Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1010: Lừa gạt 1

Tô Cẩm hơi cạn lời nhìn Cơ Vọng, sao bây giờ những người trẻ này đều dễ dỗ phỉnh như thế?
Cô trầm giọng hỏi: “Anh lập ra trận pháp này, có từng nghĩ tới hậu quả không?”
Cơ Vọng ngẩng đầu lên, hơi chột dạ nhìn Tô Cẩm.
“Xin lỗi Tô quán chủ, cô quả thực không đắc tội với tôi, nhưng cô đã hại Tiểu Lê, vì Tiểu Lê, tôi phải làm như vậy, tôi…”
Lời còn chưa dứt đã bị Hiên Viên Lê cắt ngang.
“Cơ Vọng, anh nói nhiều lời nhảm nhí với cô ta như thế làm gì? Cẩn thận cô ta dùng lời nói lừa gạt anh!”
Ngay sau đó, Hiên Viên Lê chỉ một vị trí khá xa: “Anh đến đó canh, Tô Cẩm còn có hai đồ đệ, cẩn thận họ chạy tới cứu người!”
Tô Cẩm thấy Hiên Viên Lê cố ý điều người đi, lập tức bật cười.
Đây rõ ràng là có vấn đề rất lớn, nhìn một cái liền biết Hiên Viên Lê đã nói những gì mới gạt được người ta giúp đỡ.
Tô Cẩm lập tức cao giọng gọi một tiếng: “Anh là thiếu gia của Cơ gia?”
Cơ Vọng dừng bước, quay đầu hỏi cô: “Sao cô biết?”
Tô Cẩm cười khẽ một tiếng, đương nhiên là do cô đoán, Hiên Viên Lê đã gọi tên của anh ta rồi, Cơ Vọng, Cơ gia.
Là đại tiểu thư của Hiên Viên gia, sao có thể kết bạn với người bình thường?
Cộng thêm trận pháp Tuyệt Mệnh này, người này chỉ có thể là thiếu gia của Cơ gia!
Đừng hỏi cô tại sao không thể là người khác của Cơ gia, bởi vì chỉ có thiếu gia được sủng mới có thể được sủng tới ngu ngốc như thế này…
“Tôi không chỉ biết anh là thiếu gia của Cơ gia, tôi còn biết anh bị Hiên Viên Lê gạt rồi! Có nhớ mấy câu tôi từng chỉ điểm với anh trước đây không, lệ quỷ đeo bám, bị người thân cận lừa gạt, Hiên Viên Lê cô ta vẫn luôn lừa anh!”
Tô Cẩm nắm chuẩn thời cơ liền bắt đầu chia rẽ.
Ồ, cũng không đúng, cô làm thế này sao có thể nói là chia rẽ chứ? Rõ ràng là cô đang cứu rỗi chàng trai trẻ lạc lối!
Một chàng trai trẻ ngốc nghếch biết bao, bị lệ quỷ lừa gạt xoay mòng mòng!
Hiên Viên Lê nghe thấy lời của Tô Cẩm, sắc mặt lập tức thay đổi!
“Cô chia rẽ ly gián!”
“Còn có anh, cô ta nói anh lệ quỷ đeo bám, tại sao anh không nói cho em biết? Có phải anh còn có chuyện gì đang giấu em không?” Hiên Viên Lê nhìn chằm chằm Cơ Vọng.
Cơ Vọng vốn dĩ không kịp phản ứng, lúc này lại bị lệ quỷ nhìn chằm chằm, anh ta chỉ cảm thấy lông mao toàn thân đều sắp dựng đứng hết lên!
“Hết, hết rồi…anh sợ em tức giận nên mới không nói.”
Hiên Viên Lê nhìn bộ dạng hoảng hốt của anh ta, bỗng nhiên thu liễm cảm xúc: “Em biết anh là vì tốt cho em, anh đến bên đó trước đi.”
“Được.” Cơ Vọng gật đầu.
Anh ta vừa quay người liền nhớ tới lời Tô Cẩm vừa mới nói, haiz, anh ta còn chưa kịp hỏi rõ nữa, bị Tiểu Lê đuổi đi mất rồi.
Cơ Vọng thử xoay người, lại hơi sợ hãi Hiên Viên Lê tức giận.
Tiểu Lê biến thành lệ quỷ, tính khí không còn tốt như trước, luôn thay đổi thất thường.
Thế nhưng Cơ Vọng không tài nào ngờ được, vào khoảnh khắc anh ta quay người, anh ta nhìn thấy một cảnh vô cùng kinh khủng, hai mắt bỗng dưng phóng to.
Thân thể của anh ta bay vèo ra, sau đó ngã phịch xuống đất.
Cơ Vọng cố gắng ngẩng đầu lên, đáy mắt chỉ còn lại bi thương.
Cho dù anh ta chết cũng không ngờ Tiểu Lê sẽ ra tay với anh ta…
Khoảnh khắc đó, anh ta nhìn thấy rõ sát ý trên mặt Hiên Viên Lê và hồn thể trải đầy lệ khí.
“Tại sao?” Anh ta vừa lên tiếng liền nôn ra một ngụm máu tươi.
Rõ ràng Tiểu Lê biết lúc này là lúc anh ta suy yếu nhất…thế mà vẫn lựa chọn ra tay với anh ta vào lúc này?
Là muốn…giết anh ta sao?
Suy nghĩ này vừa lóe lên, anh ta liền không thể khống chế run rẩy.
Hiên Viên Lê khinh thường hừ một tiếng: “Tại sao cái gì? Anh không nhìn ra tôi muốn giết chết anh sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận