Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 875: Làm rõ chân tướng 2

“Bảng danh sách khách hàng tôi có thể tìm ra, nhưng đồ cổ có vấn đề, đã không còn nữa rồi, đêm nay đấu giá chính là hai kiện cuối cùng.”
Ông chủ vẻ mặt đau khổ, trong lòng vô cùng bi thương, lần này ông ta sợ là toi đời rồi, không chỉ có Nguyên gia sẽ không bỏ qua cho ông ta, nếu như việc này được thông báo ra ngoài, đoán chừng sẽ có rất nhiều người đều tới tìm ông ta tính sổ.
Trong chớp nhoáng này, ông ta thậm chí đã nghĩ xong chỗ an toàn nhất kia.
Ông ta cảm thấy, trước tiên có thể chạy trốn, trốn không thoát thì đi tự thú, trong ngục giam chắc là có thể bảo đảm an toàn cho tính mạng của ông ta…
Rất nhanh, ông chủ đã giao bảng danh sách cho Tô Cẩm.
Trong phần danh sách này, ghi chú hàng hóa và thời gian hoàn thành, và ghi lại những chuyện liệu sẽ xảy ra hoặc là phiền phức quấn thân.
Tô Cẩm nhìn lướt qua, tiện tay đưa cho Nguyên Cảnh.
Nguyên Cảnh cười lạnh thành tiếng: “Người trong bảng danh sách này, một người giẫm ông một cái, cũng có thể giẫm cho ông thịt nát xương tan.”
Chuyện này nào chỉ là gan lớn, đơn giản chính là không muốn sống nữa.
Nếu để cho nhà đấu giá này phát triển thêm mấy năm, đoán chừng người trong hào môn, sẽ gặp tai ương hơn phân nửa.
Dù sao ai mà không cất giữ đồ cổ yêu thích chứ? Cho dù không cất giữ đồ cổ, cũng còn có dây chuyền bảo thạch, các loại trân phẩm hấp dẫn người khác…
Trong bảng danh sách này, có gần bốn mươi người, trong đó hơn ba mươi nhà đều xảy ra vấn đề, còn có mấy nhà đã bị thua.
Nguyên Cảnh chụp lại bảng danh sách rồi gửi cho Lục Chi Ninh, để anh ta chọn mấy nhà quen biết hỏi thăm tình hình, và về sau giải quyết như thế nào.
Trước khi Tô Cẩm rời đi, lại hỏi thêm một câu: “Người thần bí kia liên hệ với ông lần cuối cùng là lúc nào?”
“Hai tháng trước, hình như ông ta ta có chuyện gì phải làm, nên một lần đã giao cho tôi mấy kiện vật đấu giá, còn có danh sách thành viên.” Sau khi ông chủ nói xong, lại cẩn thận truy hỏi: “Cô gái, Tam gia, tôi cũng đã thành thật khai báo rồi, có thể…”
Lời còn chưa nói hết, Tô Cẩm đã ngắt lời: “Bây giờ không phải là chúng tôi có tha cho ông hay không, mà chính là những người trên danh sách này, có muốn tha cho ông hay không!”
Nhắc tới cũng khéo.
Lục Chi Ninh nhìn bảng danh sách, chưa đến nửa phút đã nhắn lại cho Nguyên Cảnh một tin.
“Trên danh sách có hai nhà quen biết, tôi biết sau khi bọn họ xảy ra chuyện, tìm được đạo sĩ rất lợi hại hỗ trợ, bây giờ tôi hỏi họ một chút xem tìm đạo sĩ nhà ai.”
Trong đầu Nguyên Cảnh đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ.
Anh đưa tin nhắn trả lời của Lục Chi Ninh cho Tô Cẩm nhìn một chút, Tô Cẩm dừng vài giây, cô hơi cảm khái khẽ nói: “Anh nói xem, có khả năng, người thần bí này và người gọi là đạo sĩ kia chính là cùng một bọn? Thậm chí bọn họ là cùng một người?”
Ngay sau đó, Tô Cẩm và Nguyên Cảnh đồng thời nói ra tên của một người: “Hứa Lăng Sơn.”
Tô Cẩm trong nháy mắt đã xâu chuỗi tất cả manh mối đến cùng một chỗ.
Đầu tiên là đưa đồ vật có vấn đề cho mục tiêu đã định trước, sau đó khi bọn họ xảy ra chuyện, lại chạy tới làm ân nhân cứu mạng của bọn họ, nếu đã có thể làm ân nhân, lại có thể lấy được một khoản thù lao không tệ, còn mở rộng nhân mạch và thanh danh.
Tô Cẩm nghiêm túc khen ngợi: “Hứa hội trưởng thật đúng là thiên tài kiếm tiền.”
Nếu để cho Hứa hội trưởng đi vặt lông dê, nhất định có thể vặt trụi một con dê to béo!
Đầu óc tốt như vậy, lại làm nhân vật phản diện?
Nghĩ như vậy, Tô Cẩm lại nói: “Nếu như tôi phá huỷ ổ bán đấu giá này, anh nói xem sợi ý thức kia của Hứa Lăng Sơn, sẽ tới tìm tôi báo thù hay không?”
Biểu cảm của Nguyên Cảnh phức tạp: “Ông ta có thể sẽ tức giận đến mức sống lại…”
Tô Cẩm tiến thêm hai bước nữa thì chợt khựng lại: “Tôi chợt nhớ ra một chuyện, anh đợi tôi một lát.”
Nói xong lời này, cô quay lại phòng nghỉ lúc nãy, lúc này ông chủ và Vương tổng đang không biết vì lý do gì mà đánh nhau.
Tô Cẩm thích thú đứng theo dõi nửa phút.
Hai người kia nhận ra điều gì đó, động tác cứng đờ dừng tay lại, cùng nhìn về phía cửa.
Khoảnh khắc bọn họ nhìn thấy Tô Cẩm, trái tim không khống chế được nhảy lên thình thịch.
Sau đó hai người liên tiếp lùi về sau, dáng vẻ như thể rất sợ Tô Cẩm.
Tô Cẩm cong khóe miệng cười nói: “Hai người cứ đánh tiếp đi, đừng có để ý đến tôi, tôi chỉ quay về lấy đồ thôi.”
Vừa nói, cô vừa giơ tay lên, phất tay về hướng chiếc bình, chiếc bình cổ bỗng nhiên rơi vào tay Tô Cẩm.
Dù sao thì cái bình này cũng là do Nguyên Cảnh dùng tiền mua được, sao có thể thực sự vứt lại ở chỗ này?
Hơn mấy trăm ngàn đấy!
Tô Cẩm cầm bình hoa rời đi, tiện thể còn chu đáo đóng cửa lại cho hai người.
Trong phòng nghỉ hai người kia liếc mắt nhìn nhau, sau đó đồng thời kinh hãi phát ra tiếng hét chói tai: “A——”
Hu hu hu, rốt cuộc là bọn họ gặp phải cao nhân hay là gặp phải yêu nữ thế…
Tâm tình Tô Cẩm không tệ đưa chiếc bình lại cho Nguyên Cảnh: “Bỏ ra mấy trăm ngàn để mua, cũng không thể để bọn họ được lợi được.”
“Cám ơn A Cẩm.” Anh bình tĩnh cầm lấy chiếc bình, ngón tay khẽ cử động, chiếc bình liền giấu trong chiếc nhẫn không gian của anh: “Chiếc nhẫn này thật sự rất tiện lợi.”
Anh cảm thán tự đáy lòng, A Cẩm quả thực là một thiên tài vĩ đại.
Thường xuyên khiến anh cảm thấy mình theo không kịp.
“Bảo Lục Chi Ninh ra ngoài sớm đi, dù sao anh ta cũng không mua thứ gì cả.” Tô Cẩm đề nghị.
“Được.” Nguyên Cảnh đáp lại, gửi tin nhắn cho Lục Chi Ninh, vừa vặn lúc này Lục Chi Ninh đang muốn tìm Nguyên Cảnh. Vừa nhìn thấy Nguyên Cảnh bảo mình về sớm, anh ta liền biết có khả năng đã có phát hiện trọng đại rồi.
Chưa đầy hai phút, Lục Chi Ninh chạy ra ngoài, hào hứng nói với hai người: “Hai người có biết sau khi hai nhà kia xảy ra chuyện đã tìm đến ai để giải quyết vấn đề không?”
Nguyên Cảnh hơi nhướng mày: “Hứa Lăng Sơn?”
Lục Chi Ninh lập tức thở dài: “Sao không có chút hồi hộp nào cả thế! Hai người truy tìm chân tướng nhanh quá…”
“Người mà bọn họ mời tới chính là Hứa Hứa hội trưởng Lăng Sơn. Cho tới bây giờ, bọn họ vẫn rất biết ơn Hứa Lăng Sơn.” Đáng tiếc Hứa Lăng Sơn vốn là một kẻ đại lừa gạt, chẳng phải là người tốt lành gì.
Nguyên Cảnh nói với Tô Cẩm: “Sự việc bây giờ đã rất rõ ràng rồi.” Xem ra chân tướng mọi việc cũng giống như những gì anh và A Cẩm đã suy đoán.
Anh kể ngắn gọn tình hình cho Lục Chi Ninh.
Lục Chi Ninh ngay tức khắc sửng sốt: “...Vậy ra chiếc vòng cổ hồng ngọc đó thật sự có vấn đề!”
Nếu không gặp được Tô Cẩm đang điều tra về cổ ngọc, chẳng phải Lục gia bọn họ sẽ lại gặp nạn sao?
Nhìn vẻ mặt phức tạp của anh ta, Tô Cẩm an ủi nói: “Anh đừng lo, dù có mua về thật thì cũng không ảnh hưởng đến Lục gia. Mọi người trong nhà anh đều có bùa Hộ Mệnh, chiếc vòng cổ hồng ngọc đó sẽ không ảnh hưởng đến mọi người.”
Lục Chi Ninh thở phào nhẹ nhõm, trong lòng rất xúc động.
“Sau đó thì sao? Xử lý thế nào…” Hứa Lăng Sơn gần như đã ngỏm củ tỏi, cũng không thể đào mộ ông ta lên được.
“Tôi đã thông báo cho Tiết đạo trưởng rồi, ông ta sẽ xử lý việc tiếp theo.” Nói xong, Tô Cẩm lại bắt đầu suy nghĩ, lần sau nhất định phải chuẩn bị thêm vài lá bùa Dịch Chuyển cho Tiết đạo trưởng. Nếu không phải chạy tới chạy lui như vậy quá cực khổ.
“Đúng rồi, tôi bảo anh về sớm là còn có một việc cần nói với anh.” Tô Cẩm vừa dứt lời, một chiếc nhẫn bạc xuất hiện trong lòng bàn tay cô.
Vừa nhìn thấy chiếc nhẫn, Nguyên Cảnh liền cảm thấy trong lòng đau xót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận