Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1071: Mở rộng nhân mạch 2

Sở Lâm nói tiếp: “Thọ yến của Nguyên lão gia tử, chắc chắn có rất nhiều người đến, đây đúng là cơ hội tốt để chúng ta mở rộng nhân mạch!”
“Anh nói có đúng hay không, Tam gia?” Sở Lâm chế nhạo một câu, chờ nửa phút, cũng không có ai trả lời anh ta.
Anh ta kinh ngạc nhìn về phía Nguyên Cảnh bên cạnh sư phụ: “Nguyên Tam gia?” Sở Lâm lại gọi một tiếng.
Nguyên Cảnh lúc này mới lấy lại tinh thần: “Cậu mới vừa nói cái gì?”
Sở Lâm: “... ?”
Anh ta nghi ngờ nói lại mạch suy nghĩ của chính mình.
Nguyên Cảnh gật đầu, khen ngợi nói: “Đúng là cách hay, có tiền đồ.”
Tô Cẩm dở khóc dở cười nhìn Nguyên Cảnh: “Đây chính là thọ yến của ông nội anh, chúng ta ở đây phát danh thiếp có thích hợp không?”
“Không có gì là không thích hợp, cho dù là thọ yến hay là những yến hội lớn khác, rất nhiều người có mục đích đúng là lăn lộn để làm quen, lại nhận biết thêm một số người, mở rộng nhân mạch, bọn họ cũng đều làm như vậy. Đây cũng là một loại giao tiếp.”
Nguyên Cảnh ấm giọng giải thích, ánh mắt không nỡ rời khỏi người Tô Cẩm.
“Thì ra là thế.” Sau khi Tô Cẩm hiểu rõ, bắt đầu theo Sở Lâm và Phương Tri Hạc cùng nhau đưa danh thiếp.
Hơn nữa trên tên của bọn họ có chút đặc sắc, ba chữ Huyền Thanh quán to khắc ở một mặt, bốn góc còn in chữ ‘Đạo’.
Mặt sau là phương thức liên lạc của Sở Lâm và Phương Tri Hạc và nghiệp vụ chính của Huyền Thanh quán: Bắt quỷ, xem bói, xem tướng, phong thuỷ các loại.
Không bao lâu, mấy người đã phát xong danh thiếp trên tay.
Sở Lâm có chút tiếc hận: “Ai, danh thiếp in ít, chủ yếu là thời gian quá gấp.”
Phương Tri Hạc cũng phụ họa theo.
Đại khái không ít là vì nguyên nhân đưa danh thiếp, Tô Cẩm không bao lâu đã có tiếng ở ngay thọ yến.
Những cô gái trẻ nhao nhao thấp giọng nghị luận: “Mọi người nhìn kia, Tô Cẩm kia, thế mà dám đường hoàng phát danh thiếp trong thọ yến của Nguyên lão gia tử!”
“Phát danh thiếp thì cũng thôi đi, trên danh thiếp còn in cái gì mà bắt quỷ đoán mệnh… Đơn giản không hợp thói thường!”
“Gạt người lừa gạt đến cả Nguyên gia?”
“Cũng không sợ đắc tội với Nguyên gia? Đúng là điên rồi!”
“Ai, vừa rồi tôi tận mắt thấy Tam gia đi tìm cô ta, xem chừng chính là đi tìm kẻ gây rối!”
“Trời ạ, các người cũng không biết cô ta là ai à? Tôi nói với mấy người, cô ta rất nổi tiếng ở Thanh Thành, cô ta là đại tiểu thư của Tô gia ở Thanh Thành, vừa được tìm trở về không bao lâu, chỉ toàn làm mấy chuyện giả danh lừa bịp!”
“Người chị em này cô nói cẩn thận một chút?”
“Được! Tôi đến nói với mấy cô…”
...
Một bên khác.
Mấy người Tô Cẩm gặp người quen cũ.
Triệu gia, Lục gia đều tới, bọn họ vừa nghe thấy có người phát danh thiếp, còn thảo luận về Huyền Thanh quán, lập tức xông tới trước mặt Tô Cẩm.
Đáng tiếc, bọn họ vẫn tới chậm một bước.
“Chúng ta cũng muốn Tô quán chủ tự tay phát danh thiếp!”
Tô Cẩm thành thật bày tỏ: “Sở Lâm không in nhiều, đã hết rồi…”
Hai nhà Triệu Lục vừa tiếc vừa đau lòng, chuyện tốt như này làm sao lại bỏ qua được chứ?
“Ai nha, chỉ là một tấm danh thiếp, mấy người cũng đừng quá để ý, qua mấy ngày nữa Huyền Thanh quán chúng tôi khánh thành, đến lúc đó hoan nghênh các vị đến cổ vũ.” Tô Cẩm vừa cười vừa nói.
Nghe vậy, Lục phu nhân và Lục tiên sinh bắt đầu đắc chí.
Dù sao Lục Chi Ninh cũng tham gia xây đạo quán, bọn họ đột nhiên không thèm hâm mộ những người có được danh thiếp nữa!
Lục phu nhân thì thầm với Triệu phu nhân một câu, Triệu phu nhân phải nói là mặt mũi tràn đầy hâm mộ!
Chỉ có điều, mấy phút sau, người Lục gia và Triệu gia lại gặp mấy người có danh thiếp để ra tay.
Hai phe gặp nhau, không ai nhường ai!
Những người có danh thiếp: “...” Chúng tôi cũng không phải nhận được thứ gì ghê gớm?
Ai, vậy danh thiếp này, bọn họ nhất định phải cất giữ cẩn thận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận