Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1011: Lừa gạt 2

Vốn dĩ dựa theo suy nghĩ của cô ta, còn chưa tới lúc ra tay với Cơ Vọng, nhưng Tô Cẩm thực sự là một biến số, lỡ như lời nói dối của cô ta bị vạch trần, khó đảm bảo Cơ Vọng sẽ không trở mặt.
Cho nên cô ta chỉ có thể ra tay trước.
Cộng thêm trận pháp Tuyệt Mệnh không phải đại trận bình thường, sẽ tiêu hao rất nhiều linh lực của Cơ Vọng, lúc này là lúc anh ta suy yếu nhất.
Thời cơ tốt như vậy, đương nhiên cô ta phải ra tay!
Sau đó, Hiên Viên Lê lại đi tới ném một số đồ trên người Cơ Vọng ra, cô ta rất quen thuộc Cơ Vọng, Cơ Vọng cũng chưa từng phòng bị cô ta, cho nên cô ta biết rất rõ tất cả nhược điểm của Cơ Vọng.
Sau khi xác định Cơ Vọng không thể chạy thoát, cũng không thể cầu cứu, Hiên Viên Lê lần nữa bay tới trước trận pháp Tuyệt Mệnh.
Cô ta nhìn Tô Cẩm mang gương mặt suy yếu trong trận pháp, hơi thiếu kiên nhẫn lẩm bẩm: “Không phải là trận pháp Tuyệt Mệnh sao? Sao còn chưa chết?”
Hiên Viên Lê rất bực dọc.
Tô Cẩm ‘suy yếu’ ngã xuống đất, cố ý khiêu khích cười với Hiên Viên Lê.
“Sao cô biết tôi không biết phá trận?” Tô Cẩm chậm rãi nói.
Hiên Viên Lê: “…”
Đáy mắt cô ta lộ ra hung quang: “Phá trận? Cô nghĩ cũng đừng nghĩ! Để giết cô, tôi thà hóa thành lệ quỷ, trả cái giá lớn như vậy, mục đích chính là muốn cô chết! Lúc này, cô còn muốn thoát khỏi tay tôi? Tôi nói cho cô biết, không thể nào!”
Hiên Viên Lê quát xong liền đi tìm Cơ Vọng: “Nói mau, làm sao để người trong trận pháp nhanh chóng chết đi!”
Cơ Vọng nằm sấp trên đất không để ý tới cô ta.
Thấy vậy, Hiên Viên Lê phẫn nộ đá anh ta một cái: “Nói!”
Cơ Vọng rên rỉ một tiếng, chậm rãi mở miệng: “Cô vẫn luôn gạt tôi.”
Hiên Viên Lê vô cùng tức giận: “Đã lúc này rồi, anh còn băn khoăn vấn đề này? Anh không cảm thấy rất nực cười sao?”
“Không sai, tôi luôn gạt anh, tôi chỉ là đang lợi dụng anh giết Tô Cẩm! Đáp án này, anh hài lòng không?” Hiên Viên Lê hoàn toàn mất đi kiên nhẫn, cô ta giơ tay, âm khí hiện lên lòng bàn tay cô ta.
Cô ta đánh một chưởng lên ngực Cơ Vọng.
Ngay lập tức, lãnh ý vô tận cuộn lấy cả người Cơ Vọng, anh ta hơi thống khổ giãy giụa.
“Tôi cho anh cơ hội rồi, nhưng anh không cần cơ hội này, vốn dĩ tôi còn nghĩ nể tình ngày trước cho anh chết một cách sảng khoái…nhưng bây giờ xem ra, dường như anh không cần.”
Hiên Viên Lê nói xong liền tiếp tục ra tay với Cơ Vọng.
Từng khối khí đen bao bọc trên cổ của Cơ Vọng, cả người Cơ Vọng bị khí đen bóp lấy cổ dần dần xách lên khỏi mặt đất.
Sắc mặt anh ta dần trở nên xanh tím, hai tay ra sức quờ quạng, hai chân cũng rời khỏi mặt đất ngày càng xa.
Khoảnh khắc này, đáy mắt Hiên Viên Lê ngập tràn huyết đỏ, toàn thân bị lệ khí dày đặc bao bọc…
Thấy Cơ Vọng sắp chết trong tay cô ta, bỗng dưng một luồng sức mạnh đáng sợ xông về phía Hiên Viên Lê, đợi Hiên Viên Lê ý thức được nguy hiểm, tránh đi, đã chậm một bước.
Một cánh tay của cô ta trực tiếp bị đánh rơi!
Hiên Viên Lê hung ác nhìn Tô Cẩm ở gần đó.
Chỉ thấy Tô Cẩm toàn vẹn đứng ở đó, căn bản không có chút hiện tượng suy yếu nào, cái gọi là trận pháp Tuyệt Mệnh, càng không có tác dụng gì với cô.
Tâm thái của Hiên Viên Lê lập tức suy sụp.
Cô ta rống giận xông tới, bộ dạng điên cuồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận