Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 949: Kẻ xông trận, giết! 2

Kẻ xông trận, giết! 2
Lúc này, bốn người đang trấn giữ bốn phương vị đông tây nam bắc đột nhiên ý thức được nguy hiểm, chỉ thấy lệ quỷ lít nha lít nhít không biết từ chỗ nào xông tới.
Bọn chúng đang dần dần tới gần bọn họ.
Tiết đạo trưởng tê cả da đầu, đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy nhiều lệ quỷ như vậy!
Mà hiện tại, những thứ này sắp phải đối đầu với ông ta.
Ông ta hít một hơi thật sâu, hai tay nắm chặt bùa Thiên Lôi, trong miệng lẩm bẩm: “Tô quán chủ phù hộ, Tô quán chủ phù hộ tôi được thuận lợi!”
Một giây tiếp theo, Phương Tri Hạc cầm Thất Tinh Kiếm, một kiếm chém đôi con lệ quỷ ở phía trước thành hai nửa, đồng thời, hai nửa con lệ quỷ kia bằng tốc độ nhanh nhất hóa thành một đoàn sương mù rồi biến mất.
Phương Tri Hạc lạnh lùng quát: “Kẻ xông trận, giết!”
Sở Lâm lấy hết dũng khí, giơ tay quất một phát, Roi Tỏa Hồn xé toạc không khí, sắc bén mạnh mẽ!
Mà những con lệ quỷ kia giống như không sợ tan thành mây khói, hết con này đến con khác lần lượt xông lên.
Trong lúc nhất thời, bốn người thi triển hết tài năng của mình.
Các loại thủ đoạn cùng nhau ra trận.
Tiết đạo trưởng lâm vào thế bất lợi, nhưng cũng may trong tay ông ta có đủ bùa, cho dù xông tới bao nhiêu thì ông ta đều ném ra một lá bùa Thiên Lôi!
Ông ta dựa vào bùa Thiên Lôi để chiếm thế thượng phong!
Tiết đạo trưởng vừa ném vừa cảm khái, bùa này dùng tốt đấy, nhưng mà cũng quá xa xỉ!
Đây chính là bùa Thiên Lôi mà bình thường ông ta coi như đại bảo bối!
A a a a, cứ thế này mà nện cho mấy con lệ quỷ, ông ta đau lòng quá mà!
Lệ quỷ: ….Thật độc!
Tam Thanh quán chủ cố gắng chống đỡ một lúc mới thấy lá bùa thật sự có tác dụng, ông ta cũng bắt chước Tiết Tử Sân ném bùa, lúc ném cảm giác rất thoải mái, nhưng cũng thấy thực sự đau lòng…
Còn Phương Tri Hạc và Sở Lâm, pháp khí cũng đủ để họ trụ vững trong một thời gian.
...
Tô Cẩm dành thời gian nhìn thoáng qua bốn người đang hộ trận, thấy tình huống bốn người vẫn còn tốt, cô thở phào nhẹ nhõm.
Cô quay lại nhìn Nguyên Cảnh.
Chỉ thấy tử khí trên người Nguyên Cảnh đã hoàn toàn biến mất, mà tử vân ở trên người anh dường như cảm nhận được tiếng gọi của cô, dần dần có khí thế phá bỏ xiềng xích.
Tình huống như vậy với Tô Cẩm mà nói, vô cùng có lợi.
Nhưng chắc chắn Thiên Uyên sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, bọn chúng đã phát hiện ra mục đích của cô, nhất định sẽ muốn tranh đoạt với cô!
Bây giờ muốn chiến thắng thì phải xem ai mạnh hơn!
Ánh mắt Tô Cẩm lạnh lùng, ngay sau đó, cô ném ra bốn lá bùa Thiên Lôi, giống như cô đã làm trong hang Quỷ Cốc, dùng chính thân thể mình làm vật chứa, hấp thu sức mạnh sấm sét, sau đó chuyển hóa để bản thân sử dụng!
Chuyện này, nhất định phải giải quyết càng nhanh càng tốt!
Nếu Thiên Uyên kéo dài cuộc tranh đấu này thì sẽ không phải là chuyện tốt cho cô!
Không biết phía sau Thiên Uyên có bao nhiêu người, về phần cô, chỉ có mình cô có thể đánh được!
Nghĩ vậy, Tô Cẩm nhanh chóng cắn ngón tay, thuần thục dẫn Thiên Lôi rồi lại chuyển hóa để bản thân sử dụng.
Phương Tri Hạc và Sở Lâm dường như cảm nhận được điều gì đó, chợt quay người lại, sau đó bọn họ nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng.
Đôi mắt hai người lập tức đỏ bừng, động tác trên tay cũng trở nên hung ác và sắc bén hơn!
Trong trận, Nguyên Cảnh vừa định hét lên A Cẩm, nhưng không ngờ, một cơn đau nhói ập đến, toàn thân như bị xé làm đôi, một bên tranh một bên đoạt, chỉ trong chớp mắt, ngay cả ý thức của anh cũng như bị chia thành hai nửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận