Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1044: Lão già xấu xa 1

Lão già xấu xa 1
Tô Cẩm quay sang vẫy tay với Sở Lâm, cô hạ giọng nói: “Đợi lát nữa anh đi khuyên nhủ Tri Hạc đi.”
“Được, sư phụ cứ yên tâm, tôi hiểu mà.” Sở Lâm trịnh trọng gật đầu, chuyện này rất quan trọng, hơn nữa an ủi nhị sư đệ cũng là trách nhiệm của anh ta.
Sau khi thu xếp cho Sở Lâm xong, Tô Cẩm quay lại chọn một phòng rồi đi vào nghỉ ngơi.
Nói là nghỉ ngơi nhưng trên thực tế là cô đang suy nghĩ kỹ càng về những manh mối hiện có.
Tô Cẩm vừa suy nghĩ một lúc, Nguyên Cảnh liền xuất hiện ngoài cửa phòng cô: “A Cẩm?”
Vừa gọi một tiếng, Tô Cẩm liền bước ra mở cửa cho anh: “Có chuyện gì không?”
Nguyên Cảnh lén lút nhìn quanh, xác định Sở Lâm và Phương Tri Hạc không có ở đây mới nhỏ giọng nói: “Vừa rồi lúc cô nói chuyện với Hiên Viên gia chủ…”
”Chờ một chút.” Tô Cẩm ngắt lời anh, kéo người vào phòng, đóng cửa lại đồng thời bố trí một kết giới nhỏ.
Làm xong những chuyện này, cô mới hỏi Nguyên Cảnh: “Anh đoán được rồi à?”
“Đoán được một phần, lúc Hiên Viên gia chủ nói những chuyện đó, ông ta không nói rõ cụ thể rốt cuộc kẻ thù của Phương gia là ai, mà có vẻ như ông ta đang cố ý tránh đi chuyện này.”
Nguyên Cảnh nhẹ nhàng nói rõ quan điểm của mình.
Ngoài ra, Phương gia sụp đổ, Ninh gia vừa lúc nổi lên, những chuyện này càng thêm khiến người ta phải nghi hoặc.
Anh có lý do để nghi ngờ rằng chuyện của Phương gia không thoát khỏi quan hệ với Thiên Uyên.
Tô Cẩm gật đầu thở dài nói: “Anh đoán đúng rồi.” Quả nhiên, vẫn là đầu óc Nguyên Cảnh tốt nhất.
”Hơn nữa còn có một chuyện, tôi nghĩ là có liên quan đến Thiên Uyên.” Vẻ lạnh lùng trong mắt Tô Cẩm càng ngày càng sâu.
Vừa nghĩ đến thân thế thê thảm của nhị đồ đệ nhà mình, cô liền cảm thấy rất đau lòng.
Đến nỗi suy đoán kia, cô không dám lập tức nói ra.
Tô Cẩm cùng Nguyên Cảnh liếc nhau, Nguyên Cảnh đột nhiên nghĩ đến điều gì, sắc mặt của anh cũng biến thành khó coi.
“Lúc Tư Không gia chủ đi tìm Tư Không Tĩnh, Tri Hạc còn trong tã lót đã mất tích. Mà Bạch đường chủ ở trong Bạch Vân quán lại vừa lúc nuôi dưỡng Phương Tri Hạc nhiều năm như vậy…những chuyện này quá mức trùng hợp…”
Tô Cẩm nhắm mắt lại: “Không sai, mấy chuyện này quá trùng hợp, trùng hợp giống như được sắp đặt vậy.”
Bọn họ suy đoán hợp tình hợp lý: Chuyện Phương Tri Hạc bị Bạch đường chủ thu làm đồ đệ cũng là chuyện do Thiên Uyên sắp xếp từ trước.
Hai người suy đoán xong, lập tức trở nên mặt mày ủ rũ.
Nếu nhị đồ đệ không gặp được cô, sợ là mọi chuyện sẽ thực sự kết thúc.
Tri Hạc thật là thảm! Ai không biết còn tưởng Thiên Uyên có thâm cừu đại hận gì với anh ta…
Hai người thở dài một hồi lâu, Hiên Viên gia chủ lại đột nhiên tới, ông ta gõ cửa, vẻ mặt trở nên có chút kỳ quái.
”Sao thế? Có chuyện gì xảy ra à?” Tô Cẩm theo bản năng hỏi.
Hiên Viên gia chủ nhỏ giọng trả lời cô: “Lão già Tư Không kia đến, bây giờ đang trốn ở trước cổng Hiên Viên gia.”
Tô Cẩm và Nguyên Cảnh đồng thời im lặng: “…”
”Tôi đoán là ông ta hối hận, muốn nhận lỗi nhưng lại ngại ngùng.” Hiên Viên gia chủ cười tủm tỉm bình luận.
Lão già Tư Không kia bây giờ tính tình rất tệ, đụng vào liền nổ, cực kỳ cáu kỉnh.
Tô Cẩm suy nghĩ một chút: “Nếu vậy thì để tôi đi ra trước xem thử.”
Hai người còn lại cũng ngầm đồng ý với sắp xếp của cô.….
Mấy phút sau, Tô Cẩm dịch chuyển đến bên ngoài cửa chính Hiên Viên gia.
Cô lặng im không một tiếng động đứng ở một bên, từ góc độ này của cô nhìn sang vừa vặn có thể nhìn thấy mấy động tác nhỏ của Tư Không gia chủ. Ông ta đang cẩn thận vươn đầu nhìn vào trong cửa, nhìn mấy giây xong rồi ông ta lại bắt đầu đi qua đi lại bên ngoài cửa, bộ dạng trông rất xoắn xuýt.
Cứ như vậy, hai hành động luân phiên qua lại.
Một lúc thì nhìn lén, một lúc lại đi tới đi lui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận