Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 876: Hình như tôi đã từng gặp cô 1

Tô Cẩm tiến thêm hai bước nữa thì chợt khựng lại: “Tôi chợt nhớ ra một chuyện, anh đợi tôi một lát.”
Nói xong lời này, cô quay lại phòng nghỉ lúc nãy, lúc này ông chủ và Vương tổng đang không biết vì lý do gì mà đánh nhau.
Tô Cẩm thích thú đứng theo dõi nửa phút.
Hai người kia nhận ra điều gì đó, động tác cứng đờ dừng tay lại, cùng nhìn về phía cửa.
Khoảnh khắc bọn họ nhìn thấy Tô Cẩm, trái tim không khống chế được nhảy lên thình thịch.
Sau đó hai người liên tiếp lùi về sau, dáng vẻ như thể rất sợ Tô Cẩm.
Tô Cẩm cong khóe miệng cười nói: “Hai người cứ đánh tiếp đi, đừng có để ý đến tôi, tôi chỉ quay về lấy đồ thôi.”
Vừa nói, cô vừa giơ tay lên, phất tay về hướng chiếc bình, chiếc bình cổ bỗng nhiên rơi vào tay Tô Cẩm.
Dù sao thì cái bình này cũng là do Nguyên Cảnh dùng tiền mua được, sao có thể thực sự vứt lại ở chỗ này?
Hơn mấy trăm ngàn đấy!
Tô Cẩm cầm bình hoa rời đi, tiện thể còn chu đáo đóng cửa lại cho hai người.
Trong phòng nghỉ hai người kia liếc mắt nhìn nhau, sau đó đồng thời kinh hãi phát ra tiếng hét chói tai: “A——”
Hu hu hu, rốt cuộc là bọn họ gặp phải cao nhân hay là gặp phải yêu nữ thế…
Tâm tình Tô Cẩm không tệ đưa chiếc bình lại cho Nguyên Cảnh: “Bỏ ra mấy trăm ngàn để mua, cũng không thể để bọn họ được lợi được.”
“Cám ơn A Cẩm.” Anh bình tĩnh cầm lấy chiếc bình, ngón tay khẽ cử động, chiếc bình liền giấu trong chiếc nhẫn không gian của anh: “Chiếc nhẫn này thật sự rất tiện lợi.”
Anh cảm thán tự đáy lòng, A Cẩm quả thực là một thiên tài vĩ đại.
Thường xuyên khiến anh cảm thấy mình theo không kịp.
“Bảo Lục Chi Ninh ra ngoài sớm đi, dù sao anh ta cũng không mua thứ gì cả.” Tô Cẩm đề nghị.
“Được.” Nguyên Cảnh đáp lại, gửi tin nhắn cho Lục Chi Ninh, vừa vặn lúc này Lục Chi Ninh đang muốn tìm Nguyên Cảnh. Vừa nhìn thấy Nguyên Cảnh bảo mình về sớm, anh ta liền biết có khả năng đã có phát hiện trọng đại rồi.
Chưa đầy hai phút, Lục Chi Ninh chạy ra ngoài, hào hứng nói với hai người: “Hai người có biết sau khi hai nhà kia xảy ra chuyện đã tìm đến ai để giải quyết vấn đề không?”
Nguyên Cảnh hơi nhướng mày: “Hứa Lăng Sơn?”
Lục Chi Ninh lập tức thở dài: “Sao không có chút hồi hộp nào cả thế! Hai người truy tìm chân tướng nhanh quá…”
“Người mà bọn họ mời tới chính là Hứa Hứa hội trưởng Lăng Sơn. Cho tới bây giờ, bọn họ vẫn rất biết ơn Hứa Lăng Sơn.” Đáng tiếc Hứa Lăng Sơn vốn là một kẻ đại lừa gạt, chẳng phải là người tốt lành gì.
Nguyên Cảnh nói với Tô Cẩm: “Sự việc bây giờ đã rất rõ ràng rồi.” Xem ra chân tướng mọi việc cũng giống như những gì anh và A Cẩm đã suy đoán.
Anh kể ngắn gọn tình hình cho Lục Chi Ninh.
Lục Chi Ninh ngay tức khắc sửng sốt: “...Vậy ra chiếc vòng cổ hồng ngọc đó thật sự có vấn đề!”
Nếu không gặp được Tô Cẩm đang điều tra về cổ ngọc, chẳng phải Lục gia bọn họ sẽ lại gặp nạn sao?
Nhìn vẻ mặt phức tạp của anh ta, Tô Cẩm an ủi nói: “Anh đừng lo, dù có mua về thật thì cũng không ảnh hưởng đến Lục gia. Mọi người trong nhà anh đều có bùa Hộ Mệnh, chiếc vòng cổ hồng ngọc đó sẽ không ảnh hưởng đến mọi người.”
Lục Chi Ninh thở phào nhẹ nhõm, trong lòng rất xúc động.
“Sau đó thì sao? Xử lý thế nào…” Hứa Lăng Sơn gần như đã ngỏm củ tỏi, cũng không thể đào mộ ông ta lên được.
“Tôi đã thông báo cho Tiết đạo trưởng rồi, ông ta sẽ xử lý việc tiếp theo.” Nói xong, Tô Cẩm lại bắt đầu suy nghĩ, lần sau nhất định phải chuẩn bị thêm vài lá bùa Dịch Chuyển cho Tiết đạo trưởng. Nếu không phải chạy tới chạy lui như vậy quá cực khổ.
“Đúng rồi, tôi bảo anh về sớm là còn có một việc cần nói với anh.” Tô Cẩm vừa dứt lời, một chiếc nhẫn bạc xuất hiện trong lòng bàn tay cô.
Vừa nhìn thấy chiếc nhẫn, Nguyên Cảnh liền cảm thấy trong lòng đau xót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận