Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 946: Hộ trận 1

Hộ trận 1
Trước khi Tô Cẩm bố trí trận pháp, cô lặng lẽ làm một chuyện nữa.
Cô lấy phong thư đựng bức ảnh ra, khí tức của đối phương còn lưu lại trên đó vẫn chưa bị xóa sạch.
Lúc trước Hiên Viên Lê làm việc rất cẩn thận, biết xóa bỏ mọi dấu vết, nhưng lần này Hiên Viên Minh sai người mang đồ tới mà lại không hề cố kỵ gì cả, toàn bộ mọi thứ trên đó không hề xóa đi.
Điều này cũng có nghĩa là cô có thể lần theo khí tức còn lưu lại này để tìm ra vị trí đại khái của Hiên Viên Minh.
Ánh mắt cô có chút lạnh lùng, Hiên Viên Minh thật đúng là phí hết tâm tư, sợ cô không tìm được tung tích của Huyền Môn thế gia…
Tô Cẩm thử cảm thụ một chút, quả nhiên Hiên Viên Minh đã rời khỏi trang viên kia, có lẽ là muốn quay về Hiên Viên gia.
Đến lúc đó, cô sẽ có thể lần theo dấu vết truy tìm Huyền Môn thế gia, từ đó tìm được Tư Không thế gia.
Sau đó, Tô Cẩm cất kỹ phong thư, không hề nói chuyện này cho ai biết.
...
Chuyện bày trận là một chuyện tương đối phức tạp, Tô Cẩm phải mất một ngày để lựa chọn những vật dụng cần thiết và chọn địa điểm, sau đó cô lại tốn rất nhiều thời gian để vẽ bùa.
Chuyện lần này tương đối nguy hiểm, tất nhiên cô phải chuẩn bị đầy đủ trước khi ra tay.
Địa điểm bố trí trận pháp vẫn là mảnh đất phế tích của Hiệp Hội Đạo Môn. Nói thật, cô cũng thấy rất xấu hổ, nếu không phải không có địa điểm khác thích hợp hơn thì cô cũng không muốn túm lấy một mảnh đất phế tích như vậy để vặt lông đâu.
Mà mấy chỗ khác lại không phù hợp như ở chỗ này.
Thứ nhất là nếu làm hư hỏng ở đây thì không cần bồi thường, thứ hai là vị trí này rất kín đáo, bình thường không có người lui tới đây.
Mà nơi này vẫn còn linh khí còn sót lại, quả thực không nơi đâu thích hợp bằng.
Phế tích: ….Rất cảm ơn cô.
Sau khi Tô Cẩm bố trí trận pháp cơ bản, cô bắt đầu gọi điện thoại cho mọi người, Tiết đạo trưởng và Tam Thanh quán chủ cũng được cô gọi tới.
Lúc nghe thấy Tô Cẩm nhờ giúp đỡ, Tiết đạo trưởng và Tam Thanh quán chủ gần như choáng váng!
Chưa bao giờ nghĩ rằng lại có một ngày được Tô quán chủ nhờ tới!
Đây quả là một niềm vui!
Hai người vui vẻ được một lúc, đột nhiên bắt đầu ý thức được chuyện này hình như có gì đó là lạ!
Dù sao thì thực lực của Tô quán chủ rõ như ban ngày, đến cùng thì chuyện lớn gì mới có thể khiến cho Tô quán chủ phải lên tiếng nhờ hai người bọn họ hỗ trợ?
Hai người ngồi cạnh nhau, sau khi nói chuyện vài câu, mỗi người đều có vẻ ủ rũ.
Cuối cùng vẫn là Tiết đạo trưởng quyết tâm, gọi điện thoại cho Tô Cẩm.
“Tô quán chủ, nếu việc lần này thật sự nguy hiểm, xin cô hãy suy nghĩ kỹ xem có nên mạo hiểm hay không. Hơn nữa tôi nghĩ tôi có thể thử một mình. Dù sao Đạo Môn có thể không có tôi, nhưng không thể không có cô được…”
Những lời Tiết đạo trưởng nói có thể nói là cảm động lòng người.
Tô Cẩm ngơ ngác một lúc, ý thức được rất có thể Tiết đạo trưởng đã hiểu sai ý mình.
Cô có chút bất đắc dĩ: “Việc này quả thực có chút nguy hiểm, nhưng tôi rất có lòng tin. Ông cũng đừng suy nghĩ lung tung, đến lúc đó chỉ cần giúp tôi hộ trận là được.”
“Là thế à…” Tiết đạo trưởng sờ sờ chóp mũi, có chút xấu hổ: “Vậy được rồi, ngày mai gặp lại.”
Cúp điện thoại xong, Phương Tri Hạc và Sở Lâm cũng tới.
“Sư phụ, cô xem chúng tôi có thể làm được gì.” Sở Lâm nghiêm túc hỏi.
“Hai người cũng tới giúp hộ trận đi.” Tô Cẩm nhẹ nhàng nói, ánh mắt rơi vào trên người Phương Tri Hạc.
Một ngày không gặp, tâm trạng của nhị đồ đệ cũng ổn rồi, người cũng có tinh thần hơn trước.
Phương Tri Hạc chủ động nói: “Sư phụ yên tâm, tôi rất lý trí, sẽ không hành động theo cảm tính.” Anh ta sẽ bình tĩnh suy nghĩ những chuyện kia.
Sẽ không bởi vì mấy manh mối Hiên Viên Minh đưa ra mà tự loạn trận cước.
Ai cũng không thể ngăn cản bước chân anh ta tiến về phía trước được.
“Được, ngày mai chúng ta cùng nhau xuất phát.” Tô Cẩm trấn an hai đồ đệ xong liền đi đến phòng Nguyên Cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận