Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 238: Linh hồn tan thành mây khói 2

Nghe vậy, Tô Cẩm thở dài một tiếng, đáng tiếc, đáp án này chỉ có một mình Bạch quán chủ biết.
Những người khác, cho dù thế nào cũng không đoán ra được.
Chẳng qua trước khi Bạch quán chủ chết, cũng đã đâm cho Phương Tri Hạc một nhát chí mạng… Đại khái tâm lý của Bạch quán chủ mười phần vặn vẹo.
Có mấy lời, Tô Cẩm không nói ra.
Nhưng dựa vào sự thông minh tài trí của Phương Tri Hạc, chắc là cũng có thể đoán được.
Phương Tri Hạc khẽ lau nước mắt, có chút không cam lòng, nhưng anh ta dựa vào cái gì để không cam lòng?
Bạch quán chủ không phải cha ruột của mình, ông ta dựa vào cái gì để phải đối xử tốt với chính mình?
Anh ta đột nhiên nghĩ đến La đạo trưởng, La đạo trưởng đã làm nhiều chuyện sai lầm, nhưng cuối cùng, lại vẫn như cũ như cũ vì La Thịnh mà liều lĩnh tiến hành giao dịch với tà vật…
Cùng là sư phụ, làm sao lại chênh lệch lớn như vậy?
Đương nhiên, anh ta không nói cách làm của La đạo trưởng là đúng, anh ta chỉ là… so sánh một chút…
Vừa so sánh xong, anh ta hình như thảm bại rồi.
Tô Cẩm thấy tình hình của Phương Tri Hạc không tốt lắm, nên đã cho anh ta một tấm bùa an thần: “Chuyện của Bạch Vân quán anh xử lý cho tốt, nếu như gặp phải phiền toái gì, nhớ tìm tôi.”
“Ừm.” Phương Tri Hạc không yên lòng gật đầu.
Tô Cẩm thở dài, trước khi đi, lại để lại một câu nói: “Lời trước đó tôi đã nói, vẫn luôn giữ lời, Huyền Thanh quán luôn mở rộng cánh cửa cho anh và Phương Tri Hàn.”
Nghe thấy câu này, Phương Tri Hạc ngẩng đầu nhìn về phía Tô Cẩm, anh ta há hốc mồm, thấp giọng nói: “Cảm ơn.”
“Có đôi khi, có một số việc, đã được chủ định từ rất lâu rồi.” Tô Cẩm sử dụng bùa Dịch Chuyển rời đi.
Phương Tri Hạc đứng tại chỗ, ánh mắt khẽ run lên.
Không phải là đã sớm được chủ định chứ?
Có lẽ ngày đó lúc đến Huyền Thanh quán, Tổ Sư Gia vốn dĩ đã chỉ điểm cho, sợ là đã nhìn ra được kết cục từ lâu.
Không nghĩ tới, đúng là đã sớm được chủ định…
*
Lúc Tô Cẩm đột nhiên xuất hiện ở Tô gia, dọa cho Tô Giang Nguyên giật nảy người, Sở Lâm lại đã thành thói quen.
Ai, sư phụ anh ta gần đây, luôn luôn xuất quỷ nhập thần, thỉnh thoảng xuất hiện, anh ta cảm thấy, sư phụ anh ta chắc chắn đang chơi lá bùa mới.
Sở Lâm tò mò đi đến bên cạnh Tô Cẩm: “Sư phụ, có phải gần đây người lại có lá bùa mới hay không?”
Tô Cẩm nhìn Sở Lâm, sau đó cô xoa ngón tay trỏ và ngón tay cái vào nhau liên tục.
Tô Giang Nguyên phản ứng cực nhanh, vội vàng nói: “A Cẩm, anh cũng muốn bắn tim!”
Mặc dù Sở Lâm là đồ đệ của cô, nhưng anh ấy chính là anh trai cô!
Tô Cẩm nghe thấy từ bắn tim này, ánh mắt lấp lóe, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, viết đầy sự đau lòng.
Đây là bắn tim sao?
Đây sao có thể là bắn tim?
Đây rõ ràng là ý đưa tiền đây!
Sở Lâm thì không giống như vậy, trong thoáng chốc đã hiểu ý Tô Cẩm, anh ta tê dại chuyển cho Tô Cẩm 5000 tệ.
Thấy đồ đệ vô cùng hào phóng, Tô Cẩm cũng hào phóng đưa cho anh ta một lá bùa: “Bùa mà vi sư dùng tên là bùa Dịch Chuyển.”
“Bùa Dịch Chuyển? A a a, sư phụ, tôi đã đọc được ở trên những sách vở kia! Vậy tôi cũng có thể đột ngột xuất hiện, biến mất trong hư không sao! !” Cảm giác vô cùng lợi hại thần bí!
Tô Cẩm có thâm ý khác nhìn Sở Lâm một chút: “Anh có thể thử một chút, tấm bùa này, người bình thường không thể dùng, hơn nữa khoảng cách của bùa Dịch Chuyển phụ thuộc vào tu vi của người sử dụng.”
Nghe vậy, Sở Lâm nóng lòng muốn thử trong mắt tràn đầy vui sướng, anh ta cầm lá bùa yên lặng Niệm quyết!
Một giây sau.
Hả?
Có vẻ hình như không nhúc nhích? ? ?
Anh ta thử lại một lần, a, có khả năng anh ta mua phải bùa giả rồi.
Sở Lâm thăm dò xong lá bùa, yên lặng ngồi xuống ăn cơm, coi như không có chuyện gì xảy ra.
Tô Giang Nguyên nhịn nửa ngày, cuối cùng nhịn không được, bật cười một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận