Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 174: Chuyện lạ xảy ra liên tiếp 2

Sở Lâm nhịn không được mở miệng: “Sư phụ, người đưa ra ngoài mấy tấm bùa, cộng lại cũng mấy ngàn, người đau lòng không?”
Tô Cẩm thở dài, khuôn mặt nhỏ tinh xảo sắp nhăn thành một đoàn: “. . . Đau lòng.”
Thật sự là rất đau lòng! Nếu như bán cho người khác, cũng được mấy ngàn đó!
Nhưng, đại đạo từ bi.
Thôn Trương gia gặp loại chuyện này đã rất khó khăn, bất luận có tiền hay không, cô cũng muốn vươn tay trợ giúp.
Tế thế cứu người, cô nên làm.
Tô Cẩm quay đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói với Sở Lâm: “Anh phải nhớ lấy, tiền rất quan trọng, nhưng có đôi khi, cũng không phải quan trọng như vậy.
Nên lấy thì một phân cũng không thể thiếu.
Bọn họ không lấy ra được, chúng ta cũng có thể một chút cũng không thu.”
Đáy mắt Sở Lâm hiện ra ánh sáng, phụ họa gật đầu: “Tôi nhớ rồi!” Sư phụ anh ta chính là tiểu tiên nữ rơi xuống nhân gian!
Tô Cẩm thấy Sở Lâm nghe lời như thế, rất là hài lòng.
Chỉ có điều, trong nội tâm cô đang âm thầm suy nghĩ, mấy ngàn tệ này có nên tính toán lên trên đầu Tô Giang Nguyên hay không.
Dù sao Trương Nguyệt là bạn gái anh ta.
Anh ta không coi tiền như rác, ai coi tiền như rác?
Tô Giang Nguyên: . . . Em còn nhớ rõ anh là anh trai em hay sao?
Sở Lâm đi theo Tô Cẩm, đi không bao lâu, cũng cảm giác càng đi về phía trước càng âm u lạnh lẽo.
Anh ta nhịn không được hỏi: “Sư phụ dựa vào âm khí này để suy đoán ra nơi ở của Trương Nguyệt hay sao? Nhưng, vì sao nơi này âm khí lại nồng như vậy, mà trên người Tô thiếu gia lại không có bất luận âm khí gì?”
Tô Cẩm nghiêm túc giải thích: “Bởi vì những âm khí này không phải trên người Trương Nguyệt.”
“Trương Nguyệt đã chết rồi, nhưng lại sống sờ sờ trở về, chuyện này căn bản không phù hợp với lẽ thường, tất nhiên là có tà vật quấy phá, những âm khí này chắc là của những con quỷ khác bị tà vật hấp dẫn tới, từ đó tụ tập ở xung quanh chỗ này.
Âm khí quá nhiều, người trong thôn Trương gia chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.”
Sở Lâm nhất thời sáng tỏ.
Một giây sau, anh ta đột nhiên mờ mịt.
Chờ chút, vậy thì chờ lát nữa chẳng phải là sẽ nhìn thấy rất nhiều thứ như vậy hay sao? ? ?
Sở Lâm dừng bước một chút: “Sư phụ, người sẽ bảo vệ tôi chứ. . .” Anh ta không chắc chắn hỏi.
Tô Cẩm khẽ vỗ bờ vai của anh ta, sau đó lấy ra một tấm bùa Thiên Lôi đưa cho anh ta: “Tác dụng của bùa Thiên Lôi không cần tôi phải nói cho anh biết chứ?”
“Không cần, tôi biết rồi!”
Sư phụ cho anh ta quyển sách, anh ta đọc rồi.
Trong sách ghi chép không ít lá bùa, trong đó bùa Thiên Lôi, lực công kích xếp hạng trước mấy cái, không chỉ có thể trấn tà, tùy tiện vung ra một tấm, cũng có thể khiến cho tà vật hồn phi phách tán!
Hai thầy trò tiếp tục đi lên phía trước, rất nhanh đã đi tới trước một toà nhà.
Chỉ thấy cửa vào tòa nhà này tràn đầy âm khí.
Tô Cẩm và Sở Lâm đến, rất nhanh đã khiến cho những vật kia ngửi thấy hương vị.
Hơi thở của người sống, lại là hai người vô cùng tinh khiết.
Đối bọn nó mà nói, giống như là món ngon mỹ vị.
Sở Lâm cho dù không nhìn thấy những thứ kia, cũng có thể cảm giác được rõ ràng nhiệt độ xung quanh mình rơi thẳng xuống, càng ngày càng lạnh, gần như đặt mình vào trong băng tuyết ngập trời.
Anh ta nắm tay đặt vào trong túi quần, để có thể lấy ra bùa Thiên Lôi bất cứ lúc nào.
Ánh mắt Tô Cẩm lạnh lùng, hờ hững nhìn lướt qua xung quanh.
Rất tốt, suy đoán của cô không sai.
Những thứ này cũng là bị tà vật ở chỗ ở của Trương Nguyệt hấp dẫn tới, nhưng chúng nó không dám đi quấy rầy Trương Nguyệt, chỉ dám loanh quanh ở lối vào.
Ây, thật sự là một đám phế vật.
Chỉ dám hù dọa tấn công người bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận