Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1004: Bịa đặt lung tung, nhắc nhở Cơ Vọng 1

Hiên Viên Lê và Cơ Vọng tiến lên phía trước, Cơ Vọng cứ do dự, muốn nói lại thôi.
Cuối cùng, anh ta rốt cuộc không nhịn được mở miệng: “Tiểu Lê, tại sao em phải hút âm khí của con quỷ kia? Dựa theo quy củ, chúng ta nên đưa nó đến Địa phủ.”
Hiên Viên Lê sửng sốt chớp mắt một cái, rất nhanh đã kịp phản ứng với ý tứ của Cơ Vọng.
Cô ta vô tội cúi đầu xuống xin lỗi: “Thật xin lỗi, em biết quy củ của Huyền Môn thế gia, nhưng, hiện tại em là lệ quỷ, em thật sự không nhịn được… Cô hồn dã quỷ kia ở trong mắt em, giống như là món ăn ngon mà người bình thường đang cảm thấy vô cùng đói.”
Cô ta vừa nói vừa lau nước mắt vô hình: “Em biết em không nên như vậy, nhưng em không có cách nào cả, em thật sự không khống chế nổi chính mình.”
“Hiện tại em chỉ là lệ quỷ, không có chỗ dung thân trong Huyền Môn.
Cơ Vọng, chúng ta tạm biệt nhau ở đây đi, chuyện của em em tự nghĩ cách giải quyết, nếu như sau này liên lụy đến anh, sợ là thanh danh của anh cũng sẽ bị liên luỵ bởi vì em, đây không phải là điều em muốn thấy.”
Một chiêu này của Hiên Viên Lê lấy lui làm tiến mười phần thành công.
Gần như vừa mới nói xong, Cơ Vọng đã bắt đầu xin lỗi: “Là anh không tốt, anh không đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ cho em, hơn nữa anh còn chất vấn em…”
Anh ta cúi đầu xuống, vô cùng áy náy.
“Còn có, chuyện nói từ biệt, về sau đừng nói nữa, trước khi anh giúp em tiêu trừ lệ khí, anh sẽ không tách ra khỏi em, anh nhất định phải bảo vệ em, giúp em!” Cơ Vọng lời thề son sắt nói.
Tiểu Lê đã rất thảm rồi, sao anh ta có thể chất vấn khiến cô ấy đau lòng chứ?
Từ thiên chi kiêu nữ lưu lạc làm lệ quỷ, trở thành người không còn gì cả, cô ấy thật sự chỉ còn lại có anh ta!
Đáy mắt Hiên Viên Lê nhanh chóng lướt qua một vòng hận ý, nếu không phải cần dựa vào Cơ Vọng trợ giúp, cô ta còn lâu mới kiên nhẫn dỗ dành anh ta như vậy!
Tiểu thiếu gia được Cơ gia chiều chuộng mà lớn, đúng là dễ lừa như vậy.
Sau khi một người một quỷ hòa hảo, lại một lần nữa tăng nhanh tốc độ.
Bởi vì đối với Hiên Viên Lê mà nói, rất nhanh đã dị năng nhìn thấy Tô Cẩm báo thù rửa hận!
*
Sau khi giải quyết lệ quỷ ngàn năm, đúng là gió êm sóng lặng hai ngày, ngay cả Tô Cẩm cũng hơi kinh ngạc.
“Thiên Uyên đột nhiên trung thực an tĩnh hai ngày, chỉ có thể là đang cố nén tung ra đại chiêu…” Tô Cẩm cảm khái nói.
Cũng không biết tiếp theo, Thiên Uyên lại muốn giở trò gì.
Ngay tối hôm Tô Cẩm cảm khái, Hiên Viên Lê đã ra tay.
Hai bên tạm thời còn chưa trực tiếp gặp nhau, nhưng quả thực chính là cùng một con đường.
Hiên Viên Lê cũng không để bản thân bại lộ, cô ta rút kinh nghiệm xương máu, cố ý rút ra được những bài học từ mấy lần trước, cũng thay đổi phương thức.
Cô ta lựa chọn trốn ở phía sau, để thằng ngốc Cơ Vọng kia giúp cô ta ra mặt.
Cơ Vọng rất dễ lừa, gần như tùy tiện nói vài câu, là cô ta nói gì anh ta nghe nấy.
Mà Cơ Vọng đúng là cái gì cũng không ý thức được, một bầu nhiệt huyết, chỉ muốn giúp Hiên Viên Lê loại bỏ lệ khí.
Một người một quỷ cuối cùng quyết định ra một khổ nhục kế.
Cơ Vọng là người bình thường, trước đó chưa từng làm chuyện gì xấu, cho dù có nhìn tướng mạo cũng chưa chắc có thể nhìn ra vấn đề gì, cho nên để anh ta ra mặt tiếp cận Tô Cẩm là không thể thích hợp hơn.
Lúc chạng vạng tối.
Cơ Vọng xuất hiện trên con đường mà Tô Cẩm cần phải đi qua kia.
Anh ta vừa chạy vừa kêu gào: “Cứu mạng! Cứu mạng!” Sau đó bịch một tiếng ngã nhào trên mặt đất, thoạt nhìn như là đang chạy trối chết.
Nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì, chỉ sợ chỉ có đương sự mới biết.
Nguyên Cảnh đang lái xe, vẻ mặt thản nhiên nhìn người phía trước kêu cứu.
Anh gọi một tiếng A Cẩm, sau đó lại hỏi nói: “Có cần dừng lại không?” Anh tạm thời không nhìn ra đối phương có vấn đề hay không, vào thời khắc mấu chốt này, nhất định phải cẩn thận nhiều hơn, ngộ nhỡ là cái bẫy, chẳng phải là thêm phiền phức cho mình à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận