Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 995: Giải thoát 2

Hứa Đoan đứng đó, có chút khổ sở: “Thật xin lỗi, Tô quán chủ.”
Lúc bọn họ dẫn theo bà chủ định rời đi, Tề Oánh bỗng nhiên đi tới, nói là muốn nói với bà chủ mấy câu.
Bọn họ đều không phòng bị gì, mà lại buông lỏng cảnh giác.
Dù sao chuyện bà chủ đã làm, thật sự là điên rồ, cho nên cho dù người bị có ra tay, bọn họ cũng dự định coi như không biết.
Từ đầu đến cuối, bọn họ chỉ đề phòng một mình bà chủ.
Kết quả chưa từng nghĩ tới, Tề Oánh trực tiếp một đao đưa đối phương xuống Địa ngục.
Nhưng vậy vẫn chưa hết, còn không kịp chờ bọn họ phản ứng, Tề Oánh cũng bắt đầu nôn ra máu…
Rồi sau đó, sự việc đã biến thành như này.
“Cô ấy uống kịch độc, chúng tôi căn bản không kịp tới cứu cô ấy.” Hứa Đoan nhỏ giọng giải thích.
Bà chủ vốn dĩ là khó thoát khỏi cái chết, nhưng Tề Oánh, lại bởi vậy mà đi theo, Hứa Đoan lại một lần nữa xin lỗi.
Nếu như lúc ấy anh ta nhanh trí một chút…
Lúc này, Phương Tri Hạc chậm rãi đi đến trước mặt Tô Cẩm bịch một tiếng quỳ xuống.
“Xin lỗi sư phụ, nếu như tôi nhạy cảm một chút, phát hiện ra trong lời nói của cô ấy vấn đề, sự việc căn bản sẽ không biến thành như vậy.”
Tô Cẩm giơ tay kéo anh ta: “Đứng lên đi, đối với Tề Oánh mà nói, có lẽ cũng là một sự giải thoát.”
“Hơn nữa con người sau khi chết, còn có vong hồn.”
Cô nói xong cũng dùng linh lực thử thăm dò tìm một chút.
Quả nhiên, ở gần khách sạn tìm được tung tích của hai vong hồn.
Một là Tề Oánh, hai là bà chủ.
Vào lúc này, Tô Cẩm đương nhiên phải giúp đỡ, ngộ nhỡ bà chủ chạy mất, muốn làm cô hồn dã quỷ, trốn tránh thẩm phán của Địa phủ, vậy chẳng phải là lợi cho bà ta sao?
Tô Cẩm đưa tay vung ra một lá bùa.
Cùng lúc đó, Tề Oánh đang chạy đuổi theo bà chủ, đột nhiên cảm giác mình bị một luồng sức mạnh khống chế.
Cô ấy còn chưa kịp lo lắng, chỉ thấy bà chủ trước mặt cũng ngừng chạy trốn, nhìn dáng vẻ giống như là đang giãy dụa.
Ngay sau đó, hai bọn nó đồng thời bị luồng sức mạnh to lớn kia kéo trở về.
Khi hai chúng nó xuất hiện ở khách sạn, Tô Cẩm mỉm cười với bà chủ: “Bà chạy nhanh như vậy làm cái gì?”
Bà chủ cảm thấy không ổn rồi.
Nó không phải đã chết rồi sao? Làm sao còn bị Tô Cẩm bắt trở lại rồi hả?
Tề Oánh kinh ngạc gọi một tiếng: “Cô Tô? Cô có thể nhìn thấy chúng ta?”
Chuyện này có một chút khó xử, sau khi cô ấy chết, không nghĩ tới lại gặp vong hồn của bà chủ, thế là, hai con quỷ đối đầu, một con chạy, một con đuổi.
Tô Cẩm im lặng liếc nhìn cô ấy một cái, Sở Lâm đi theo trả lời: “Chúng tôi đều có thể nhìn thấy cô.”
Tề Oánh lấy lại tinh thần, có chút xấu hổ: “Xin lỗi, quên mất mọi người là đạo sĩ.” Cho nên đạo sĩ nhìn thấy quỷ, hình như cũng rất bình thường.
Bà chủ giơ tay muốn tấn công Tô Cẩm.
Lúc này, Sở Lâm nhắm ngay cơ hội, trực tiếp quăng ra một roi.
Lực đạo này, thiếu chút khiến cho bà chủ hồn phi phách tán.
Bà chủ: “... ?”
Nó nằm rạp trên mặt đất tốn sức mở miệng: “Tôi cũng đã đền mạng rồi, mấy người còn muốn như thế nào nữa?”
Tô Cẩm lạnh lùng nhìn nó liếc một cái: “Bà sẽ không phải cho rằng bà chết rồi, sự việc sẽ kết thúc đấy chứ?”
“Chẳng lẽ không phải như vậy sao? Người chết như đèn tắt, tất cả đã tan thành mây khói rồi!” Bà chủ hung tợn nói.
“Nếu thật sự là như vậy, chẳng phải là quá hời cho đám người xấu các người rồi hả? Tôi nói cho bà biết, sau khi xuống địa ngục, nhớ kỹ cảm nhận một chút sự vui vẻ của mười tám tầng địa ngục đi.” Sở Lâm sâu xa nói ra, giọng nói cố ý âm u hơn mấy phần.
Bà chủ bị doạ run rẩy, cực kỳ sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận