Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 964: Chú rể xui xẻo Lục Chi Ninh 1

“Phải rồi, các người đều là người một nhà sao?” Bà chủ tò mò nhìn bốn người họ.
Tuy nói tướng mạo đều rất tuấn tú, nhưng không giống nhau gì.
Đối mặt với sự quan sát của bà ta, Sở Lâm cười nói: “Cũng gần như thế, hai người này là anh em họ của tôi, người này là em gái họ của tôi, không phải chính là người một nhà sao?”
“Thì ra là như vậy.” Bà chủ cười có hơi sâu xa khó đoán: “Con gái và con trai ở trấn Nguyệt Vân chúng tôi đều rất ưu tú, nếu các người có thích ai, nhất định phải nói với tôi, nói không chừng còn có thể thành được một mối nhân duyên!”
Lời này nghe ra rất bình thường, nhưng Sở Lâm lại bỗng nhiên rùng mình.
Nghĩ kỹ lại, lời này sao lại có hơi ẩn ý cực khủng?
Sở Lâm siết chặt nắm đấm, lộ ra trạng thái cảnh giác.
Lúc này, Tô Cẩm đi lên hai bước, chen vào giữa Sở Lâm và bà chủ.
Bà chủ đang muốn cười nói chuyện với Sở Lâm, vừa quay đầu, bắt gặp đôi mắt lạnh lùng của Tô Cẩm, bà ta giật mình, ây dô một tiếng.
“Cô gái, sao cô không có tiếng động gì hết vậy? Suýt chút dọa tới tôi…” Bà ta u oán nhìn Sở Lâm.
Tô Cẩm trực tiếp chắn tầm mắt của bà chủ, cô không được vui lắm, hỏi ngược lại: “Bà nói tôi xấu sao? Cho nên mới dọa tới bà?”
“Đương nhiên không phải ý này, cô gái xinh đẹp như thế, sao lại xấu chứ?” Bà chủ áy náy nói.
Bà ta nói xong còn muốn sáp tới bên cạnh Sở Lâm, nhưng bà chủ vừa đi tới bên còn lại của Sở lâm, còn chưa kịp tới gần, Sở Lâm lại bị Tô Cẩm kéo sang một bên khác.
Mặt bà chủ sắp đen lại: “…”
Nhưng bà ta lại không thể nổi giận, dù sao thì lời nói vừa nãy quả thực bị người ta tìm được sơ hở rồi.
Bà ta chỉ đành cười trừ.
Giống như bà chủ nói, chưa đi được mấy phút, họ đã nhìn thấy gia đình sắp tổ chức hôn lễ đó.
Trên cửa lớn gia đình đó dán chữ song hỉ, cổng cũng rất náo nhiệt.
Không ít người đều đang phụ giúp.
Bà chủ vừa đi tới liền thu hút ánh mắt của không ít người, chỉ có điều sau khi những người đó nhìn bà chủ, liền đặt ánh mắt lên bốn người Tô Cẩm.
“Mấy người này là khách của nhà nghỉ của tôi, nghe nói chỗ chúng ta sắp tổ chức hôn lễ, cho nên tới góp vui.”
Dứt lời, những người khác bắt đầu nhiệt tình chào hỏi Tô Cẩm bọn họ.
Lúc này, lại cần Sở Lâm ra mặt.
Tô Cẩm thấp giọng nhắc nhở Sở Lâm: “Đừng tới gần họ quá.”
Sở Lâm và Tô Cẩm nhìn nhau, sau đó, khi anh ta nói chuyện, chú ý khoảng cách, mới nói được mấy câu, Tô Cẩm liền bắt đầu lặng lẽ nhắc nhở.
“Xem thử có thể gặp được cô dâu không, còn có chú rể xui xẻo sắp kết hôn đó…”
Sở Lâm vừa nói chuyện vừa nghe lời dặn của sư phụ nhà mình, ài, kỹ năng mật ngữ truyền âm này thật sự rất hữu dụng, sau này có cơ hội anh ta cũng phải học!
Tô Cẩm vừa dặn dò xong liền có cô gái trẻ sáp tới.
Nguyên Cảnh và Phương Tri Hạc ở bên cạnh cô thực sự quá ưu tú, các cô gái vây quanh hai người này, chớp mắt nhìn họ.
Tô Cẩm đứng một bên an tĩnh xem kịch, đáy mắt dần mang theo vài phần ý cười.
Haiz, mấy cô gái này thật biết chọn người.
Họ tranh nhau giới thiệu tên của mình.
Đáng tiếc, hai người đối diện họ, ai cũng lạnh lùng, lạnh mặt suốt quá trình, cự tuyệt người ta ra xa ngàn dặm.
Đặc biệt là Nguyên Cảnh, sắc mặt sầm lại rất đáng sợ.
Chưa được mấy phút, cô gái bên cạnh họ đều giải tán hết.
Phương Tri Hạc vội vàng ghé tới bên cạnh Tô Cẩm, cả người viết đầy cảnh giác: “Sư…” Tiếng sư phụ đó còn chưa gọi ra, dưới ánh nhìn của Tô Cẩm, anh ta nuốt cách xưng hô đó lại.
“Em họ…” Anh ta yếu ớt gọi.
Gọi sư phụ là em họ, thế này quả thật là loạn vai vế, rất không phù hợp.
Tô Cẩm trêu đùa nói: “Anh xem thử anh cả được chào đón biết bao! Anh lại đi lạnh mặt, đã dọa cô gái người ta sợ chạy hết rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận