Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 973: Giải cứu 2

Sau khi kiểm tra một hồi, cô ta không phát hiện bất cứ dị thường nào, lúc này mới mỉm cười rời đi.
Lục Chi Ninh đứng im tại chỗ, cả người thả lỏng, cũng may anh ta còn có loại đồ bật hack như nhẫn không gian này, nếu không chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Đồng thời anh ta cũng thấy may mắn khi nhẫn do Tô quán chủ tặng có thể xuất hiện ở trạng thái tàng hình!
Nếu không phải như vậy, có thể đã bị Tiểu Mạn lấy đi mất, dù sao thì đồ vật đáng tiền trên người anh ta đều bị lấy đi hết, ngoài quần áo, không để lại gì cho anh ta nữa.
Lục Chi Ninh cười khổ, chỉ mong Tô quán chủ mau tới cứu anh ta.

Sau khi Tiểu Mạn đóng cửa phòng, một mình đứng ở đó suy nghĩ một lúc, sau đó cô ta lại gửi một tin nhắn cho bà chủ, coi như là báo cáo tình hình.
Chung trà đó là cô ta đặc biệt xin từ bà chủ.
Bởi vì cô ta phát hiện sau khi Lục Chi Ninh trúng cổ độc, không yêu tới mất đi lý trí giống như những người trước đây.
Hơn nữa anh ta cũng không quên chuyện cũ.
Điều này khiến cô ta cảm thấy anh ta không đủ yêu cô ta, cũng có thể là hiệu quả của cổ không đủ rõ ràng, cho nên chung trà đó dùng để tăng hàm lượng.
Sau lần này, có thể hoàn toàn chắc chắn rồi!
Cho dù ý chí của Lục Chi Ninh kiên cường tới đâu, cũng không thoát khỏi cổ độc phiên bản tăng cường này.
Tiểu Mạn vui vẻ đi thay đồ cưới của cô ta, không hề biết chuyện không hề giống với những gì cô ta nghĩ.
Ba người Sở Lâm bọn họ nhìn cảnh trong gương, đều không nhịn được vuốt mồ hôi cho Lục Chi Ninh.
Cũng may Lục Chi Ninh không ngốc, biết giả vờ uống hết.
Chỉ cần kiên trì thêm một lúc, A Cẩm có thể cứu người về rồi.
Thời gian trôi qua từng chút, đối với Lục Chi Ninh mà nói, mỗi một giây đều giống như ngồi trên bàn chông.
Anh ta cũng hoàn toàn trải nghiệm được hàm nghĩa của hai chữ giày vò.
May mà hai phút sau, Tô Cẩm đã xuất hiện.
Cô trực tiếp hiện thân trước mặt Lục Chi Ninh, trở tay ném lá bùa, khóa chặt căn phòng này lại, tiếp theo, không ai có thể mở cửa phòng và cửa sổ ra được!
Sau đó Tô Cẩm lại bày kết giới đề phòng tiếng nói của họ bị người khác nghe thấy.
Lục Chi Ninh kích động nhìn Tô Cẩm, trước khi có được sự đồng ý của Tô quán chủ, anh ta không dám lên tiếng.
Cho tới khi Tô Cẩm dịu dàng khuyên anh ta: “Yên tâm, tôi tìm được cách rồi!”
Lục Chi Ninh mới “hu” một tiếng: “Tô, Tô quán chủ, cuối cùng tôi cũng sắp được cứu rồi…”
Tô Cẩm hơi đau lòng xoa đầu của anh ta: “Nhắm mắt lại, tôi đếm đếm một trăm là không sao nữa. Nếu cảm thấy đau thì chịu đựng một chút.”
“Được.” Lục Chi Ninh làm theo lời cô, anh ta hoàn toàn tin tưởng Tô quán chủ.
Tô Cẩm đặt tay lên đầu Lục Chi Ninh, hơi nhấc lên, ngay sau đó, một luồng linh lực từ lòng bàn tay cô tràn ra, luồng linh lực đó nhanh chóng phân thành vô số dạng tia, sau đó tràn vào trong cơ thể Lục Chi Ninh.
Tô Cẩm thu tay về, lùi lại một bước, yên tĩnh chờ đợi linh lực xác định vị trí cụ thể của cổ trùng trong người anh ta.
Trong giây lát, có một tia linh lực đưa ra hồi ứng.
Cô nhanh chóng lấy bùa đã nghiên cứu ra.
Bùa soạt một cái chui vào trong người Lục Chi Ninh, dùng động lực mạnh mẽ bao bọc chuẩn xác con cổ trùng đó!
Sau đó, Tô Cẩm lần nữa giơ tay lên, dùng linh lực dẫn lá bùa đó rời khỏi cơ thể anh ta.
Lục Chi Ninh cắn răng, một chút xíu đau đớn mà thôi, anh ta có thể chịu được.
Đồng thời lúc này, Tiểu Mạn bên ngoài giống như phát giác được gì đó, cô ta ôm ngực, hoảng hốt gọi tên của Lục Chi Ninh.
Đại khái cô ta muốn xông vào, nhưng Tô Cẩm đã sớm có chuẩn bị.
Cửa phòng đang đóng chặt, mặc cho Tiểu Mạn đập cửa đá cửa thế nào, cửa phòng đều không có bất cứ phản ứng gì.
Tiếng khóc thét của Tiểu Mạn thu hút hàng xóm xung quanh, họ bắt đầu cùng nhau đập cửa, còn có người thử đập cửa sổ.
Mặc cho bên ngoài phát ra động tĩnh lớn chấn động, cũng không có bất cứ ai có thể xông vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận