Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1055: Huyết trận 2

Ngay sau đó, một luồng sức mạnh không thuộc về Cơ gia chủ ập tới ào ào, chui vào trong người Cơ gia chủ.
Hai mắt ông ta đỏ ngầu hung tợn, bắt đầu tấn công Tô Cẩm một cách bất chấp.
Lúc này, Tô Cẩm đã tụ tập sức mạnh của bốn lá bùa Ngũ Lôi, cô đánh tới một chưởng, Cơ gia chủ trực tiếp lùi lại mấy bước.
Tô Cẩm thừa thắng xông lên, hai tay kết ấn, sức mạnh giống như thiên quân, Cơ gia chủ chỉ chống chọi được tích tắc, liền hộc máu tươi.
Sau đó là từng tia từng tia sét, đánh về phía Cơ gia chủ.
Huyết trận dưới chân Cơ gia chủ cũng bắt đầu xuất hiện vết nứt…
Đồng thời, luồng sức mạnh kỳ quái trong người Cơ gia chủ bắt đầu mất khống chế, khi một tia sét trong đó đánh lên người Cơ gia chủ, nó bỗng dưng rời khỏi người Cơ gia chủ, rõ ràng là muốn chạy trốn.
May mà Tô Cẩm nhanh tay lẹ mắt, đã sớm có chuẩn bị.
Mấy lá bùa đồng thời bay ra trói chặt nó, nhưng chỉ trong nửa phút, bùa quấn lấy nó liền có dấu hiệu nứt ra.
Tô Cẩm bỗng ý thức được đây là thứ gì!
Cô nhảy bật lên, linh lực điên cuồng tuôn ra, đồng loạt tụ lại hướng luồng sức mạnh đó, từng lớp linh lực phong tỏa sức mạnh tà ác đó…
Sau đó cô cắn rách đầu ngón tay nhỏ máu, nhanh chóng vẽ bùa niệm chú, bùa chú màu vàng nặng nề đánh lên sức mạnh đang bị phong ấn.
Trong giây lát, luồng sức mạnh đó triệt để tiêu tan.
Khoảnh khắc đó, Tô Cẩm tựa như còn nghe thấy được tiếng rống giận truyền tới từ luồng sức mạnh đó.
Mà khi Cơ gia chủ đã sớm bị thiên lôi đánh ngã xuống đất nhìn thấy cảnh này, ông ta gần như hét toáng lên một cách tê tâm liệt phế: “Không!”
Trên mặt ông ta ngập tràn phẫn hận và bất cam…
Tô Cẩm vững vàng đáp xuống đất, mà vô cảm nhìn Cơ gia chủ.
Đáng tiếc, bộ dạng này vẫn không thể duy trì được mấy giây, Tô Cẩm cúi đầu nôn ra một ngụm máu.
Cô cố gắng giơ tay lên lau máu tươi ở khóe miệng, đáng tiếc, chưa lau sạch, lại hộc ra thêm một ngụm nữa.
Cơ gia chủ nhìn chằm chằm Tô Cẩm: “Ha ha ha, cô cũng, cô cũng không sống được nữa…Phản phệ, cô bị phản phệ rồi!”
Tô Cẩm không quan tâm nhìn ông già ngáo ngơ, lúc này, hai chân cũng có hơi vô lực, cô trực tiếp ngồi xuống đất.
“Luồng sức mạnh vừa nãy chính là do Thiên Tôn Thiên Uyên tàn lưu lại năm đó nhỉ.” Cô yếu ớt nói.
Cơ gia chủ lật người, nghiêng người đối mặt với Tô Cẩm.
Theo ông ta thấy, dù sao hai người cũng sắp chết rồi, vừa hay tán gẫu, có lẽ là tín niệm hai người cùng đồng quy vu tận hỗ trợ ông ta, ông ta lại có chút hiện tượng hồi quang phản chiếu, ngay cả nói chuyện cũng trở nên lưu loát hơn.
“Đúng vậy, năm đó Thiên Uyên bị diệt, cha tôi cũng tham gia vào.
Chỉ có điều, sau khi ông ấy về nhà mới phát hiện trên người có một vết thương, mãi không thể lành lại, sau này ông ấy phát hiện đó là một luồng sức mạnh sót lại của Thiên Uyên.
Ông ấy muốn hủy đi, đáng tiếc lại không thể được.
Sau đó nữa, âm lệch dương sai, luồng sức mạnh đó tìm tới tôi, vốn dĩ tôi từ chối, tôi còn nhỏ tuổi, căm ghét cái ác như kẻ thù!”
Tô Cẩm nhếch khóe miệng: “Đáng tiếc, ông vẫn bắt tay với nó.”
Cơ gia chủ bất lực thở dài: “Tôi cũng không muốn làm một người xấu, nhưng nó đã nhắc nhở tôi…”
“Rõ ràng thế gia Huyền Môn chúng tôi lợi hại như thế, dựa vào đâu phải ở mãi trong thâm sơn cùng cốc? Cái gì mà thế gia Huyền Môn thần bí, không dễ gì xuất hiện, tôi phi!” Nói tới đây, rõ ràng Cơ gia chủ có hơi kích động.
“Tôi muốn rời khỏi Tiểu Bồng Lai, tôi muốn có cuộc đời của riêng mình! Tôi muốn có được cả thế giới, tôi muốn…”
“Ông sắp chết rồi.” Tô Cẩm lạnh lẽo cắt ngang hoang tưởng của ông ta.
Loại chuyện như đại nghiệp cáo thành này, nằm mơ thì nhanh hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận