Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1002: Lệ quỷ ngàn năm 1

Đúng như Tô Cẩm phán đoán, đối phương thấy bọn họ không dừng lại ở thị trấn, không bao lâu, cũng rời khỏi thị trấn.
Có lẽ là chấp hành kế hoạch tiếp theo, hoặc là theo dõi bốn người Tô Cẩm.
Chỉ có điều, người kia đại khái không nghĩ tới, bản thân mình sẽ bị Tô Cẩm lặng lẽ theo dõi…
Đợi lúc anh ta ý thức được là lạ, Tô Cẩm đã theo anh ta một đoạn đường rồi.
Mà Tô Cẩm cũng ý thức được đối phương sẽ không liên hệ với người giật dây, cô không lãng phí thời gian nữa, trực tiếp hiện thân trước mặt anh ta, có chút đáng tiếc mở miệng.
“Vậy mà không thể câu được con cá lớn? Ai, làm sao anh lại không liên lạc với người sau lưng anh một chút chứ?”
Người kia nghe vậy, sắc mặt thay đổi hoàn toàn, ánh mắt khiếp sợ nhìn Tô Cẩm hiện thân ở trước mặt anh ta, đáy mắt anh ta có kinh ngạc, có sát ý, cũng có một chút xíu khủng hoảng.
Rất nhanh, anh ta đã điều chỉnh tốt biểu cảm.
Cũng may trước khi đến, anh ta đã chuẩn bị kỹ càng.
Ván này, hoặc là anh ta chết, hoặc là Tô Cẩm chết.
Nếu thật sự có thể thành công giết chết Tô Cẩm, dĩ nhiên tất cả vấn đề đều được giải quyết dễ dàng.
Nếu như không giết được, cũng không sao.
Bây giờ, toàn bộ người của Thiên Uyên đều biết Tô Cẩm là tử địch của bọn họ, Tô Cẩm giảo hoạt lại nhạy cảm, anh ta làm sát thủ, phải gánh vác trách nhiệm, hơn nữa, cho dù anh ta chết, trên người anh ta cũng tuyệt đối không có khả năng lưu lại bất kỳ dấu vết khả nghi gì.
Cho nên, sống hay chết anh ta cũng chẳng sợ hãi!
Lần này, Thiên Uyên coi như đã dốc toàn lực, không tiếc bất cứ giá nào để giải quyết Tô Cẩm!
Người kia giơ tay lên, lập tức có một cơn gió lạnh đánh tới.
Ánh mắt Tô Cẩm lạnh lùng, thật đúng là không tiếc vốn.
Chớp mắt tiếp theo, có một lệ quỷ hiện thân, nhìn số tuổi, quả thực là đạo hạnh ngàn năm.
“Lệ quỷ ngàn năm? Xem ra Thiên Uyên thật đúng là người tài ba xuất hiện lớp lớp!” Tô Cẩm châm chọc một câu, đưa tay bày một tầng kết giới ở các hướng gần đây.
Để phòng ngừa có người đi nhầm vào, nhìn thấy một số thứ không nên nhìn thấy.
Tiếp theo đó, lệ quỷ kia tấn công Tô Cẩm, từng luồng sương mù màu đen giống như được bọc trong gió lạnh, dùng tốc độ nhanh như bay đánh tới.
Tô Cẩm lách mình tránh đi, không vội vã ra tay với lệ quỷ, mà chính là ném một lá bùa Định Thân vào người bên cạnh, muốn bóp thì chọn quả hồng mềm trước, đại khái chính là đạo lý này.
Ngay sau đó, lệ quỷ giống như bị chọc giận, lực tấn công trong tay càng lúc càng cuồng bạo.
Tô Cẩm nhẹ nhàng đánh tan sương mù màu đen, sau đó từng lá bùa Thiên Lôi đập tới, lệ quỷ có đạo hạnh ngàn năm dù sao cũng mạnh hơn so với lệ quỷ thông thường không ít.
Mặc dù có sự uy áp của bùa Thiên Lôi, lệ quỷ ngàn năm cũng có thể bình tĩnh tự nhiên tránh khỏi sấm sét.
Có điều quan sát kỹ thì sẽ phát hiện, lệ quỷ kia cũng không dễ dàng như vẻ bề ngoài, cánh tay đang xuôi ở bên người kia lại có trạng thái như ẩn như hiện.
Tô Cẩm nhạy bén đã nhận ra tình hình của lệ quỷ này.
Xem ra lệ quỷ ngàn năm này, khả năng chống cự cũng không phải rất cao!
Rõ ràng là đã bị thương nặng, nên mới có thể dẫn đến hồn thể bất ổn.
Thấy vậy, Tô Cẩm vung ra một lá bùa Ngũ Lôi.
Đông Tây Nam Bắc Trung năm phương vị đồng thời phát ra những tiếng tạch tạch kinh thiên động địa, sau đó năm tia sấm sét cùng nhau đập về phía lệ quỷ kia, dưới tình hình này, tránh cũng không thể tránh.
Lệ quỷ ngàn năm cứ thế mà nhận lấy năm tia sấm sét.
Ngay lúc Tô Cẩm đang định khen ngợi nó coi như lợi hại, bỗng nhiên nó phun ra một luồng khí đen, con quỷ yếu đuối co lại thành một cụm.
Dường như gió thổi qua, nó sẽ tan biến…
Tô Cẩm a một tiếng, có chút buồn cười nhìn tên sát thủ đang bị cô định thân kia: “Lệ quỷ ngàn năm mà anh tìm được này, khả năng chống chọi cũng không phải rất tốt.”
Sát thủ đau lòng không thôi: “... ...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận