Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 937: Khách quý đến nhà 2

Cô hơi nghi ngờ một chút: “Mấy người làm sao không đi xem trò vui?”
Sở Lâm u oán cho Tô Cẩm một ánh mắt: “Sư phụ, có phải người quên là tôi không biết dịch chuyển hay không…”
Tô Cẩm: “!” Cô thật đúng là quên mất việc này!
Từ sau khi Đại Đồ Đệ có roi tỏa hồn, từ trong tâm mình cô tạm thời đã loại bỏ Đại Đồ Đệ ra khỏi hàng ngũ nhỏ bé yếu đuối cần được bảo vệ.
Giờ phút này, Tô Cẩm yên lặng tiến hành suy nghĩ lại.
“Sau này sư phụ nhất định sẽ giám sát bài tập của anh nhiều hơn, nhất là bùa Dịch Chuyển, thời khắc mấu chốt, thứ này có thể bảo toàn mạng cho anh.”
Tô Cẩm nói nghiêm túc, đồng thời cô cũng đang suy tư một chuyện khác.
Bùa Dịch Chuyển cần linh lực mới có thể thúc đẩy, mà linh lực cũng không phải một sớm một chiều là có thể tu luyện ra được.
Nếu đã như thế, vì sao cô không thử nghiên cứu thăng cấp bùa Dịch Chuyển một chút chứ?
Sau khi có suy nghĩ này, Tô Cẩm không chút do dự đuổi ba người kia ra ngoài: “Tôi phải bế quan!”
Sở Lâm: “?”
Phương Tri Hạc: “...”
Nguyên Cảnh yên lặng đứng dậy rời đi.
Hai đồ đệ hoàn toàn nghĩ mãi mà không rõ, tư duy của sư phụ vì sao lại nhảy vọt như thế, nhưng sư phụ đã nói là bế quan, vậy thì chắc chắn có chuyện quan trọng phải làm.
Bọn họ ngoan ngoãn rời đi là được.
Sở Lâm nhàn rỗi không chuyện gì, nghĩ một chút, nhắn tin cho Tiết đạo trưởng, hỏi tình hình bên chỗ ông ta.
Sau đó hai người bắt đầu gọi video hàn huyên.
Hàn huyên không bao lâu, Tam Thanh quán lại nghênh đón một vị ‘Khách quý’ .
Hiên Viên Minh kia lại tới cửa, mà lần này, Hiên Viên Minh quả thực bày tỏ bản thân có việc muốn gặp Tiết đạo trưởng, nói cái gì mà hợp ý với Tiết đạo trưởng, vừa gặp đã thân…
Việc này trở nên lúng túng.
Bởi vì lúc trước Hiên Viên Minh gặp gỡ Tiết đạo trưởng, cũng không phải là bản thân Tiết đạo trưởng, mà chính là Hứa Lăng Sơn.
Tam Thanh quán chủ không vội đồng ý, trước hết bảo Hiên Viên Minh ở sảnh trước đợi, ông ấy nói lại sự việc với Tiết Tử Sân một lần.
Tiết đạo trưởng nghe xong việc này, nhất thời thấy hứng thú.
“Tôi nhất định phải gặp anh ta một chút!”
Tam Thanh quán chủ không quá đồng tình nhìn ông ta: “Cậu đừng có kiếm chuyện!”
Bây giờ Tô quán chủ không ở đây, ngộ nhỡ làm lớn chuyện lên thì không dễ kết thúc.
Tiết đạo trưởng cực kỳ vô tội: “Sư huynh, anh đang nói bậy bạ gì đó? Tôi là kiểu người kiếm chuyện kia hay sao? Hơn nữa tôi là con ma bệnh, làm sao lại gây ra chuyện gì được chứ?”
Tam Thanh quán chủ cười lạnh một tiếng, a! Lời nói này, ai mà tin chứ!
Người nào đó trên mặt rõ ràng viết muốn kiếm chuyện!
Có điều Tam Thanh quán chủ cũng không nói thêm gì nữa, ông ấy quay đầu đi đến sảnh trước dẫn Hiên Viên Minh tới.
“Bên trong đạo quán xảy ra chút nhiễu loạn nhỏ, người sư đệ kia của tôi tình hình không tốt lắm, nếu như có chỗ nào mạo phạm, cậu đừng so đo.” Thái độ Tam Thanh quán chủ thản nhiên nói vài câu.
Hiên Viên Minh hơi kinh ngạc.
Nhưng anh ta cũng không tiện trực tiếp nghe ngóng xem Tam Thanh quán đã xảy ra chuyện gì.
Rất nhanh, Hiên Viên Minh đã được dẫn tới trong viện tử của Tiết Tử Sân, sau khi nhìn thấy cái hố sâu trong sân, bước chân anh ta hơi ngừng lại.
“Đây là… dấu vết mà bùa Thiên Lôi để lại ư?”
Tam Thanh quán chủ không phản bác, thở dài đẩy cửa ra.
Ông ấy tùy ý khẽ nói: “Sư đệ này của tôi, trong lúc rảnh rỗi, sử dụng bùa Thiên Lôi, xảy ra chút vấn đề nhỏ.”
Giọng nói của ông ấy không thấp, Tiết đạo trưởng nằm trên giường cũng nghe thấy rồi.
Tiết đạo trưởng chậm rãi bò dậy, ông ta nhìn ra bên ngoài, quả nhiên thấy một người đàn ông trẻ tuổi.
Có điều mặc dù người này nhìn ôn hòa, nhưng đã có thể hợp ý với Hứa Lăng Sơn, vậy chắc chắn không phải thứ gì tốt, đoán chừng là một người lòng dạ đen tối.
Tiết đạo trưởng lập tức ghét bỏ Hiên Viên gia thêm mấy tầng.
“Tiết đạo trưởng? Mấy ngày không gặp, làm sao ông…” Hiên Viên Minh thở dài, sau đó lập tức lấy ra dược phẩm tốt nhất: “Thuốc này có thể trị thương.”
“Tôi và Hiên Viên gia cũng không có giao tình gì, sao có thể không biết ngại mà nhận thuốc tốt như thế chứ?”
Vẻ mặt Hiên Viên Minh cứng lại, sau đó quay đầu lại nhìn Tam Thanh quán chủ: “Quán chủ, ông không cần xử lý chuyện khác sao?”
Tam Thanh quán chủ lập tức hiểu gật đầu: “Đúng vậy, quả thực tôi còn có việc phải xử lý, không quấy rầy hai người nữa.”
Ông ấy nói xong quay người rời đi, trong chớp mắt xoay người này, ông ấy cho Tiết Tử Sân một ánh mắt, hi vọng người nào đó có thể khống chế cảm xúc một chút, đừng đắc tội quá với vị thiếu gia này.
Tiết Tử Sân cũng trả lại một ánh mắt, ra hiệu cho sư huynh yên tâm.
Ông ta không phải loại người tùy tiện tìm đường chết!
Rất nhanh, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.
Hiên Viên Minh ngồi ở một bên, sắc mặt anh ta ôn hòa nhìn sang Tiết đạo trưởng: “Không biết lần trước tặng ông lá bùa Thiên Lôi kia, ông có hài lòng không?”
Anh ta vừa nói vừa lấy ra hai lá bùa Thiên Lôi, tiện tay đưa cho Tiết đạo trưởng.
Tiết đạo trưởng giơ tay nhận lấy, không phải ông ta ham, ông ta chỉ là tò mò muốn nhìn lá bùa Thiên Lôi này một chút.
Nhìn thoáng qua, Tiết đạo trưởng trở tay nhét lại lá bùa Thiên Lôi vào trong ngực Hiên Viên Minh.
Hiên Viên Minh kinh ngạc chớp mắt một cái, rồi rất nhanh đã bình thường trở lại: “Xem ra hai lá bùa này đã không lọt nổi vào mắt xanh của Tiết đạo trưởng nữa.”
Anh ta vô ý thức cho là Tiết đạo trưởng muốn nâng giá.
“Tiết đạo trưởng không cần phải lo lắng, Hiên Viên gia chúng tôi chính là thế gia Huyền Môn, đặc biệt là lấy bùa làm chủ, hai lá bùa Thiên Lôi này, ở Hiên Viên gia chúng tôi, còn chưa tính là phẩm chất tốt nhất.”
Anh ta dụ dỗ từng bước nói: “Nếu như sau này chúng ta trở thành người trên cùng một chiến tuyến, thứ như lá bùa mặc dù không nói được là lấy mãi không hết, thì cũng sẽ không thiếu.”
Điều kiện này, căn bản khiến cho không ai có thể từ chối.
Mấy ngày nay, Hiên Viên Minh đã có chút hiểu biết về đạo môn ở Kinh Thành, anh ta biết rõ trong số những nhân thủ này căn bản không có nhiều bùa có phẩm chất tốt.
Nhất là bùa Thiên Lôi, một bùa khó cầu! Nhưng cái này ở Hiên Viên gia bọn họ, cũng rất phổ biến!
Cho nên anh ta hứa hẹn chuyện này, có sức nặng vô cùng.
Tiết đạo trưởng thay đổi sắc mặt, ông ta phối hợp hỏi một câu: “Vậy cậu muốn tôi giúp cậu làm cái gì? Điều kiện kinh người như vậy, cũng phải nỗ lực trả cái giá tương ứng chứ?”
Ông ta chỉ là nhìn thì không đáng tin cậy, chứ ông ta không phải người ngu.
Điều kiện ưu việt như thế, phía sau chắc chắn có chuyện gì đó không đứng đắn!
Đáy mắt Hiên Viên Minh hiện lên một vệt đã tính kế hoạch: “Tôi rất bội phục vị Tô quán chủ kia, muốn hiểu rõ hơn một chút, còn muốn làm bạn với mấy vị đạo trưởng của Huyền Thanh quán.”
Vừa dứt lời, sắc mặt Tiết đạo trưởng đã chìm xuống dưới.
Ông ta đưa tay ném ra một lá bùa, trực tiếp nện vào trên người Hiên Viên Minh.
Tiết đạo trưởng âm thầm suy nghĩ, cũng may bản lĩnh giấu đồ của chính mình tương đối cao, trước đó Tô quán chủ tặng cho hai lá bùa, ông ta đều cẩn thận giấu thật kỹ, cho nên cho dù Hứa Lăng Sơn đã khống chế thân thể của ông ta, cũng không thể phát hiện ra được lá bùa ông ta đã giấu trước đó.
Cũng may lá bùa đều còn ở đây, không phải vậy ông ta đau lòng hơn chết!
Hiên Viên Minh không hề phòng bị gì, nhưng tính cảnh giác của anh ta rất cao, gần như là trong vô thức đã lách mình né tránh, ngay sau đó là một tiếng sấm vang lên, không hề có điềm báo trước bổ xuống người anh ta.
Hiên Viên Minh cũng choáng váng!
Anh ta không nghĩ tới, mới vừa rồi còn đang nói chuyện rất tốt, Tiết đạo trưởng này đột nhiên trở mặt?
Cho dù anh ta dùng lá bùa khiêng một chút, vẫn không thể tránh khỏi bị thương, anh ta có chút kinh ngạc nhìn lá bùa Thiên Lôi kia, so với lá bùa trong tay mình thì phẩm chất càng tốt hơn!
Dường như đang suy tư Tiết đạo trưởng từ đâu mà có được lá bùa lợi hại như vậy…
Tiết đạo trưởng từ trên giường nhảy dựng lên, khí thế hung hăng chỉ vào Hiên Viên Minh mắng to: “Chỉ dựa vào cậu? Chỉ dựa vào cậu còn muốn lợi dụng tôi để tiếp cận Tô quán chủ? Tôi nhổ vào!”
Tên nhãi này, xem ra cũng không phải là thứ gì tốt.
Vô duyên vô cớ nói nhảm nhiều như vậy, nói tới nói lui, vẫn là muốn lợi dụng ông ta để tiếp cận Tô quán chủ, hơn nữa nếu như chỉ là đơn thuần bội phục Tô Cẩm, Hiên Viên Minh làm sao có thể tặng cho ông ta phần quà to lớn như vậy?
Hiên Viên Minh im lặng nhìn đối phương, lúc này anh ta cũng có chút bối rối.
Anh ta quan sát tỉ mỉ Tiết Tử Sân, rõ ràng lúc trước gặp nhau, anh ta còn có thể cảm giác được rõ ràng khí tức của đồng loại, nhưng giờ phút này, trên mặt Tiết Tử Sân này, đúng là cái gì cũng không nhìn ra.
Theo lý thuyết, anh ta không có khả năng nhìn lầm người.
Trừ phi…
Anh ta nghi ngờ lên tiếng: “Ông không phải Tiết đạo trưởng? Tiết đạo trưởng trước đó tôi gặp đi đâu rồi?”
Vốn dĩ đang giận dữ, Tiết đạo trưởng nghe xong lời này, ngay lập tức xù lông lên tại chỗ: “Tôi mới là Tiết đạo trưởng! Tôi chính là Tiết đạo trưởng nguyên bản! Kẻ đồi bại cậu gặp kia, đã sớm tan thành mây khói rồi!”
“Cậu thế mà lại hợp ý với một kẻ xấu xa? Chuyện này rất khó không khiến người ta phỏng đoán sâu xa!”
Tiết đạo trưởng vừa mới mở miệng, chính là phát ra một luồng sức mạnh, cứ vậy khiến cho Hiên Viên Minh hoài nghi nhân sinh.
Hiên Viên Minh: “... ?” Cho nên, bản thân mình là bị lừa sao?
Tiết đạo trưởng hiện tại với người trước đó, thật sự là cách biệt quá lớn!
Hiên Viên Minh khẽ cắn môi, mặc dù không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng phản ứng của đối phương thực sự là không thể nào tiếp tục nói chuyện tiếp, anh ta quay đầu muốn đi, nhưng Tiết đạo trưởng lại gọi một tiếng: “Chờ một chút!”
Tiết đạo trưởng xoay người nhặt thuốc mà Hiên Viên Minh cầm tới, ông ta không chút do dự ném sang: “Cầm đồ của cậu đi đi!”
Hiên Viên Minh nhìn thuốc bị ném trở lại, anh ta giơ tay huỷ thuốc thành mảnh vụn!
Lúc anh ta quay người rời đi, toàn thân đều là ý lạnh.
Chờ đến lúc Tam Thanh quán chủ chạy tới, trong viện tử của Tiết đạo trưởng đã trở thành một mớ bừa bộn.
Vốn dĩ chỉ là ngoài sân xảy ra chút vấn đề, hiện tại ngay cả căn phòng ở cũng có một cái lỗ to, buổi tối nằm trong phòng, ngẩng đầu là có thể ngắm sao thưởng thức màn đêm.
Không đợi ông ấy mở miệng, Tiết đạo trưởng đã cướp lời trước.
“Sư huynh, tôi nói cho anh biết, chuyện lần này, anh nhất định phải khen tôi!”
Tam Thanh quán chủ: “... Cậu còn muốn bảo tôi khen cậu?” Có câu nói rất hay, ba ngày không đánh là nhảy lên đầu dỡ ngói, ngói nhà của Tam Thanh quán này, thật đúng là bị hủy đi không ít, ông ấy chính là đã đối xử với ai đó quá hiền lành!
Tiết đạo trưởng vội vàng nói tiếp: “Hiên Viên Minh kia muốn lợi dụng tôi để tiếp cận Tô quán chủ và đồ đệ của cô ấy, rõ ràng trong lòng anh ta mang ý xấu!”
“Cậu nói lại cẩn thận một lần.” Tam Thanh quán chủ ý thức được việc này quan trọng, lập tức thu lại những lời mắng chửi.
Sau khi hai người thảo luận một phen, ông ấy rất cảm khái: “Haizz, sớm biết vậy lúc anh ta đi, tôi nên bảo người cản lại, đè lấy đánh một trận mới được!”
Tiết đạo trưởng: “... Không nghĩ tới, sư huynh anh cũng rất ngang tàng.”
Tam Thanh quán chủ không thèm để ý ông ta chế nhạo: “Được rồi, mau báo việc này với Tô quán chủ một chút.”
Cũng để chuẩn bị cho tốt.
Tiết đạo trưởng thở dài: “Tô quán chủ đang bế quan, chỉ có thể nói trước với mấy người Sở đạo trưởng.”
Hai người không dám chậm trễ thời gian, vội vàng nói lại một lượt chuyện của Hiên Viên Minh với mấy người Sở Lâm: “Đợi Tô quán chủ bế quan xong, mấy người nhất định phải nói với cô ấy một câu, tâm tư của Hiên Viên Minh kia quá sâu!”
“Được, cảm ơn Tiết đạo trưởng đã nhắc nhở.” Sở Lâm nghiêm túc trả lời, khắp khuôn mặt là sự trịnh trọng.
Anh ta và Phương Tri Hạc, còn có Nguyên Cảnh liếc nhau, sau đó ba người đồng thời có chung một kết luận: Hiên Viên Minh quả nhiên không phải thứ gì tốt!
Chuyện này khiến cho mấy người bọn họ không khỏi có chút lo lắng.
Chẳng lẽ lần bế quan này của sư phụ không quá thuận lợi? Mấy người than thở, từng người ngồi xổm ở trước cửa phòng, chờ Tô Cẩm mở cửa.
Một lần đợi này, lại là một đêm.
Ngay cả Phương Tri Hàn cũng chạy đến ngồi xổm ở cửa đợi người.
Mà Tiết đạo trưởng không đợi được Sở Lâm phản hồi, ông ta cũng lo lắng chạy tới.
Thế là, cho đến khi Tô Cẩm bế quan đi ra, nhìn thấy chính là ở cửa mọc thêm mấy ‘Cây nấm’ .
Tô Cẩm dở khóc dở cười: “Mấy người ngồi xổm ở đây làm cái gì?” Cô vừa nói vừa lau tóc, sau khi nghiên cứu thành công, cô vọt vào tắm, bây giờ đang rất đói, đang định gọi đồ ăn.
Kết quả lại thấy ở cửa xếp hàng năm người, cùng nhau ngẩng đầu nhìn cô.
Ba đồ đệ và Nguyên Cảnh, còn có Tiết đạo trưởng, đều ở đây.
“Sư phụ!”
“A Cẩm…”
“Tô quán chủ!”
“Vào trước đi.” Tô Cẩm tránh người sang một bên, có chút đau lòng với đồ đệ nhà mình.
Nguyên Cảnh vội vàng nói: “Tôi đã bảo người chuẩn bị đồ ăn, có muốn bưng lên bây giờ hay không?”
Ánh mắt Tô Cẩm sáng lên: “Được!”
“Sư phụ lần này người ở trong phòng cũng sắp bốn ngày rồi.” Sở Lâm và Phương Tri Hàn u oán lên án.
Thời gian quá lâu, có chút dọa người.
Tô Cẩm nắm tóc: “Lâu như vậy sao? Thảo nào tôi rất đói!”
Mấy người Sở Lâm bất đắc dĩ lại đau lòng: “...”
Bọn họ cùng nhau nói: “Sư phụ người nghỉ ngơi cho thật tốt trước đi, tối nay chúng tôi lại tới.” Chỉ cần sư phụ không có chuyện gì là được.
Tô Cẩm thành thật nhẹ gật đầu: “Tôi cũng cảm thấy tôi cần nghỉ ngơi một chút.”
Lần này quả thực hao phí không ít tinh lực.
Mấy người lần lượt nhất trí đi ra ngoài, Tô Cẩm cũng không cản bọn họ, cô quả thật có chút mệt mỏi.
...
Cơm nước xong xuôi lại ngủ mấy tiếng, Tô Cẩm cảm thấy khôi phục không ít, sau đó tinh lực mười phần gọi người tới.
Tiết đạo trưởng cũng tiếp cận đến, dù sao lần này Tô quán chủ bế quan lâu như vậy, nói không chừng ông ta còn có thể ké chút đồ tốt, sự thật chứng minh, Tiết đạo trưởng quyết định chính xác.
Sau khi năm người đến đông đủ, Tô Cẩm lấy ra bùa Dịch Chuyển cô mới nghiên cứu ra được.
Mấy người liếc nhau, có chút mờ mịt: “Đây không phải bùa Dịch Chuyển sao?” Trước đó chẳng phải đã nghiên cứu ra rồi à?
Tô Cẩm chăm chú giải thích: “Đây là phiên bản mới nhất của bùa Dịch Chuyển!”
“Bùa Dịch Chuyển trước đó, cần linh lực để duy trì, mới có thể sử dụng. Mà bây giờ, bùa Dịch Chuyển trên tay tôi, tôi đã khoá một sợi linh lực ở bên trong!
Nói cách khác, lá bùa này, cho dù là Sở Lâm hay là Nguyên Cảnh, cũng có thể sử dụng, một lá bùa có cơ hội sử dụng một lần.
Đây là lá bùa thoát thân tôi nghiên cứu riêng cho mấy người.”
Vừa dứt lời, Sở Lâm đã đỏ cả vành mắt, anh ta suýt nữa khóc thành tiếng: “Sư phụ…”
“Không nghĩ tới người bỏ ra thời gian dài như vậy, lại là vì tôi!” Anh ta vô cùng cảm động.
Sư phụ vì anh ta thật sự đã nỗ lực rất nhiều!
Nguyên Cảnh trầm mặc nhìn Sở Lâm, cũng không phải như thế, A Cẩm cũng có thể là vì anh nên mới nghiên cứu bùa thoát thân chuyên dụng.
Dù sao trong tay Sở Lâm đã có roi tỏa hồn, loại bùa này, so ra thì ở trong tay anh mới phát huy được công dụng!
Đáy mắt Nguyên Cảnh tràn đầy cảm động: “A Cẩm, cô đối với tôi quá tốt rồi.”
Phương Tri Hàn tức giận bất bình: “Hai người trưởng thành như các anh có thấy xấu hổ hay không hả? Sư phụ rõ ràng là vì tôi, bận tâm tới vấn đề an toàn của tôi, mới vất vả nghiên cứu để thăng cấp bùa Dịch Chuyển!”
Mắt thấy ba người kia sắp đánh nhau.
Tiết đạo trưởng lặng lẽ nhỏ giọng hỏi một câu: “Tô quán chủ, lá bùa này tôi có phần không?”
Tô Cẩm thành thật nói: “Có, tôi vẽ được mấy lá.”
Nguyên Cảnh: Làm khách hàng lớn, cũng nên có tư cách được ưu đãi mấy phần.
Ánh mắt Tô Cẩm chậm rãi xẹt qua người bọn họ, sau đó đưa lá bùa đầu tiên cho Phương Tri Hàn.
Phương Tri Hàn ngẩng đầu ưỡn ngực: “!” Không sai, nó mới là được sủng ái nhất!
Sau đó, dưới ánh mắt mong chờ của bọn họ, Tô Cẩm lấy ra bốn lá bùa để lên bàn: “Mấy người mỗi người một lá.”
Như thế, là có thể tránh khỏi vấn đề thứ tự, dù sao lá bùa cũng để ở đó rồi.
Sở Lâm thăm thẳm thở dài một tiếng, sư phụ càng ngày càng biết cách dùng kế.
Trước kia sư phụ cũng sẽ không dùng kế như vậy.
Phương Tri Hạc nhìn bùa Dịch Chuyển thăng cấp, anh ta không lấy: “Sư phụ, tôi dùng bùa Dịch Chuyển bản cũ là được.”
Tô Cẩm không đồng ý lắc đầu: “Không phải tôi đã nói rồi sao, đây là bùa thoát thân chuyên dụng, bùa Dịch Chuyển trước đó cần linh lực chèo chống, nếu vào thời khắc nguy cấp, linh lực của anh tán loạn, không cách nào chèo chống được bùa Dịch Chuyển thì sao?
Cho nên, lá bùa này anh cũng phải nhận lấy.”
Năm lá bùa này, mỗi lá đều được rót một sợi linn lực vào, khi bọn họ và cô có ràng buộc càng ngày càng sâu, cũng mang ý nghĩa, bọn họ càng xuất hiện khả năng nguy hiểm lớn hơn.
Tô Cẩm quay đầu nhìn về phía Tiết đạo trưởng: “Tiết đạo trưởng hiểu ý tôi chứ? Vào thời khắc tính mạng gặp nguy hiểm mới có thể sử dụng, đây là thứ dùng để bảo mệnh.”
Tiết đạo trưởng nghiêm túc gật đầu: “Lời Tô quán chủ nói tôi sẽ ghi nhớ trong lòng, phần ân tình này tôi sẽ vĩnh viễn không quên!”
Sau đó, Tô Cẩm lại nhìn về phía Sở Lâm và Nguyên Cảnh, còn có Tri Hàn nhà cô.
“Mấy người cũng thế, nhất định phải cất kỹ lá bùa này.”
Ba người trăm miệng một lời đồng ý.
Sau đó, Tiết đạo trưởng lại nói lại chuyện của Hiên Viên Minh một lần, vốn là định để Sở Lâm hỗ trợ truyền đạt, nhưng Tô quán chủ vẫn luôn bế quan, dĩ nhiên cũng cũng không biết việc này.
Vừa vặn hiện tại ông ta cũng ở đây, dứt khoát nói thẳng ra.
Tô Cẩm hơi suy tư trong chốc lát.
“Nếu như anh ta đã muốn tiếp cận tôi, vậy thì tôi sẽ cho anh ta cơ hội này.” Tô Cẩm vẻ mặt thản nhiên, ngược lại cô muốn xem xem Hiên Viên Minh rốt cuộc muốn làm cái gì.
Trước đó Hiên Viên Minh đã lặng lẽ nhìn Phương Tri Hạc rất nhiều lần, hiện tại lại muốn tiếp cận cô, còn muốn làm bạn với đồ đệ của cô?
Tâm tư này, chắc chắn không đơn giản!
Tô Cẩm rất nhanh đã có quyết định, cô dự định tự mình gặp Hiên Viên Minh một lần.
“Bây giờ tôi đi đến toà trang viên kia, Tri Hạc đi cùng tôi.” Nói xong lời này, cô lại nhìn Nguyên Cảnh, bổ sung một câu: “Anh cũng đi cùng.”
Tiết đạo trưởng đau lòng chớp mắt một cái, nhưng cũng không tiện nói thêm gì.
Hơn nữa ông ta còn phải trở về báo cáo tình hình với vị sư huynh kia nhà ông ta một chút.
Về phần Sở Lâm, anh ta hiểu, anh ta ở lại giữ nhà!
...
Tô Cẩm dẫn hai người rời đi, cô thấp giọng nói với Nguyên Cảnh: “Thật ra mấy ngày nay, ngoại trừ nghiên cứu lá bùa, tôi còn nghiên cứu trận pháp, trước đó đã nói với anh rồi, muốn lợi dụng trận pháp cướp tử vân của anh về, nếu như không có vấn đề gì, mấy ngày nữa, tôi có thể chuẩn bị trận pháp này.”
Tô Cẩm nói chắc chắn, cô đối với chuyện này đã tính trước.
Không phải vậy chỉ là một bản thăng cấp của bùa Dịch Chuyển, cũng không khiến cô mất nhiều thời gian như vậy.
Nguyên Cảnh bừng tỉnh đại ngộ, thì ra mấy ngày nay A Cẩm đang nghiên cứu trận pháp, anh nhìn khuôn mặt vui cười của Tô Cẩm, nghiêm túc gật đầu: “Tôi đều nghe theo A Cẩm.”
Phương Tri Hạc còn đang nghi hoặc, chỉ thấy sư phụ nhà mình hơi khua tay, trong tay lập tức có thêm một lá bùa.
Tô Cẩm lạnh giọng nói: “Tô Cẩm Huyền Thanh quán đến nhà thăm hỏi.”
Dứt lời, lá bùa kia bay vào trong trang viên.
“Lá bùa sẽ đưa lời của tôi đi.” Lúc trước Hiên Viên Minh đến nhà, cũng dùng chiêu này, nhìn vô cùng có đẳng cấp, cho nên lúc bế quan, cô cũng thuận tay nghiên cứu lá bùa này một chút.
Phương Tri Hạc yên lặng cảm khái sư phụ hoàn toàn ưu tú như trước đây.
Chưa đến vài phút, Hiên Viên Minh đã tự mình đi ra ngoài nghênh đón ba người bọn họ.
Lúc Hiên Viên Minh nhìn thấy Tô Cẩm, mới xem như nhẹ nhàng thở ra, vốn dĩ anh ta cho là Tô Cẩm chẳng mấy chốc sẽ tới tìm anh ta, nào nghĩ tới, cứ thế qua vài ngày, Tô Cẩm mới đến nhà.
Nếu như cô còn không đến, khả năng anh ta lại phải nghĩ cách gây sự rồi.
“Tô quán chủ lần này đến nhà, tại hạ cảm thấy rất vinh hạnh, tôi đã bảo người chuẩn bị rượu ngon…”
Lời còn chưa nói hết, Tô Cẩm đột nhiên ném một lá bùa Định Thân qua, cho dù Hiên Viên Minh phản ứng nhanh, cũng không thể né tránh.
Anh ta kinh ngạc nhìn toi cẩm đột nhiên ra tay: “Tô quán chủ? Cô có ý gì?”
Đừng nói Hiên Viên Minh kinh hãi, ngay cả Phương Tri Hạc và Nguyên Cảnh, cũng không nghĩ tới Tô Cẩm đột nhiên ra tay.
Tô Cẩm vẻ mặt thản nhiên đi qua: “Tiên lễ hậu binh.”
Cô là người rất khách khí, hơn nữa cô đã rất lễ phép tới gặp anh ta rồi, cho nên sau đó phải ra tay.
Hiên Viên Minh tâm trạng phức tạp, đây là tiên lễ hậu binh sao? Đây rõ ràng là đánh cho anh ta không kịp trở tay, ra tay không theo phương pháp nào cả!
“Tô quán chủ, tôi thật sự không có ác ý, tôi chỉ muốn kết bạn với cô và mấy vị đạo trưởng.” Hiên Viên Minh nghiêm túc nói: “Nếu như không phải là mấy người không cho tôi cơ hội, tôi cũng sẽ không lựa chọn hợp tác với Tiết đạo trưởng kia.”
Kết quả, hợp tác không thành, ngược lại còn lỗ vốn.
Tô Cẩm lạnh mặt, cô biết Hiên Viên Minh sẽ không nói thật, cho nên từ lúc vừa mới bắt đầu, cô đã không có ý định trò chuyện tử tế rồi.
“Tri Hạc, xách anh ta lên.” Vứt xuống câu nói này, Tô Cẩm đi đến trong góc bên cạnh.
Tô Cẩm nhìn vật che chắn xung quanh một chút, nhẹ giọng nói: “Ở đây đi, đặt anh ta xuống.”
Ngay sau đó, trong tay Tô Cẩm lại có thêm một lá bùa, cô quơ lá bùa trước mặt Hiên Viên Minh: “Đây là bùa gì, chắc anh biết chứ?”
“... Bùa Nói Thật.” Sắc mặt Hiên Viên Minh thay đổi.
Tô Cẩm bất đắc dĩ nói: “Tôi biết anh có cách đối phó với bùa Nói Thật, nhưng trong tay tôi có mấy chục lá bùa Nói Thật, cho dù anh có lợi hại hơn nữa, anh cũng không thể một lần kháng cự lại nhiều bùa như vậy, ngộ nhỡ nếu như dưới tác dụng của lá bùa, anh không cẩn thận nói ra bí mật kinh thiên động địa nào đó của Huyền Môn thế gia, vậy cũng không tốt.”
Trên gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn tràn đầy sự uy hiếp, nếu như không muốn để cho cô sử dụng bùa Nói Thật, vậy anh ta phải ngoan ngoãn trả lời.
“Tôi cho anh ba giây để cân nhắc.” Tô Cẩm nhìn anh ta một cái, hờ hững mở miệng đếm ngược.
“Ba.”
“Hai.”
“Một…”
“Rốt cuộc cô muốn biết cái gì?” Hiên Viên Minh cam chịu nhìn chằm chằm Tô Cẩm.
Tô Cẩm buồn cười nhìn anh ta: “Anh cố ý dẫn tôi tới tìm anh, anh nói xem tôi nên muốn biết điều gì? Mồi câu anh ném ra tôi đã cắn rồi, anh cần gì phải giả ngu?”
Hiên Viên Minh cũng cười theo.
“Không hổ là Tô quán chủ đã quậy tung Đạo Môn lật trời lật đất! Quả thực thông minh.” Hiên Viên Minh cũng ung dung nhìn ba người trước mắt.
“Nếu Tô quán chủ đã có lời, vậy tôi cứ việc nói thẳng.” Hiên Viên Minh vừa nói vừa ra hiệu cho Tô Cẩm gỡ bỏ bùa Định Thân, Tô Cẩm tiện tay vung lên, bùa Định Thân được gỡ bỏ.
Nếu như thế, đối mặt với kẻ mạnh, dĩ nhiên kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, sớm ngày thống nhất mặt trận với Tô quán chủ, chuyện này với tôi mà nói, lại là một chuyện cực tốt.”
Tô Cẩm lắc đầu: “Nhưng anh cũng không thể thay mặt cho toàn bộ Hiên Viên gia, hơn nữa, thực lực của anh tôi chướng mắt, vậy tôi dựa vào cái gì để phải hợp tác với anh?”
Người hợp tác tốt, sẽ ném ra ngoài đầy đủ lợi ích hoặc là đầy đủ tiền bạc.
Mà canh bạc của Hiên Viên Minh, lại là cái gì?
Khiến cho anh ta vững tin chắc chắn như thế rằng cô sẽ đồng ý hợp tác?
Hiên Viên Minh đưa tay chỉ về phía Phương Tri Hạc: “Kế hoạch của tôi, chính là Phương Tri Hạc.”
Giờ khắc này, có thứ gì đó nhanh chóng hiện lên trong đầu Tô Cẩm.
Ý lạnh ở đáy mắt cô càng lúc càng sâu, bước sang bên cạnh một bước, chắn trước người Phương Tri Hạc, ai cũng không thể lợi dụng đồ đệ của cô.
Loại hành động che chở cho con này, khiến cho Hiên Viên Minh thở dài một tiếng, anh ta bất đắc dĩ nói: “Tô quán chủ đối với đồ đệ thật tốt! Thế nhưng, vận mệnh của một vài người, từ lúc bắt đầu đã được chỉ định.”
Ánh mắt anh ta dường như muốn xuyên qua Tô Cẩm nhìn về phía Phương Tri Hạc.
“Lần đầu tiên gặp Phương đạo trưởng, tôi đã cảm thấy Phương đạo trưởng nhìn rất quen, nhưng tôi chưa từng gặp anh ta, sao lại cảm thấy quen mắt chứ?
Sau đó tôi nghĩ một chút, cuối cùng nghĩ đến một người.”
Tô Cẩm đột nhiên ý thức được Hiên Viên Minh muốn nói đến những việc liên quan đến thân thể của Phương Tri Hạc.
“Chờ một chút.” Tô Cẩm lên tiếng cắt ngang Hiên Viên Minh, cô quay đầu nhìn về phía Phương Tri Hạc: “Anh muốn nghe tiếp không?”
“Muốn.” Phương Tri Hạc khẽ gật đầu.
Nửa đời trước của anh ta, cũng không có cha mẹ tham dự vào cuộc sống của anh ta, anh ta đối với tình cha mẹ cũng không phải vô cùng quyến luyến, nhưng… Vẫn muốn nghe một chút.
Tô Cẩm quay đầu nhìn sang Hiên Viên Minh: “Nói tiếp đi.”
Hiên Viên minh cười khổ một tiếng, ai nói vận khí của Phương Tri Hạc không tốt? Rõ ràng vận khí cực kỳ tốt, gặp được sư phụ tốt như vậy.
“Tam đại thế gia Huyền Môn, Hiên Viên gia am hiểu thuật bùa chú, Cơ gia am hiểu trận pháp, mà Tư Không gia, thì là am hiểu xem bói xem tướng.
Khuôn mặt của Phương đạo trưởng rất giống một vị tiểu thư của Tư Không thế gia, nhưng vị tiểu thư Tư Không này, đã qua đời nhiều năm trước, về phần nguyên nhân qua đời, thì là việc nhà của Tư Không thế gia, bọn họ tuyên bố ra bên ngoài là qua đời vì bệnh tật.”
Hiên Viên Minh chậm rãi nói xong, tin tức mà anh ta cho, đủ để cho Tô Cẩm phóng vào trong Huyền Môn thế gia.
Dù sao, vị tiểu thư Tư Không kia đã chết, quả thực rất có vấn đề.
Chỉ có điều không ai đi truy hỏi tường tận.
Thân thể Phương Tri Hạc lung lay.
Anh ta nói không nên lời trong lòng là tư vị gì, nhưng mơ hồ trong đó, có một chút đau lòng.
Anh ta từng nghĩ tới rất nhiều nguyên nhân, duy chỉ có không nghĩ tới, lần đầu nghe được tin về người nhà, chính là tin chết.
Sắc mặt Tô Cẩm âm trầm.
Nguyên Cảnh tức thời đứng ra, nói trúng tim đen: “Mục đích của anh không chỉ là hợp tác với A Cẩm, anh muốn nhận lúc loạn để làm rối.”
Một khi thân thể của Phương Tri Hạc có manh mối, Tô Cẩm chắc chắn sẽ tiếp tục tra được, đến lúc đó, bọn họ sẽ đi theo hướng Huyền Môn thế gia, cũng mang ý nghĩa, sẽ khơi lên một đợt phong ba.
Mà Hiên Viên minh, chắc chắn có mục đích thuộc về chính anh ta.
Nhân cơ hội làm rối loạn? Ngư ông đắc lợi?
Hiên Viên Minh thở dài: “Chút tâm tư này của tôi, đều bị mấy người nhìn ra, tôi còn có thể nói cái gì?”
Tam đại thế gia kiềm chế lẫn nhau đã lâu, lúc này, cần một nhà đột phá, mới có thể ngư ông đắc lợi, anh ta đã sớm bất mãn với thế cục của Huyền Môn thế gia, Tô Cẩm vừa vặn có thể đảo loạn thế cục.
Các người sớm muộn gì cũng phải lội vào vũng nước đục này, mà tôi mặc dù có mục đích, nhưng sự hợp tác của chúng ta, tôi là thật lòng!
Chúng ta chẳng qua là theo như nhu cầu, tôi có thể ở sau lưng giúp đỡ mấy người một chút, đồng thời, mấy người cũng có thể mang đến chỗ tốt cho tôi.”
Đây chính là mục đích cuối cùng của anh ta.
Anh ta phải nhân cơ hội thế cục của Huyền Môn thế gia đại loạn, trở thành gia chủ của Hiên Viên gia, đồng thời cũng có thể mượn cơ hội để khiến hai đại thế gia còn lại suy yếu!
Tô Cẩm thản nhiên nhìn anh ta một cái: “Tôi không cần hợp tác, chuyện của đồ đệ tôi, tôi tự xử lý.”
Phương Tri Hạc kiên định đứng bên cạnh Tô Cẩm, anh ta vĩnh viễn tin tưởng sư phụ.
Trước khi ba người rời đi, Tô Cẩm dừng bước, quay đầu nhìn anh ta: “Nể tình anh cung cấp đầu mối, tôi cũng nhắc nhở anh một câu, thông minh quá ắt sẽ tổn hại.”
Gương mặt anh ta cũng giống như con người anh ta, dường như phủ lên một lớp sương mù, luôn luôn khiến cho cô nhìn thấy không quá rõ ràng.
Cho nên lúc bắt đầu, cô mới cảm thấy gương mặt anh ta kỳ quái.
Bây giờ xem ra, cô đã hiểu rồi.
Hiên Viên Minh am hiểu tính toán, khiến cho người khác suy nghĩ không thấu, kết cục của anh ta được quyết định bởi chính anh ta.
Thông minh quá ắt sẽ tổn hại, tính toán quá mức, thì sẽ xảy ra vấn đề lớn…
Sau khi ba người rời đi, Hiên Viên Minh nhìn bóng dáng những người kia đi xa, đáy mắt có sự ảm đạm không rõ, rất nhanh, sắc mặt anh ta lại trở nên nhẹ nhàng.
Anh ta tâm tình không tệ trở về trang viên.
Lần này, thật đúng là phải cám ơn người chị gái tốt Hiên Viên Lê của anh ta, nếu không phải Hiên Viên Lê tìm đường chết, anh ta cũng sẽ không phát hiện ra người thú vị như vậy.
Tô Cẩm và Phương Tri Hạc, nhất định sẽ đến Huyền Môn thế gia.
A, còn có người đàn ông không có linh lực gì, không phải là người trong Đạo môn, cũng không phải người của Huyền Thanh quán.
Tướng mạo cực quý, nhưng lại không có bất kỳ tử vân gì, Thiên Uyên cũng thật đúng là biết chọn người.
Có điều Thiên Uyên và Tô Cẩm, anh ta vẫn coi trọng Tô Cẩm hơn, một người dựa vào sức của một mình, hủy hơn phân nửa tâm huyết của Thiên Uyên!
Chỉ cần Tô Cẩm còn sống, Thiên Uyên sớm muộn cũng sẽ xong đời.
...
Tô Cẩm dẫn theo hai người vừa trở về, Phương Tri Hạc đã mở miệng trước: “Sư phụ, tôi muốn yên tĩnh một mình một chút.”
“Được.” Tô Cẩm nhịn không được thở dài, Nhị Đồ Đệ nhà cô, thật là thảm.
Nếu như anh ta có liên quan đến Huyền Môn thế gia, tại sao lại lưu lạc bên ngoài như vậy? Mà vị tiểu thư Tư Không kia đã chết, cũng có vấn đề rất lớn.
Sợ là ở trong đó dính líu đến không ít chuyện.
Tô Cẩm nhanh chóng suy tư, tiếp theo nên làm cái gì.
Mặc dù từ chối hợp tác với Hiên Viên Minh, nhưng có một chuyện Hiên Viên Minh không đoán sai, đó chính là cô và Phương Tri Hạc, sớm muộn cũng sẽ đến địa bàn của Huyền Môn thế gia một chuyến, điều tra rõ ràng thân thế.
Nguyên Cảnh ấm giọng nói: “A Cẩm, việc này chớ có sốt ruột, còn cần phải bàn bạc kỹ hơn!”
“Ừm, tôi biết rồi, tôi chỉ lo lắng Tri Hạc suy nghĩ lung tung.” Việc này có chút bất ngờ, cô hơi suy tư, lại nói: “Nói chuyện với Sở Lâm trước một tiếng, trở về bảo anh ta ở bên cạnh khuyên nhủ Tri Hạc.”
Lúc Sở Lâm nghe được tình hình, toàn thân choáng váng.
“... Chuyện này đả kích cũng quá lớn rồi?” Ban đầu Nhị sư đệ vẫn lớn lên ở Bạch Vân quán, hiện tại đột nhiên có tin tức về người nhà, một giây sau, lại nghe tin bất ngờ là tin chết?
“Sư phụ, có phải Hiên Viên Minh kia nói láo không? Cố ý lừa mọi người?” Sở Lâm cẩn thận suy đoán.
Nếu thật sự là như vậy, còn không bằng là manh mối giả, như thế, tối thiểu nhất người nhà của Nhị sư đệ vẫn còn hy vọng sống sót.
Tô Cẩm lắc đầu: “Manh mối này, chắc chắn anh ta không nói láo, nhưng anh ta đã che giấu đi không ít tình hình.”
Những chuyện này đúng như Nguyên Cảnh nói, cần bàn bạc kỹ hơn.
Bọn họ biết rất ít về tình hình của Huyền Môn thế gia, thậm chí ngay cả Huyền Môn thế gia ở đâu cũng không biết.
Trong lúc suy tư, Sở Lâm nhận được điện thoại.
Sắc mặt anh ta khó coi đi đến bên cạnh Tô Cẩm: “Sư phụ, lễ tân của khách sạn nói với tôi, có người đưa đồ đến cho người, người tới chỉ để lại hai chữ Hiên Viên.”
“Anh đi lấy đồ đi.” Tô Cẩm thản nhiên nói.
Sau khi đẩy Sở Lâm ra, cô và Nguyên Cảnh liếc nhìn nhau: “Nếu như sau này thật sự lại có tình hình nào đó xảy ra, đến lúc đó, tôi sẽ dẫn Tri Hạc cùng đi tìm Huyền Môn thế gia, về phần mấy người, ở lại đây.”
Vẻ mặt Nguyên Cảnh cứng lại, cho tới bây giờ anh đều nghe theo A Cẩm, nhưng lần này, anh không đồng ý lắc đầu: “Tôi không đồng ý.”
Hiên Viên Minh chính là đào một cái bẫy cho cô! Muốn để cô đi làm rối loạn Huyền Môn thế gia.
Ai cũng không biết trong cái hố này có bao nhiêu tính toán.
“Anh cũng đừng lo lắng, tôi không nói bây giờ sẽ hành động, còn nữa, chuyện của Thiên Uyên, còn chưa kết thúc! Cũng nên đợi cho đến khi tất cả chuyện của Thiên Uyên đều được giải quyết, tôi mới có thể yên tâm dẫn Tri Hạc đi tìm Huyền Môn thế gia.”
Không phải vậy ngộ nhỡ cô có nguy hiểm, chẳng phải là khiến cho Thiên Uyên chiếm hời hay sao?
Nguyên Cảnh còn muốn nói thêm gì đó, vừa khéo lúc này Sở Lâm đã lấy được đồ đi vào, hai người cũng kết thúc chủ đề này.
Hiên Viên Minh bảo người đưa một phong thư tới.
Tô Cẩm nhận lấy mở ra, chỉ thấy bên trong chứa một bức ảnh, trên bức ảnh là một cô gái trẻ tuổi rất dịu dàng.
Bức ảnh này là dùng điện thoại chụp lại ảnh gốc, sau đó lại in ra, bên trên tấm hình này có thể thấy rõ ràng dấu vết bị cắt xén của tấm hình gốc.
Tô Cẩm đưa ảnh chụp cho Nguyên Cảnh nhìn thoáng qua.
Nguyên Cảnh thấp giọng nói: “Khuôn mặt này quả thực rất giống Tri Hạc.” Thảo nào lúc trước Hiên Viên Minh cứ nhìn chằm chằm vào Phương Tri Hạc.
Sở Lâm nghiêng đầu nhìn bức ảnh một lát: “Có cần phải nói với nhị sư đệ một tiếng hay không?”
“Tôi đi nói với anh ta.” Tô Cẩm cầm bức ảnh đi tìm Phương Tri Hạc.
Sở Lâm ở lại cảm khái với Nguyên Cảnh: “Anh nói xem, là Huyền Môn thế gia lợi hại, hay là sư phụ lợi hại?”
Nguyên Cảnh thành thật phân tích: “Dĩ nhiên là A Cẩm lợi hại, nhưng… Huyền Môn thế gia nhiều người, hơn nữa thế gia đều có gốc rễ rất sâu, ngoại trừ người trẻ tuổi, đoán chừng còn có một đống lão già, mấy lão già phần lớn đều là những con cáo già đã sống rất nhiều năm, nếu như luận tâm nhãn ai cũng nhiều hơn, A Cẩm đại khái không chiếm ưu thế.”
Sở Lâm cũng đã hiểu.
Nói cách khác mấy lão già của thế gia có thể biết đùa nghịch tâm cơ?
Anh ta thở dài một tiếng, tự tin ngẩng đầu lên: “Xem ra lúc sư phụ dẫn Nhị sư đệ đi tìm Huyền Môn thế gia, vẫn phải dẫn theo tôi, dù sao, tôi được coi như là người đảm đương trí lực của Huyền Thanh quán! Không có tôi, mấy lão già kia có thể sẽ lừa bọn họ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận