Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1031: Giả vờ yếu đuối 2

Bọn họ đi rất xa, Tô Cẩm mới dừng bước lại, quay đầu lại nhìn về phía Cơ gia chủ.
“Tiếp theo đây, chúng ta phải biểu hiện yếu một chút, không được lộ ra thực lực chân chính quá sớm.” Nước của Huyền Môn thế gia này, sâu xa vô cùng.
Cô đang giả vờ yếu, làm sao biết Cơ gia chủ không phải đang diễn trò?
Thái độ đột nhiên trở nên hoà ái như vậy, vẫn phải cẩn thận hơn mới tốt.
“Được.” Sở Lâm gật đầu.
Nguyên Cảnh yên lặng lẩm bẩm một câu: “Thật ra trong mấy người chúng ta, chỉ có A Cầm mới có thực lực…”
Toàn bộ đều nhờ A Cẩm một cân ba.
Sở Lâm đưa tay che trái tim nhỏ của chính mình, lời này của Nguyên Cảnh thật sự đau lòng.
Tô Cẩm đột nhiên được khen, có chút ngại ngùng: “Vậy các anh phải biểu hiện yếu hơn nữa một chút.”
Yếu hơn nữa một chút? Sở Lâm và Nguyên Cảnh liếc nhau một cái, hai người lập tức hiểu.
Sở Lâm rất thẳng thắn bày tỏ: “Tôi chỉ là một con mèo cầu tài mà thôi.”
Nguyên Cảnh trầm mặc một giây, nhỏ giọng nói: “Vậy tôi, làm tiểu bạch kiểm không có tác dụng gì?”
Sở Lâm bật cười một tiếng, anh ta đánh giá Nguyên Cảnh, sau đó thành thật gật đầu: “Cũng được.”
Tô Cẩm ngẩn người, không khỏi cảm thấy lời này có chút là lạ, nhưng khi Cơ Vọng thấy vẻ mặt bình tĩnh của Sở Lâm và Nguyên Cảnh, cô lại cảm thấy mình suy nghĩ nhiều.
Đột nhiên, trong đầu hiện lên những lời mà Nguyên Cảnh nói trong huyễn cảnh.
Suy nghĩ trong nháy mắt hỗn loạn, nhưng Tô Cẩm rất nhanh đã cưỡng ép đặt việc này ra sau đầu.
“Tôi có thể cảm giác được vị trí của Tri Hạc, nhưng chúng ta bây giờ phải giả vờ không tìm thấy Tư Không gia.” Tô Cẩm thấp giọng nói.
Hơn nữa nếu như cô không đoán sai, Tư Không gia chắc chắn sẽ chủ động tới tìm bọn họ.
Sau khi ba người nhất trí, Tô Cẩm phá bỏ hoàn toàn kết giới xung quanh ba người.
Sau đó, Tô Cẩm dẫn theo hai người tản bộ một vòng ở gần cửa vào, cũng thỉnh thoảng xoay người cúi đầu tìm manh mối.
Ba người dĩ nhiên cái gì cũng không tìm được, khuôn mặt tang thương hết người này đến người kia.
Sở Lâm thậm chí còn diễn: “Sư phụ, Nhị sư đệ không để lại cho chúng ta bất kỳ manh mối gì, bây giờ chúng ta làm sao tìm được?”
“Chúng ta chưa quen với cuộc sống nơi đây, khó tìm người. Không bằng chúng ta quay lại tìm Cơ Vọng một chút?” Nguyên Cảnh cũng diễn kịch theo.
Tô Cẩm vẻ mặt chính trực khuyên anh: “Người ta có chút ngốc nghếch, nhưng lại không phải con dê béo lớn, sao có thể vặt lông được chứ?”
“A Cẩm nói có lý.” Nguyên Cảnh phụ họa gật đầu.
Sở Lâm gương mặt đau lòng: “Vậy chúng ta làm sao bây giờ?”
Ba người lại thảo luận trong chốc lát, Tô Cẩm bất đắc dĩ nói: “Không có cách nào cả, tiếp tục tìm đi.”
Sau khi bọn họ đứng dậy, Cơ gia chủ cũng nhận được tin tức.
“Gia chủ, ba người bọn họ còn đang ở gần cửa vào tìm manh mối, xem ra, quả thực không biết nên tìm Tư Không gia như thế nào. Chúng ta có cần thuận nước đẩy thuyền hay không…”
Cơ gia chủ không đồng ý lắc đầu: “Việc này chúng ta vẫn không nên nhúng tay vào mới được, chuyện lớn như vậy, lão già của Tư Không gia kia làm sao có thể không suy nghĩ gì?” Sợ là đã tính toán xong từ lâu rồi.
Hơn nữa, Tô Cẩm này, nhìn thì còn trẻ, thực ra khiến cho người ta nhìn không thấu, xem ra cũng là mầm mống tốt.
Đáng tiếc, không phải người của Cơ gia.
Ngược lại là Tư Không gia, vận khí không tệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận