Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1029: Tư Không tiểu thư 2

Vẻ mặt Cơ Vọng tràn đầy nghi vấn, rõ ràng là người của Tư Không gia, làm sao cha lại có phản ứng lớn như vậy?
Việc này rõ ràng rất khác thường!
Khi còn nhỏ anh ta quả thực cũng giấu mấy phần tâm tư muốn làm rõ việc này, nhưng, anh ta tìm được mấy người chia làm hai tình hình, hoặc là thật sự không biết chuyện của vị tiểu thư Tư Không này, hoặc là cũng chỉ biết một chút như vậy, nhưng đánh chết cũng không dám nói ra.
Anh ta cũng đành phải coi như thôi.
Cơ Vọng nói lại một lần những gì mình biết, sau đó lại thấy sắc mặt mấy người nghiêm túc.
Anh ta lại thấp giọng hỏi một câu: “Mấy người nghe ngóng tình hình của bà ấy, là có chuyện gì rất quan trọng sao?”
Tô Cẩm gật đầu: “Quả thực có việc phải giải quyết, có điều từ những tin tức mà anh cung cấp, việc này chỉ sợ phải tìm Tư Không gia mới có thể biết rõ ràng.”
Những người thuộc thế hệ trẻ, cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.
Thậm chí không cho phép Cơ Vọng đề cập đến.
Điều này đã nói rõ chuyện năm đó, không chỉ đơn giản là không tiện nói ra như vậy, rất có thể che giấu bí mật không muốn người khác biết.
Tô Cẩm không khỏi vì Nhị Đồ Đệ mà lau mồ hôi.
Sau đó, Tô Cẩm lại nhìn cơ vọng: “Ở đây ngoại trừ tam đại thế gia, còn có người khác không?”
“Đương nhiên là có!” Cơ Vọng gật đầu rất nhanh: “Nếu như chỉ có người của tam đại thế gia chúng ta, vậy chẳng phải là sẽ ngột ngạt chết à?”
Cơ Vọng đang định nói tiếp, nhưng anh ta đột nhiên nhận ra một cỗ khí tức quen thuộc, anh ta lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Tô Cẩm nhìn sang một phía khác.
Sở Lâm và Nguyên Cảnh cũng nhìn theo, mặc dù bọn họ cái gì cũng không phát giác ra được.
Sau đó, chưa đến nửa phút, Cơ gia chủ đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Sở Lâm giơ tay lên vẫy vẫy với Cơ gia chủ, dáng vẻ như rất quen thuộc: “Cơ gia chủ, lại gặp mặt rồi, chúng ta thật sự là có duyên phận không nhỏ đấy.”
Cơ gia chủ hừ lạnh một tiếng.
“Duyên phận? Ta và cậu thì có duyên phận gì? Cho dù có, đó cũng là nghiệt duyên!”
Ông ấy không thèm để ý đến Sở Lâm, ánh mắt trực tiếp rơi vào trên người Tô Cẩm: “Tô quán chủ, chuyện đại trận, tôi không truy cứu, nhưng chuyện giữa Cơ Vọng và mấy người, lần này cũng coi như là thanh toán hoàn toàn rồi.”
“Được.” Tô Cẩm gật đầu, cô hiểu ý của Cơ gia chủ.
Ơn cứu mạng đã dùng tiền tài để loại bỏ, mà dùng chuyện của Cơ Vọng để đối phó với việc bố trận, sau lần này, cũng hoàn toàn chấm dứt.
Giữa hai bên không có bất cứ liên quan gì.
Cơ gia chủ nhận được đáp án, bắt đầu đi xem cửa vào đại trận.
Đại trận bị phá huỷ hoàn toàn, trên cơ bản không có khả năng tu sửa lại được, chỉ có thể bố trận lại một lần nữa.
Có điều ở lối vào đã có thêm một trận pháp loại nhỏ.
Ngược lại là có mấy phần tương thông với trận pháp lúc trước.
Ông ấy đứng đó, suy tư trong chốc lát, dường như đang nghiên cứu trận pháp nhỏ kia.
Trong giây lát, Tô Cẩm đi qua, nhẹ giọng nói: “Đây là trận pháp tôi bày tạm thời.” Dù sao đại trận cũng mất rồi, cũng nên làm một trận pháp nhỏ chống đỡ trước, sau đó lại nghĩ cách.
Cơ gia chủ thần sắc khiếp sợ nghiêng đầu sang nhìn Tô Cẩm: “Cô có nghiên cứu sâu về trận pháp à?”
Hỏi xong ông ấy lại cảm thấy câu hỏi này của mình có chút giống như nói nhảm, ông ấy lầm bầm lầu bầu trả lời: “Cũng phải, cô có thể phá được trận pháp tuyệt mệnh, vậy chắc chắn có nghiên cứu về trận pháp.”
Không phải vậy, cái mạng nhỏ đã mất từ lâu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận