Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1017: Thái độ kỳ quái 2

Sau khi hai bên từ biệt, Cơ gia chủ trực tiếp biến mất trước mặt họ.
Đáy mắt Nguyên Cảnh xẹt qua một tia lo lắng, lão hồ ly như thế này, cũng không biết mánh khóe của A Cẩm có thể thành công không.
Sở Lâm há miệng muốn nói gì, nhưng thấy sư phụ vẫn giữ tư thái vừa rồi, anh ta nhất thời cũng không dám lên tiếng.
Cho tới một lúc sau, Tô Cẩm cảm nhận được tia khí tức đó biến mất, cô mới xoay người đi lên xe.
Ba người còn lại vội vàng theo lên.
Bốn người lên xe, Tô Cẩm vẫn lập một lớp kết giới, Nguyên Cảnh phân tích nói: “Vị Cơ gia chủ đó không dễ đối phó lắm.”
Tô Cẩm gật đầu theo: “Quả thực là như vậy, ông ta biết tôi là ai, nhìn thấy chúng ta xuất hiện ở đây cũng không có bất cứ phản ứng gì, ông ta đã sớm biết chúng ta muốn tìm lối vào thế gia Huyền Môn.
Nhưng từ đầu tới cuối, ông ta lại không hề nhắc tới chuyện này, hơn nữa khi rời đi cũng rất sảng khoái.”
Sở Lâm bày tỏ hình như não của anh ta không nghe hiểu cuộc đối thoại này lắm.
Phương Tri Hạc càng thêm mơ hồ.
Nguyên Cảnh thuận theo tư duy của Tô Cẩm, tiếp lời: “Cô cảm thấy ông ta đã chắc chắn chúng ta có thể tìm tới nơi, hay là chắc chắn chúng ta không tìm được?”
Tô Cẩm trầm tư một hồi: “Khó nói, dù sao thì thái độ của ông ta rất kỳ quái.”
Địa bàn của thế gia Huyền Môn có lẽ thuộc một nơi rất bí ẩn, họ xuất hiện ở đây, Cơ gia chủ không khuyên họ rời khỏi, cũng không hỏi mục đích chuyến đi này của họ…
“Bỏ đi, khoan nghĩ tới đã.” Tô Cẩm vui vẻ bỏ qua chủ đề này: “Vừa nãy tôi đã bỏ chút đồ lên người Cơ Vọng, cũng không biết có thể thuận lợi tìm được vị trí cụ thể không.”
“Vậy chúng ta dựa theo bản đồ ban đầu tiếp tục đi?” Sở Lâm hỏi.
“Đúng!” Tô Cẩm lấy bản đồ ra, nơi được khoanh tròn trên bản đồ chỉ là một vị trí đại khái, khi đó khí tức của Hiên Viên Minh chỉ có thể cho cô bắt được một vị trí đại khái.
Mà bây giờ, có Cơ gia chủ và Cơ Vọng, cô cảm thấy có lẽ có thể thu hẹp phạm vi.
Nhìn từ bản đồ, cùng lắm họ chỉ cần đi thêm mấy tiếng nữa là có thể tới rìa vị trí đại khái đó.
Tô Cẩm lo lắng mánh khóe của cô bị Cơ gia chủ phát hiện, cô không vội kiểm tra ngay mà đợi rất lâu mới thử kích động lá bùa đó.
Chỉ nhìn thấy trên bản đồ rất nhanh liền xuất hiện một tuyến đường khác, mà tuyến đường này rất nhanh chồng chéo với tuyến đường trước đó, sau khi chồng chéo, vẫn dừng lại ở vị trí đại khái đó.
“Sao lại như vậy?” Sở Lâm rất khó hiểu.
Sao vị trí cuối cùng của hai tuyến đường đều là cùng một điểm?
Ánh mắt Tô Cẩm hơi thay đổi: “Hình như tôi biết vì sao rồi…”
“Vì sao?”
“Có lẽ có trận pháp hoặc thứ gì ngăn cách khí tức, cho nên chỉ có thể truy vết tới đó.” Mới đầu cô tưởng là sợi khí tức đó của Hiên Viên Minh không đủ đậm, cộng thêm cự ly khá xa, cho nên chỉ có thể tìm được vị trí đại khái.
Bây giờ xem ra là cô nghĩ sự việc quá phức tạp rồi.
Chỉ cần tới đó, tìm ra trận pháp liên quan, đoán ra huyền cơ bên trong, có lẽ có thể tiến vào địa bàn của thế gia Huyền Môn.
Sở Lâm chậm rãi nói: “Vậy cũng có nghĩa là chúng ta rất nhanh sẽ có thể tìm được thế gia Huyền Môn?”
Anh ta vô thức nhìn Phương Tri Hạc, quan tâm gọi một tiếng: “Nhị sư đệ?”
“Yên tâm, tôi không sao. Hơn nữa chuyện của tôi không gấp, quan trọng nhất vẫn là Thiên Uyên.” Thân thế của anh ta và quan hệ của Tư Không gia, từ đầu tới cuối đều phải xếp sau Thiên Uyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận