Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 945: Bày trận đưa vào danh sách quan trọng 2

Những chuyện này đúng như Nguyên Cảnh nói, cần bàn bạc kỹ hơn.
Bọn họ biết rất ít về tình hình của Huyền Môn thế gia, thậm chí ngay cả Huyền Môn thế gia ở đâu cũng không biết.
Trong lúc suy tư, Sở Lâm nhận được điện thoại.
Sắc mặt anh ta khó coi đi đến bên cạnh Tô Cẩm: “Sư phụ, lễ tân của khách sạn nói với tôi, có người đưa đồ đến cho người, người tới chỉ để lại hai chữ Hiên Viên.”
“Anh đi lấy đồ đi.” Tô Cẩm thản nhiên nói.
Sau khi đẩy Sở Lâm ra, cô và Nguyên Cảnh liếc nhìn nhau: “Nếu như sau này thật sự lại có tình hình nào đó xảy ra, đến lúc đó, tôi sẽ dẫn Tri Hạc cùng đi tìm Huyền Môn thế gia, về phần mấy người, ở lại đây.”
Vẻ mặt Nguyên Cảnh cứng lại, cho tới bây giờ anh đều nghe theo A Cẩm, nhưng lần này, anh không đồng ý lắc đầu: “Tôi không đồng ý.”
Hiên Viên Minh chính là đào một cái bẫy cho cô! Muốn để cô đi làm rối loạn Huyền Môn thế gia.
Ai cũng không biết trong cái hố này có bao nhiêu tính toán.
“Anh cũng đừng lo lắng, tôi không nói bây giờ sẽ hành động, còn nữa, chuyện của Thiên Uyên, còn chưa kết thúc! Cũng nên đợi cho đến khi tất cả chuyện của Thiên Uyên đều được giải quyết, tôi mới có thể yên tâm dẫn Tri Hạc đi tìm Huyền Môn thế gia.”
Không phải vậy ngộ nhỡ cô có nguy hiểm, chẳng phải là khiến cho Thiên Uyên chiếm hời hay sao?
Nguyên Cảnh còn muốn nói thêm gì đó, vừa khéo lúc này Sở Lâm đã lấy được đồ đi vào, hai người cũng kết thúc chủ đề này.
Hiên Viên Minh bảo người đưa một phong thư tới.
Tô Cẩm nhận lấy mở ra, chỉ thấy bên trong chứa một bức ảnh, trên bức ảnh là một cô gái trẻ tuổi rất dịu dàng.
Bức ảnh này là dùng điện thoại chụp lại ảnh gốc, sau đó lại in ra, bên trên tấm hình này có thể thấy rõ ràng dấu vết bị cắt xén của tấm hình gốc.
Tô Cẩm đưa ảnh chụp cho Nguyên Cảnh nhìn thoáng qua.
Nguyên Cảnh thấp giọng nói: “Khuôn mặt này quả thực rất giống Tri Hạc.” Thảo nào lúc trước Hiên Viên Minh cứ nhìn chằm chằm vào Phương Tri Hạc.
Sở Lâm nghiêng đầu nhìn bức ảnh một lát: “Có cần phải nói với nhị sư đệ một tiếng hay không?”
“Tôi đi nói với anh ta.” Tô Cẩm cầm bức ảnh đi tìm Phương Tri Hạc.
Sở Lâm ở lại cảm khái với Nguyên Cảnh: “Anh nói xem, là Huyền Môn thế gia lợi hại, hay là sư phụ lợi hại?”
Nguyên Cảnh thành thật phân tích: “Dĩ nhiên là A Cẩm lợi hại, nhưng… Huyền Môn thế gia nhiều người, hơn nữa thế gia đều có gốc rễ rất sâu, ngoại trừ người trẻ tuổi, đoán chừng còn có một đống lão già, mấy lão già phần lớn đều là những con cáo già đã sống rất nhiều năm, nếu như luận tâm nhãn ai cũng nhiều hơn, A Cẩm đại khái không chiếm ưu thế.”
Sở Lâm cũng đã hiểu.
Nói cách khác mấy lão già của thế gia có thể biết đùa nghịch tâm cơ?
Anh ta thở dài một tiếng, tự tin ngẩng đầu lên: “Xem ra lúc sư phụ dẫn Nhị sư đệ đi tìm Huyền Môn thế gia, vẫn phải dẫn theo tôi, dù sao, tôi được coi như là người đảm đương trí lực của Huyền Thanh quán! Không có tôi, mấy lão già kia có thể sẽ lừa bọn họ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận