Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 982: Danh sách 1

Danh sách 1
Sở Lâm và Phương Tri Hạc nhìn nhau, hai người ngầm hiểu ý nhau, đều dán mắt vào Tiểu Mạn.
Suy cho cùng, tương đối mà nói thì bà chủ khách sạn thoạt nhìn cũng không mấy thành thật, cho nên muốn lấy được thứ gì đó từ bà chủ khách sạn cũng không phải là điều đơn giản.
Nhưng Tiểu Mạn thì khác, kinh nghiệm sống không nhiều, muốn moi móc thông tin cũng dễ hơn.
Thái độ Sở Lâm ôn hòa đi tới bên cạnh Tiểu Mạn, dùng lời lẽ khuyên nhủ giảng giải đạo lý cho cô ta: “Cho dù nói thế nào thì cô suýt chút nữa cũng đã trở thành chị dâu của tôi, cô cứ yên tâm, tôi sẽ không làm gì cô cả.”
“Chị dâu?” Tiểu Mạn chưa tỉnh hồn, không rõ lời này của anh ta là có ý gì.
“Lục Chi Ninh chính là anh họ của tôi, không phải cô suýt nữa trở thành chị dâu của tôi sao?” Sở Lâm há miệng liền bắt đầu lôi kéo làm quen.
Tiểu Mạn sửng sốt một hồi, chẳng trách những người này đột nhiên lại đến trấn Nguyệt Vân như thế, xem ra bọn họ đều đến là vì Lục Chi Ninh, cho nên căn bản là bọn họ có kế hoạch giải cứu Lục Chi Ninh.
Mắt thấy vẻ mặt cô ta có chút thay đổi, Sở Lâm nói tiếp: “Nể mặt anh họ tôi nên tôi sẽ không làm khó dễ gì cho cô cả, nhưng cô phải thành thật nói cho chúng tôi những gì cô biết.”
Tiểu Mạn nghiến răng nghiến lợi, không cam lòng ngẩng đầu lên: “Nếu tôi không nguyện ý phối hợp thì sao?”
Nếu không có sự xuất hiện của những người này, chú rể của cô ta căn bản sẽ không biến mất!
Theo kế hoạch ban đầu, lúc này đám cưới của cô ta và Lục Chi Ninh đã sắp tổ chức rồi!
Ánh mắt Sở Lâm lập tức trở nên sắc lạnh, anh ta chậc một tiếng, từ trên cao nhìn xuống Tiểu Mạn giống như nhân vật phản diện.
“Chẳng lẽ cô lại ngây thơ đến mức cho rằng tôi không dám chạm vào cô sao?”
Anh ta vừa nói vừa lấy ra một lá bùa: “Tôi khách khí với cô như thế, chẳng qua là tôi đang cho cô một cơ hội mà thôi!”
“Chẳng lẽ nghe tôi nói một tiếng anh họ là cô thật sự cho rằng cô chính là chị dâu của tôi sao? Đừng quên, cho tới bây giờ anh họ tôi đều không phải là tự nguyện!”
Sở Lâm nói xong bắt đầu mất kiên nhẫn.
“Quên đi, cô đừng nói nữa, tôi không muốn nghe. Dù sao bên ngoài có nhiều người như vậy, luôn có một người chịu nói cho tôi nghe.”
Anh ta nói xong cũng thúc giục lá bùa giữa mấy ngón tay một chút, một ngọn lửa nhỏ lập tức tuôn ra từ lá bùa.
Trong chớp mắt, Tiểu Mạn liền nhớ tới mấy con cổ trùng bị đốt thành tro lúc nãy kia.
Bà chủ khách sạn bây giờ không còn đáng tin cậy nữa, quả thực cô ta cần phải nắm bắt cơ hội!
Đúng như đối phương đã nói, hiện tại là anh ta đang cho cô ta một cơ hội, nếu như đợi lát nữa có người khác nói cho bọn họ điều họ muốn biết thì cô ta sẽ hoàn toàn mất đi giá trị của mình.
Tiểu Mạn không thông minh nhưng cũng không quá ngu ngốc.
Nhìn thấy Sở Lâm bước ra ngoài, cô ta vội vàng hét lên: “Tôi nói, tôi sẽ nói cho anh nghe tất cả những gì tôi biết ngay bây giờ!”
Sở Lâm lén ra hiệu với Phương Tri Hạc.
Không thể không nói, chiêu này của Sở Lâm quả thực rất hữu dụng.
Bà chủ khách sạn ở bên cạnh bị bùa Định Thân khống chế, tức giận đến mức lồng ngực phập phồng nhưng lại không thể làm gì được.
Tiểu Mạn nhanh chóng kể lại tất cả những gì mình biết, từ chuyện xảy ra với bà chủ nhà cho đến những thay đổi trong trấn.
Sở Lâm và Phương Tri Hạc đều sửng sốt.
...
Trong khi đó, ở phía bên kia.
Tô Cẩm và Nguyên Cảnh không về khách sạn mà đi loanh quanh ở trấn Nguyệt Vân, chưa tới vài phút, đã có người vác gậy gỗ đến trước mặt hai người.
Trên mặt những người này đều viết họ không dễ chọc.
Tô Cẩm chậc một tiếng, bà chủ nhà cũng quá nóng vội rồi.
Đây là muốn đem cả bốn người bọn họ một mẻ hốt gọn, không thể không nói, khẩu vị của bà chủ nhà cũng rất lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận