Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 375: Trang viên Triệu gia có quá nhiều vấn đề 1

Tô Cẩm nghe thấy tiếng gọi của tiểu đồ đệ, nhưng cô không quay đầu lại.
Dù sao thì đại đồ đệ vẫn bình thường, hai đồ đệ vẫn nên thành thành thật thật ở lại khách sạn làm cho xong bài tập đi!
Nếu lần sau còn giày vò nhau nữa, cô sẽ tiếp tục giao thêm bài tập!
Vừa để bọn họ nhận thức được sai lầm của mình, vừa để bọn họ tăng cường năng lực, quả thực là vẹn toàn cả hai bên.
Tô Cẩm ngồi trên xe, tâm tình không tệ. Vừa nghĩ tới lát nữa có thể tới nhà Triệu gia để xem thử Triệu gia có vấn đề gì, Tô Cẩm đã cảm thấy có chút hưng phấn.
Lại có thể kiếm tiền! Mà cuộc làm ăn này có thể kiếm được không ít.
Cha Triệu ngồi ở bên cạnh cũng lộ vẻ hồi hộp và chờ mong, lần này có thể thành hay không là tuỳ thuộc vào Tô quán chủ!
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong xe cực kỳ quỷ dị.
Rốt cuộc nửa giờ sau, mọi người đã đến Triệu gia. Triệu gia không hổ là một trong bốn đại thế gia, so với toà nhà này thì căn biệt thự của Tô Chính Quang quả thật không đủ để nhìn.
Toà nhà Triệu gia càng giống như một trang viên giàu có cổ xưa, vừa xa hoa tinh xảo vừa quý phái có nội hàm.
Nhìn từ bên ngoài thì quả thật rất đẹp, chỉ là nếu nhìn từ góc độ phong thuỷ thì nơi này có lẽ có rất nhiều vấn đề.
Cha Triệu vốn định bảo tài xế lái xe chạy thẳng vào trong, dù sao thì từ cổng vào đến nhà vẫn còn một đoạn khá xa nữa. Ông ta còn chưa kịp nói thì Tô Cẩm đã lên tiếng trước: “Dừng ở đây thôi, mọi người xuống xe đi.”
Nguyên Cảnh và Lục Chi Ninh cực kỳ nhạy cảm, không nói hai lời, lập tức xuống xe.
Cha Triệu sững sờ một giây rồi cũng bước xuống xe cùng với Tô Cẩm.
Tô Cẩm đứng ở ngay cổng trang viên Triệu gia, ánh mắt thản nhiên bước vào trong.
Nguyên Cảnh và Lục Chi Ninh đi ở một bên, cha Triệu vội vàng đi theo ở phía bên kia. Quản gia Triệu gia và mấy người giúp việc không hiểu gì cả, vẻ mặt ngây ngốc.
Mặc dù Triệu tiên sinh đã nói trước là sẽ có khách quý tới, nhưng bây giờ xem ra khách quý này chính là một cô gái trẻ?!
Tuy nhiên bọn họ cũng không dám nghi ngờ, quản gia càng thêm nhiệt tình bước lên tiếp đón.
“Ông chủ, mấy người này chính là khách quý đây phải không? Tôi đã chuẩn bị không ít…” Lời còn chưa nói xong, đã bị cha Triệu cắt ngang: “Ông đừng nói gì hết, đứng sang một bên đi.” Đừng có quấy rầy Tô quán chủ!
Quản gia: “?”
Tô Cẩm khẽ liếc nhìn khuôn mặt quản gia rồi ánh mắt nhanh chóng nhìn vào bố cục của trang viên.
Đi được vài bước, cô bỗng dừng lại.
“Triệu tiên sinh.” Tô Cẩm gọi một tiếng, cha Triệu lập tức bước tới bên cạnh cô: “Tô quán chủ, tôi ở đây.”
Tô Cẩm liếc mắt nhìn ông ta: “Bảo người chuẩn bị một ít dụng cụ, xẻng, búa lớn…Lại gọi thêm mấy vệ sĩ tới đây.”
Cha Triệu đáp ứng không hề do dự, ông ta gọi quản gia bảo chuẩn bị đồ đạc càng nhanh càng tốt. Quản gia không hiểu gì hết, nhưng thấy thái độ của ông chủ nhà mình nên ông ta cũng không dám lơ là.
Gần như là ba chân bốn cẳng chạy đi tìm đồ.
Dù vậy, cha Triệu ở phía sau vẫn hét lên với ông ta: “Ông chạy nhanh lên một chút!”
Quản gia: “…” Thương cho bộ xương già này với, còn bị ép phải chạy nhanh thêm nữa.
Tô Cẩm cũng không rảnh rỗi, cô nhấc chân điểm vào một vị trí. Chỗ này là một đoạn đường ngắn dùng đá cuội lát để trang trí: “Triệu tiên sinh, lát nữa bảo người bóc hết toàn bộ đá cuội ở chỗ này ra.”
Dứt lời, Tô Cẩm khoanh vùng cho ông ta một phạm vi rất nhỏ.
Sắc mặt cha Triệu thay đổi: “Chỗ này có vấn đề sao?”
Tô Cẩm ừ một tiếng, xem như trả lời suy đoán của ông ta.
Trong nháy mắt trái tim cha Triệu lạnh đi một nửa, lúc trước ông ta suy đoán có thể Triệu gia có vấn đề, không ngờ rằng thật sự đã xảy ra chuyện…ngay dưới chân mình!
Tô Cẩm xoay người đi xem một chỗ khác.
Toà trang viên này của Triệu gia đẹp thì đẹp thật, chỉ đáng tiếc là những chỗ xảy ra vấn đề lại quá nhiều.
Cô lắc đầu thở dài một tiếng, cũng may mà Triệu gia gia đại nghiệp đại, lại có ông trời mở mắt, nếu không chỉ sợ kết quả thảm hơn bây giờ nhiều…
Mấy phút sau, quản gia dẫn người quay về. Mấy vệ sĩ cao lớn, trên tay đều cầm dụng cụ. Quản gia đầu đầy mồ hôi, ông ta đã có tuổi rồi, chỉ mới chạy được mấy bước đã bắt đâu thở hổn hển: “Mang, mang tới rồi.”
Cha Triệu ra hiệu cho quản gia tránh ra, sau đó nhìn người vệ sĩ cầm búa ở phía sau: “Đến đây, đập nát chỗ này ra.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận