Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1052: Giữa hai chúng ta phải có một người chết 1

Sau khi chú Từ bắt đầu trở mặt, xung quanh ông ta dần xuất hiện nhiều sương đen.
Chỉ thấy từng khối sương đen nhanh chóng hóa thành từng bóng đen, khoảnh khắc đó, sắc mặt của Nguyên Cảnh lập tức thay đổi.
“Sở Lâm!” Anh gọi một tiếng, hai người nhìn nhau, đáy mắt đầu là kiên quyết và quả quyết.
Nguyên Cảnh cầm bùa trong tay, Sở Lâm cầm chặt roi Tỏa Hồn!
Lúc này, không ai trong số họ có tâm trạng để ý những tà vật này từ đâu chui ra, họ chỉ biết tiếp theo sẽ là một trận ác chiến…
Mà A Cẩm thì một mình đối mặt với kẻ địch đáng sợ nhất.

*
Tô Cẩm bình tĩnh theo phía sau Cơ gia chủ.
Cho tới khi họ tới chỗ lối vào, đại trận ban đầu đã hủy diệt, chỉ còn một trận pháp cỡ nhỏ do Tô Cẩm lập ra.
Cơ gia chủ nhìn trận pháp, như có trầm tư: “Có lẽ là trận pháp cỡ nhỏ này có sơ hở gì đó, cho nên mới cho Thiên Uyên cơ hội.”
Mà sau trận pháp này, một đám lệ quỷ đang đợi ở đó.
Chỉ cần trận pháp bị phá, chúng sẽ dùng tốc độ nhanh nhất xông vào…
Cơ gia chủ vừa nói vừa đi vào: “Tô quán chủ, trận pháp này là do cô lập ra, đợi lát nữa cô phải nói tôi biết tình hình của trận pháp này, như vậy chúng ta có thể tiến hành ưu hóa trận pháp tốt hơn…”
Ông ta đi vào trong hai bước nhưng lại thấy Tô Cẩm không đi theo.
Cơ gia chủ quay đầu, trên mặt có vài phần khó hiểu: “Tô quán chủ, sao vậy? Thời điểm nguy cấp này, chúng ta nên cùng nhau vượt qua hoạn nạn.”
Tô Cẩm mỉm cười với ông ta, chậm rãi lên tiếng: “Cơ gia chủ, sao tôi cảm thấy không đúng nhỉ?”
“Chỗ nào không đúng?” Cơ gia chủ hỏi ngược lại.
“Phong cách hành sự của Thiên Uyên luôn dè chừng e ấp, chưa từng xuất hiện ngoài sáng, chính nhờ trốn tránh họ mới tạm bợ sống tới giờ.
Đã như vậy, sao họ lại đột nhiên trở nên lớn lối? Không chỉ tấn công Tư Không gia chủ, còn to gan xông vào lối vào của Tiểu Bồng Lai? Thế này há không phải là muốn công khai tuyên chiến với thế gia Huyền Môn sao?
Việc này, không hề giống tác phong của Thiên Uyên!”
Tô Cẩm nói ra từng câu từng chữ, cô nghiêm túc nhìn gương mặt đó của Cơ gia chủ, chú ý mỗi một biểu cảm nhỏ nhặt của ông ta.
Cơ gia chủ trầm tư trong giây lát: “Lời cô nói quả thực đáng để suy nghĩ sâu xa, nhưng bây giờ, chúng đã tới tận cửa nhà rồi, trận pháp của lối vào chính là tuyến phòng thủ cuối cùng của Tiểu Bồng Lai, nếu bị công phá, hậu quả không thể tưởng tượng!”
“Tôi biết Tô quán chủ cẩn thận, nhưng tiễn đã lên dây, không thể không bắn, tôi phải thủ chắc tuyến phòng thủ cuối cùng này.” Cơ gia chủ nói xong liền lẫm liệt đi vào.
Tô Cẩm nhìn bóng dáng của ông ta, đáy mắt dần tràn ra trào phúng.
Chỉ dừng lại mấy giây, Tô Cẩm không chút do dự đi theo.
Cô và Cơ gia chủ một trước một sau tiến vào trong trận pháp, chỉ có điều, vừa bước vào liền có một đòn tấn công ập về phía cô.
Tô Cẩm nhẹ nhàng tránh đi: “Cơ gia chủ?”
“Tô quán chủ, cô phải cẩn thận!” Cơ gia chủ trả lời một câu, giọng nói từ chỗ gần đó truyền tới.
Tô Cẩm đi theo hướng giọng nói, trước mắt xẹt qua một tấm vạt áo màu đen.
Thấy vậy, Tô Cẩm nhanh chóng đuổi theo.
Một giây sau, dưới chân cô hiện ra một sát trận, bao vây cô lại, trong trận pháp, tia sợi màu vàng điên cuồng thắt chéo trong trận.
Trong tích tắc, ‘Tô Cẩm’ trong trận thịt nát xương tan.
Lúc này, Cơ gia chủ từ bóng tối đi ra, ông ta nhìn cảnh này, đáy mắt có vài phần nghi hoặc, có thể giải quyết Tô Cẩm đơn giản như vậy sao?
Không, không đúng!
Tô Cẩm không phải người dễ đối phó như thế.
Nếu không ông ta cũng sẽ không đột nhiên ra tay, bạo lộ thân phận.
Thiên Uyên và Tô Cẩm từng tiếp xúc rất nhiều lần, ông ta rõ hơn ai hết, Tô Cẩm là người khó đối phó nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận