Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 983: Danh sách 2

Danh sách 2
Cô xoay xoay cổ tay, thì thầm với Nguyên Cảnh bên cạnh: “Đợi lát nữa anh nhớ tránh xa một chút.”
Nguyên Cảnh cười nói: “Đừng lo, về công phu quyền cước tôi cũng tạm được.”
Với xuất thân như anh, nhất định phải học một chút công phu để tự bảo vệ mình.
Đúng là anh không thể đối phó với tà túy, nhưng đối phó với những người bình thường này thì anh cũng không có vấn đề gì!
Hai người bỏ ra mấy phút đồng hồ, đánh gục đám người này nằm rạp xuống đất!
Sau đó, anh tóm lấy một người tuổi tác trông có vẻ lớn hơn một chút và nói: “Chắc hẳn trong trấn này của các người có không ít người ngoài đến. Ông viết lại danh sách đó cho tôi.”
Người kia vừa định cự tuyệt thì Tô Cẩm đã giẫm chân lên cổ tay ông ta, vừa đe dọa vừa nhắc nhở.
“Ông có biết cái gì gọi là báo ứng không?”
“Nhìn tướng mạo của ông thì có thể thấy sau khi ông ba mươi tuổi, trong nhà liên tiếp xảy ra chuyện. Trước tiên là cha ông, sau đó là mẹ ông, thậm chí mấy đứa con của ông cũng vẫn luôn ốm đau bệnh tật.”
Tô Cẩm chậm rãi nói, giọng nói lạnh lùng thấm sâu vào tận trong lòng người kia.
“Cô…Làm sao cô biết?”
Mấy người từ bên ngoài này không thể nào biết được hoàn cảnh gia đình ông ta nhanh như vậy, hơn nữa ông ta còn được phái ra đây đột xuất nữa.
Tô Cẩm không trả lời ông ta, lại nhìn về phía mấy người khác, cô ngẫu nhiên chọn ra một ‘người may mắn’ rồi cũng nói ra tình huống của người kia.
Lúc này, những người này mới nhận ra có điều gì đó không ổn.
Cô gái trẻ trước mặt nói hoàn toàn chính xác về tình huống của bọn họ.
Trong mắt Tô Cẩm hiện lên một tia tiếc nuối: “Vốn dĩ tướng mạo của mấy người không phải như thế này, nhưng mấy người đã làm quá nhiều chuyện ác, tướng mạo bởi vậy cũng thay đổi theo, những người thân cận với mấy người cũng phải chịu liên lụy.”
Ánh mắt Tô Cẩm đầy phức tạp nhìn trấn này.
Trấn Nguyệt Vân thoạt nhìn không hề có bất kì âm khí hay oán khí nào cả, có thể nói là sạch sẽ.
Nhưng mà có trấn nào mà lại không có người sinh lão bệnh tử đâu?
Chỉ cần có người chết đi, liền sẽ có âm khí còn lưu lại.
Mà trấn Nguyệt Vân này hoàn toàn sạch sẽ, chuyện này chỉ có thể nói rằng có người đã cố ý thanh lý âm khí một lần.
Chỗ này từng có đại sư lợi hại tới đây, hoặc là có người động tay động chân, nếu không thì đã không như thế này.
Trong những người này cũng có người nhát gan, bịch một tiếng quỳ xuống: “Chúng tôi vô tội. Chúng tôi đều nghe theo mệnh lệnh của bà chủ để làm! Dù có báo ứng thì cũng là báo ứng trên người bà ta!”
“Đúng vậy, trên tay chúng ta chưa bao giờ dính dáng đến mạng người, làm sao có thể báo ứng đến trên người chúng ta được?”
“Đừng nói nhảm nữa, viết danh sách đi!” Nguyên Cảnh lạnh lùng quát lớn.
Vẻ mặt anh bình tĩnh lấy giấy bút từ trong nhẫn ra đưa tới.
Lúc này có người nhỏ giọng hỏi: “Người đã chết rồi có cần viết không?”
Sắc mặt Nguyên Cảnh hơi thay đổi: “Viết!”
Anh và Tô Cẩm nhìn nhau, Tô Cẩm chợt nghĩ đến một loại khả năng.
Cô liên lạc với Phương Tri Hạc và nhắc nhở: “Trông chừng bà chủ nhà, lại cho bà ta thêm một lá bùa Mê Man nữa.”
Phương Tri Hạc không ngần ngại ném ra một lá bùa Mê Man nữa.
Bà chủ khách sạn cực kỳ chính trực: “?”
Bà ta còn chưa kịp làm gì thì đã lại chìm vào giấc ngủ mê man.
Đã có bùa Định Thân lại chồng thêm một bùa Mê Man, đây quả thật là không còn sai sót.
Phương Tri Hạc cũng đáp lại sư phụ: “Tôi và sư huynh có được rất nhiều tin tức, có cần trực tiếp đến gặp sư phụ không?”
Tô Cẩm suy nghĩ một chút: “Mang theo bà chủ khách sạn tới khách sạn tập hợp.”
Mười phút sau.
Trong tay Tô Cẩm có mấy phần danh sách, Nguyên Cảnh lần lượt bảo mấy người ngồi cách ra để viết.
Như vậy thì có thể tránh cho bọn họ thì thầm với nhau.
Hầu hết các tên trong các danh sách này đều trùng lặp.
Mà những người chỉ xuất hiện trong một danh sách đều có ghi chú ở cuối, hoặc là bị mất tích, hoặc là đã chết.
Trong giây lát, Tô Cẩm đã hiểu ra.
Những người có tên trùng trong các danh sách là những người còn sống sót, còn ở lại trấn này.
Mà những người bị ghi chú là mất tích hoặc tử vong, đại khái đều đã gặp phải độc thủ dưới tay bà chủ khách sạn.
Bà chủ khách sạn làm việc cẩn thận, mỗi sự kiện đều chỉ tìm một hoặc hai người tham dự vào, cho nên mấy phần danh sách này mới không khớp nhau như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận