Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1016: Thái độ kỳ quái 1

Tô Cẩm cũng không gấp gáp, an tĩnh nhìn Cơ gia chủ kiểm tra tình hình của Cơ Vọng.
Rất nhanh, Cơ gia chủ ngẩng đầu lên nhìn Tô Cẩm.
Vị Tô quán chủ này quả thực không đơn giản, không chỉ có thể đoán ra huyền cơ trong ngọc, còn phá trận pháp Tuyệt Mệnh của Cơ gia!
“Tô quán chủ đã cứu đứa cháu trai vô dụng này của tôi, ơn cứu mạng Cơ gia ắt ghi lòng tạc dạ.”
Lời này coi như đã nhận ơn cứu mạng của Tô Cẩm rồi.
Tô Cẩm cũng lười dây dưa những chuyện linh tinh này với một lão hồ ly.
Cô đi thẳng vấn đề nói: “Cơ gia chủ không cần căng thẳng, một ơn cứu mạng mà thôi, có thể triệt tiêu rất dễ dàng.”
Thế nhưng Cơ gia chủ nghe vậy lại căng thẳng lên.
Ơn cứu mạng sao có thể dễ dàng triệt tiêu? Trừ phi điều kiện Tô Cẩm đưa ra rất hà khắc.
Thấy sắc mặt của Cơ gia chủ trở nên không tốt lắm, Tô Cẩm lập tức bật cười: “Cơ gia chủ, có một câu nói rất hay, lấy tiền của người trừ nạn cho người, ơn cứu mạng này, ông trực tiếp trả tiền cho tôi là được.
Còn trả bao nhiêu tiền thì phải xem giá trị của Cơ Vọng trong lòng ông rồi.”
Cơ gia chủ đang rất căng thẳng lại đờ người ra: “Cô nói gì?” Ông ta hơi chấn kinh, thậm chí nghi ngờ mình nghe nhầm.
Nói nhiều như thế, Tô Cẩm chỉ cần tiền?
“Tôi là một người phàm tục, tôi chỉ cần tiền.” Tô Cẩm thẳng thắn nói lại lần nữa.
Sở Lâm đúng lúc sáp tới bên cạnh Tô Cẩm thì thầm: “Sư phụ, người nên nói giá, nếu không ông ta trả ít thì phải làm sao?”
Tô Cẩm lườm anh ta một cái: “Dù anh có nói nhỏ mấy, Cơ gia chủ cũng có thể nghe được, hơn nữa anh coi Cơ gia chủ là loại người gì? Ơn cứu mạng này không đáng mấy nghìn vạn?”
Sở Lâm phối hợp gật đầu: “Sư phụ nói đúng.”
“Cơ gia chủ đừng trách, đồ đệ này của tôi tùy ý quen rồi.” Tô Cẩm ôn hòa nói, lời đã nói tới nước này rồi, Cơ gia chủ phải rất sảng khoái trả tiền chứ!
Mấy người nhìn chằm chằm Cơ gia chủ, ý tứ trong ánh mắt vô cùng lộ liễu.
Cơ gia chủ hào phóng lấy ra một tấm thẻ, nhưng lại không vội đưa cho họ: “Tô quán chủ, cô nói thật?”
Cơ gia là thế gia Huyền Môn, nợ ơn cứu mạng của Tô Cẩm, cho dù điều kiện Tô Cẩm đưa ra hà khắc cách mấy, có thể họ cũng sẽ giúp…
Nhưng bây giờ, chỉ dùng tiền là có thể triệt tiêu?
Ông ta vẫn cảm thấy có hơi khó tin!
“Thiên đạo trên cao, tôi nào dám lừa gạt ông?” Tô Cẩm tỏ vẻ thản nhiên: “Nếu Cơ gia chủ cảm thấy không được, chi bằng tiếp tục nói lời còn dang dở trước đó.”
Cơ gia chủ đưa thẻ cho Tô Cẩm, mơ hồ trong giây lát: “Lời gì?”
Sở Lâm nhắc nhở nói: “Hiên Viên Lê.”
Sau khi phản ứng lại, thái độ của Cơ gia chủ đã ôn hòa hơn vài phần: “Tô quán chủ, Hiên Viên Lê đó đã làm chuyện không nên làm, bày trận pháp để mình hóa thành lệ quỷ, loại hành vi này, thế gia Huyền Môn không thể dung thứ.
Thế nên Hiên Viên gia đã trục xuất Hiên Viên Lê khỏi gia tộc, và gạch tên khỏi tộc phổ, thậm chí còn hạ lệnh, hễ là người gặp được Hiên Viên Lê, trực tiếp giết chết cô ta!”
Nói tới đây, Cơ gia chủ lại nhìn đứa cháu trai vô dụng nhà mình.
“Đứa cháu trai này của tôi, được chiều hư từ bé, chưa từng trải qua lòng người hiểm ác, đợi khi Hiên Viên gia truyền tin tới Cơ gia, Cơ Vọng đã cùng Hiên Viên Lê chạy mất rồi.
Khi còn sống, Hiên Viên Lê có quan hệ rất tốt với Cơ Vọng, lại là thanh mai trúc mã, nào có lòng phòng bị gì?”
Ông ta thở dài một tiếng, đáy mắt ngập tràn u sầu.
“May mà lần này gặp được Tô quán chủ, nếu là người khác, có lẽ mạng nhỏ cũng không còn…”
Cơ gia chủ liên tục cảm ơn Tô Cẩm.
Tô Cẩm bày tỏ thái độ rất bình tĩnh: “Cũng không cần khách sáo như vậy.”
Sau đó, Cơ gia chủ xách Cơ Vọng, nói: “Đứa trẻ này bị thương nghiêm trọng, tôi không nán lại thêm nữa, sau này nếu có cơ hội gặp lại, Tô quán chủ chính là khách quý của Cơ gia tôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận