Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 518: A Cẩm hành động 1

Sau đó Tô Cẩm lòng vòng một lượt, lại phát hiện một bóng dáng quen thuộc, cũng đang di chuyển lung tung ở vùng ngoại thành.
Tô Cẩm liếc nhìn Nguyên Cảnh, trong đầu hai người đồng thời xuất hiện một dấu chấm hỏi: “?”
Người phía trước mặc đồ đạo sĩ, chính là Tiết đạo trưởng đã chia tay bọn họ vào ban ngày.
Hai người hơi suy tư, lập tức ý thức được có thể ban ngày Tiết đạo trưởng đã nghe thấy Tiểu Thiến nhắc đến vùng ngoại thành, cho nên buổi tối muốn đến chỗ này nhìn xem có tình huống lạ gì xuất hiện hay không.
Tô Cẩm thở dài thật nhẹ.
Tiết đạo trưởng người này, một chút cũng không sợ, có những việc ông ta thực sự có can đảm!
Có điều vì để phòng ngừa Tiết đạo trưởng hành động một mình, gặp phải nguy hiểm hoặc là bứt dây động rừng, Tô Cẩm và Nguyên Cảnh đi sang, dự định chào hỏi ông ta.
Tô Cẩm và Nguyên Cảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Tiết đạo trưởng, Tiết đạo trưởng bị dọa giật mình một cái.
Đợi lúc ông ta thấy rõ người trước mắt là ai, vô ý thức khẽ vỗ lên trái tim nhỏ của chính mình: “Ai u, hóa ra là Tô quán chủ…” Hù chết ông ta rồi.
Ông ta còn tưởng rằng gặp yêu ma quỷ quái gì?
Tiết đạo trưởng rất nhanh đã kịp phản ứng: “Tô quán chủ, cô cũng là bởi vì cô gái Tiểu Thiến kia nói đến vùng ngoại thành, cho nên mới tới nơi này thẩm tra một phen sao?”
Ban ngày sau khi ông ta và Tô quán chủ tách nhau ra, càng nghĩ càng thấy lạ.
Suy đi ngẫm lại một phen, chỉ một mình tới chỗ này xem xét, ông ta suy nghĩ, nếu như tình trạng mất hồn như cô gái kia không cẩn thận xuất hiện, thì cũng thôi đi, nhưng nếu như chỗ này có vấn đề, vậy thì mang ý nghĩa sau này khả năng còn sẽ có người khác bị hại.
Tô Cẩm không lộ ra quá nhiều tin tức, chỉ khẽ nói: “Vùng ngoại thành này dính dáng đến một chuyện khác, vừa vặn Tiểu Thiến cũng nhắc đến chỗ này.”
Hai chuyện đều chỉ cùng một địa chỉ.
Nơi này chắc chắn có vấn đề.
Tiết đạo trưởng sững sờ, trong phút chốc đã hiểu ý Tô Cẩm, xem ra chuyến này, phải cẩn thận nhiều hơn.
Không đợi Tiết đạo trưởng nói chuyện, Tô Cẩm nhắc nhở nói: “Tiết đạo trưởng, chuyện này thật ra ông không cần đi vào để liên lụy, bây giờ đi về vẫn còn kịp.”
Nghe xong lời này, Tiết đạo trưởng không vui.
“Tô quán chủ, tôi không phải người tham sống sợ chết, nếu thật sự chết trên đường, vậy cũng xem như không uổng đời này.” Huống chi, mỗi một lần đều xử lý những chuyện không bình thường, đều mang ý nghĩa nguy hiểm, sinh tử, bọn họ là người tu đạo, sớm đã nghĩ thoáng.
Đáy mắt Tô Cẩm nhiễm ý cười nhợt nhạt, nếu như có thêm mấy người không sợ sống chết như Tiết đạo trưởng, nói không chừng Huyền Môn cũng không trở nên thất bại nhanh như vậy.
“Vậy làm phiền Tiết đạo trưởng đi theo sau tôi, nếu có chuyện, không cần vội vã hành động.” Tô Cẩm bình tĩnh nói.
Đồng thời đưa cho Tiết đạo trưởng một lá bùa Dịch Chuyển và một lá bùa Thiên Lôi.
“Đây là bùa Dịch Chuyển và bùa Thiên Lôi, thời khắc nguy cấp, có thể sử dụng.” Tô Cẩm nói xong cũng đi lên phía trước.
Tiết đạo trưởng cầm hai lá bùa, trên mặt tràn đầy kích động, sau khi kích động lại giấu trong lòng sự phức tạp và mừng rỡ.
Tô quán chủ đối với ông ta… Cũng quá tốt rồi?
Lá bùa quý giá như vậy thế mà tiện tay đã cho ông ta?
Thật cảm động!
Tiết đạo trưởng đỏ mắt đuổi theo Tô Cẩm, nếu không phải mình là người của Tam Thanh quán, ông ta thật sự muốn chuyển hướng đầu quân cho Huyền Thanh quán!
Ba người đi về phía trước một lúc, đột nhiên Tô Cẩm dừng bước, ánh mắt cô rơi vào mảnh đất trống cách đó không xa, thần sắc lạnh lùng lấy ra một lá bùa, chỉ thấy lá bùa kia lướt thật nhanh về một hướng cách đó không xa, rất nhanh, lá bùa lại quay lại, nhẹ nhàng rơi vào trong tay Tô Cẩm.
Chu sa trên lá bùa nhiễm một tầng hắc khí mờ nhạt, đầu ngón tay Tô Cẩm khẽ nhúc nhích, lá bùa hóa thành tro tàn.
Đáy mắt Tô Cẩm xẹt qua chút ý vị không tốt, bất chợt, lại bị ý chí nóng lòng muốn thử thay thế.
“Lần này, thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn…”
Vừa rồi sợi hắc khí trên lá bùa này, chính là mùi vị mà cô quen thuộc — cấm thuật Thiên Uyên.
Sắp xếp địa điểm dưới lòng đất ở vùng ngoại thành, không thể không nói, vẫn rất biết tránh?
Cũng không biết lần này, rơi vào trong tay cô sẽ là thứ gì!
Tô Cẩm quay đầu nhìn về phía Tiết đạo trưởng còn có Nguyên Cảnh, cô nhẹ giọng nói: “Hai người trước tiên trốn ở đây, tôi đi tìm hiểu tình hình một chút.”
“Thế nhưng…” Tiết đạo trưởng vừa mở miệng, đã bị Tô Cẩm nhanh chóng ngắt lời: “Một mình tôi lại càng dễ hành động.”
Dứt lời, Tô Cẩm nhanh chóng bày một trận pháp xung quanh Nguyên Cảnh và Tiết đạo trưởng: “Có trận pháp này lại thêm lá bùa, có thể giúp hai người tạm thời ẩn thân.”
Nguyên Cảnh thấp giọng nói: “A Cẩm cẩn thận, chú ý an toàn.”
Tiết đạo trưởng khiếp sợ nhìn Nguyên Cảnh: “Tam gia? Cậu không khuyên giải ngăn cản sao?”
Nguyên Cảnh nhìn bóng dáng Tô Cẩm rời đi, thở dài thật sâu: “Không khuyên nổi, hơn nữa, chúng ta đúng như lời A Cẩm nói, là thứ vướng víu, không phải giúp đỡ.”
Tiết đạo trưởng không kịp đề phòng bị đâm mạnh cho một đao, ông ta căm giận bất bình phản bác: “Tôi còn lâu mới vướng víu, tôi, tôi cũng có thể giúp một tay!” Về phần vị Nguyên Tam gia này, một người ngoài nghề, làm sao lại không biết ngại mà nói ông ta vướng víu… Ông ta cũng đã tu đạo rất nhiều năm rồi!
Nguyên Cảnh không nói gì, vẻ mặt thản nhiên ngồi xuống tại chỗ.
Dáng vẻ bình tĩnh này, khiến cho Tiết đạo trưởng có chút không biết nói sao: “Sao cậu còn ngồi xuống nghỉ ngơi? Đợi lát nữa Tô quán chủ tìm hiểu xong tình hình, chúng ta vẫn phải thương nghị cùng nhau nữa!”
Nguyên Cảnh nhìn thật sâu vào mắt Tiết đạo trưởng, ánh mắt kia dường như là đang chê chỉ số thông minh của Tiết đạo trưởng.
Tiết đạo trưởng: “?”
Nguyên Cảnh thản nhiên nói: “Ông cho rằng A Cẩm tìm hiểu xong tình hình sẽ còn trở về sao?”
“Cậu có ý tứ gì?” Tiết đạo trưởng có chút mờ mịt, đáy lòng bỗng nhiên hiện lên một suy đoán: “Cậu nói là…”
Nguyên Cảnh gật nhẹ đầu, ánh mắt nhìn về phía Tô Cẩm rời đi: “Sau khi cô ấy giải quyết xong chuyện ở nơi đó, mới có thể trở về.”
“Thế nhưng Tô quán chủ còn cho tôi lá bùa, chẳng lẽ không phải để cho tôi cùng với cô ấy kề vai chiến đấu sao?” Tiết đạo trưởng nói ra sự nghi ngờ.
Nguyên Cảnh: “... Đó là sợ chúng ta ở chỗ này gặp phải nguy hiểm, cho ông bùa trước, để ông phòng thân mà thôi.”
Tiết đạo trưởng trầm mặc.
Tiết đạo trưởng tự bế rồi.
Tốt xấu gì ông ta cũng sống nhiều năm như vậy, kết quả gặp phải chuyện nguy hiểm, lại phải để một cô gái còn quá trẻ xông pha phía trước?
Mặc dù thực lực của Tô quán chủ không tầm thường, nhưng ông ta vẫn cảm thấy bản thân mình thật phế vật.
Tiết đạo trưởng có chút khổ sở.
Nguyên Cảnh nhìn Tiết đạo trưởng đột nhiên hậm hực, giống như là biết đang suy nghĩ điều gì, đưa tay khẽ vỗ vai Tiết đạo trưởng, loại hậm hực đau lòng này, anh hiểu…
Dù sao lúc anh ở chung với A Cẩm, dưới tình huống bình thường, cũng không có cơ hội cho anh xuất thủ, thậm chí còn phải để A Cẩm phân tâm bảo vệ anh.
Hai người vướng víu đối mặt trong nháy mắt đó, đều cảm nhận được sự đau lòng của đối phương.
Tiết đạo trưởng nhịn không được ôm lấy Nguyên Cảnh: “...”
Đại khái đây chính là hai người vướng víu sưởi ấm lẫn nhau.
Đã không thể làm trợ thủ, vậy bọn họ vẫn là không nên cản trở, ngoan ngoãn ở đây ngồi chờ Tô quán chủ trở về là được, Tiết đạo trưởng rất nhanh đã nghĩ thông suốt.
Ông ta không cần làm đồng đội ngu ngốc, chạy tới tặng đầu người liên lụy đến Tô quán chủ.
Ông ta rất có giác ngộ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận