Mỗi người chúng ta đều góp một khối quỷ tinh cùng năm bình dung dịch dinh dưỡng cao độ, nếu ngươi thắng thì toàn bộ thuộc về ngươi, còn nếu thua thì phải cho chúng ta quỷ tinh, hơn nữa phải lên đài đọc một bài tản văn ca ngợi ta!” Rõ ràng, Dương Quyền vẫn chưa quên chuyện đó, nó đã trở thành cái gai trong lòng hắn......
“Các ngươi tin hắn như vậy sao?” Bạch Uyên thản nhiên ngồi tại chỗ, nhìn những người đi cùng Dương Quyền.
Chu Hàn nhỏ giọng nhắc nhở: “Bạch ca, bọn họ là những người lần trước đã cá cược với huynh.” “Gộp lại là Biệt đội báo thù à.” “......” Mọi người vừa nghe vậy, không khỏi giật giật khóe miệng.
Lời này cũng chẳng sai chút nào......
Bọn họ đích xác muốn lấy lại số quỷ tinh đã thua lần trước.
“Đừng nói nhảm nữa, ngươi nói một tiếng là có đánh hay không thôi!” Trong lòng Dương Quyền đã có chấp niệm.
Hắn nhất định phải đấu với Bạch Uyên một trận, nếu không cả ngày lẫn đêm đều không ngủ yên giấc......
Đánh bại đối phương, chính là động lực lớn nhất để hắn trở thành một người sử dụng quỷ linh!
“Đánh với ngươi một mình là được rồi?” Bạch Uyên nhìn lướt qua mọi người, nói: “Không cần phải đánh bại từng người các ngươi sao?” “Không cần, một mình ta là đủ rồi!” Trong mắt Dương Quyền có chút tự tin.
“Vậy thì lên sân đi!” Bạch Uyên mỉm cười, đứng dậy rời khỏi lớp học, đi thẳng đến sân vận động.
Nhân lúc bây giờ Vương Ly không có ở đây, đương nhiên hắn muốn đánh nhanh thắng nhanh......
Vừa nghe nói có chuyện náo nhiệt để xem, mọi người nhao nhao đi đến sân vận động.
“Lại có khoảng mười khối quỷ tinh thu vào, thoải mái thật.” Bạch Uyên vui vẻ trong lòng, rồi nhìn về phía các bạn học xung quanh, nói:
“Còn ai muốn thêm cược không?” “Nhưng nói trước, các ngươi chỉ được cược Dương Quyền thắng!” Mọi người khẽ giật mình, không ngờ Bạch Uyên lại tự tin như vậy, chắc chắn có thể đánh bại Dương Quyền sao?
“Ta thêm năm khối quỷ tinh!” Đúng lúc này, một giọng nói bình tĩnh từ trong đám đông truyền đến, ánh mắt mọi người cùng nhìn lại, khi thấy người nọ thì không khỏi có chút kiêng kị.
Chính là Tưởng Dương, người đạt thành tích cao nhất khi vào lớp đặc biệt!
“Ồ?” Bạch Uyên cũng nhìn qua, dù sao năm khối quỷ tinh cũng không phải là số lượng nhỏ.
“Nhưng ta không tin Dương Quyền, ta chỉ tin vào bản thân mình.” Tưởng Dương ánh mắt bình thản, nói:
“Ta đấu với ngươi, nếu ngươi thắng thì lấy đi năm khối quỷ tinh, thế nào?” “Vậy ta cũng thêm năm khối!” “Ta cũng vậy!” Đúng lúc này, trong đám người lại có thêm hai người lên tiếng, chính là Chu Thần người sử dụng quỷ đất, cùng với Phương Ngọc Vũ người sử dụng quỷ bao bố!
Ba người này đứng đầu trong cuộc thi kiểm tra đầu vào, rõ ràng biểu hiện vượt trội hơn những người còn lại, còn được các bạn học xưng là Tam Xoa Kích của lớp đặc biệt.
Khi ba người này lên tiếng, tất cả mọi người đều kinh ngạc, sau đó dùng ánh mắt hóng chuyện nhìn về phía Bạch Uyên.
Lần này, xem ngươi làm thế nào đối phó......
“Chu Thần, hai ngươi cũng muốn kiếm chác hả?” Tưởng Dương nhướng mày, trong mắt lại có chút khó chịu.
Cả ba người đều chuẩn bị lên đấu, rất có thể Bạch Uyên sẽ không đồng ý, vậy chẳng phải là kế hoạch của hắn bị thất bại rồi sao?
Bạch Uyên có thể kiếm quỷ tinh nhờ đánh cược, cả ba người bọn họ đương nhiên cũng muốn học theo, muốn thừa cơ kiếm chút quỷ tinh. Dù sao thứ này, người sử dụng quỷ linh nào cũng thiếu.
Nhưng điều khiến cả ba người bất ngờ là, lúc này Bạch Uyên lại mỉm cười, gật đầu đồng ý.
“Được, ta nhận lời!” “Hả?” Ánh mắt mọi người cùng nhìn sang, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc, tiếp theo là không nhịn được mà có chút chế giễu.
Thật sự là coi Chu Thần ba người là người tới nộp tiền à?
Thực lực của ba người này không phải Dương Quyền có thể so sánh được, hơn nữa lần trước ngươi đánh với Dương Quyền còn dựa vào đánh lén......
“Không phải huynh đệ à, ngươi đánh lén trộm ra sự tự tin đấy à?” “Gan cũng lớn thật đó, trực tiếp nhận lời thách đấu của ba người......” “Không phải tự coi mình là thầy Vương Ly đó chứ......” Mọi người xôn xao bàn tán, trong lời nói đã mang theo chút chế nhạo, ngươi chỉ là một người bình thường, có chút năng lực đặc biệt, liền không coi người sử dụng quỷ linh ra gì đúng không......
“Chúng ta thêm chút tiền cược nữa!” Bạch Uyên vẫn bình tĩnh, lại nói một câu khiến người kinh ngạc:
“Ba người các ngươi, cùng tiến lên đi!” “!!!” Trong khoảnh khắc, cho dù là ba người Chu Thần, hay là những người sử dụng quỷ linh còn lại, đều há hốc mồm kinh ngạc, thậm chí có người nghi ngờ mình nghe nhầm.
Mẹ kiếp, cái này đúng là ngồi lên đầu thiên hạ rồi......
“Ngươi nói cái gì?!” Hai mắt Tưởng Dương nheo lại, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng nguy hiểm, hắn không xuất thân từ gia đình bình thường. Trước khi quan chức chính phủ thông báo mấy tháng trước, hắn đã biết được tin tức về linh dị từ cậu của cháu ngoại bà cô của mình, hơn nữa đã sớm bắt đầu rèn luyện tâm lý, Và khi linh dị chính thức được công khai, nhờ vào người họ hàng xa, hắn đã thức tỉnh và có quỷ vật của riêng mình, hắn còn nhận được chút ít tài nguyên hỗ trợ. Dù không thể bằng một sợi lông của những thế lực lớn, nhưng so với những người có gia cảnh bình thường, hắn đã đi trước trên con đường linh dị, Điều này cũng làm hắn quen với sự kiêu ngạo của mình, bây giờ bị một người bình thường coi thường như vậy, đương nhiên trong lòng dâng lên cơn giận dữ.
“Không cần ba người chúng ta liên thủ, một mình ta là đủ rồi!” Ánh mắt Tưởng Dương sắc bén, trừng trừng nhìn chằm chằm Bạch Uyên, tựa như tùy thời chuẩn bị tiến lên tỷ thí.
“Ta không có nhiều thời gian như vậy đâu, cả ba người các ngươi cùng nhau đi.” “Cuồng vọng!” Tưởng Dương tức giận nói: “Chu Thần, lát nữa hai người ngươi không cần ra tay!” “Vậy, chúng ta có thể cá cược không?” Lúc này, đám đông xung quanh lên tiếng, trong mắt lộ vẻ rục rịch.
“Đương nhiên!” Bạch Uyên mỉm cười, trong lòng có chút vui vẻ, nguyên nhân hắn muốn một lần thách đấu cả ba người là để dẫn dụ những người còn lại vào tròng.
Dù sao một cuộc so tài mà chênh lệch thực lực quá lớn như vậy, ai ai cũng biết đều không nhịn được mà đặt cược phải không?
“Tiểu Hàn, chuẩn bị ghi chép lại!” Bạch Uyên hiểu rõ, loại cá cược này không thể cứ kéo dài mãi, thực lực của hắn một khi bị bại lộ, những người còn lại sẽ không mù quáng như vậy nữa, đồng thời Vương Ly hoặc Cục Linh Dị cũng có thể đứng ra quản chuyện này, dù sao nếu tất cả quỷ tinh đều để một mình Bạch Uyên ngươi lấy, những người còn lại còn tu luyện cái khỉ gì......
Đến lúc đó nhập học như thế nào, tốt nghiệp cũng như thế à, đúng không......
Chắc chắn không thể làm ăn lâu dài được, nên Bạch Uyên quyết định chơi lớn một lần, vét sạch tất cả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận