Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 1051: Ra chiêu bất ngờ 2

Khi Hiên Viên gia chủ và Phương Tri Hạc vừa mới bắt đầu chưa bao lâu, Cơ gia chủ đột nhiên tái mặt: “Hỏng rồi!”
“Sao vậy?” Tô Cẩm nhàn nhạt hỏi ông ta.
“Xảy ra chuyện rồi…” Sắc mặt của Cơ gia chủ khó coi muốn chết: “Trận pháp của lối vào xảy ra vấn đề rồi, tôi cảm thấy có thứ gì đang xông trận…”
“Tôi đoán rất có thể là Thiên Uyên muốn nhân lúc đại trận bị hủy, lẻn vào làm gian tế, hoặc là…muốn nhân lúc này phát động tấn công với thế gia Huyền Môn?”
Cơ gia chủ mặt mày cau có lo lắng.
Tô Cẩm suy nghĩ một chút: “Chưa chắc là tấn công, tôi đi cùng ông tới xem thử, chúng ta mau chóng nghĩ cách lập lại đại trận!”
Trước khi đi, Tô Cẩm nghiêm túc nhìn Nguyên Cảnh và Sở Lâm.
Khi cô và Nguyên Cảnh nhìn nhau, đáy mắt có ý tứ sâu xa khác, Nguyên Cảnh vô thức cầm lấy cổ tay của Tô Cẩm.
“Sớm quay lại.” Anh nhẹ giọng nói với cô, tất cả cảm xúc đều bị anh dồn nén trong lòng.
Tô Cẩm hơi bất lực, giả vờ ung dung: “Yên tâm, ở đây là thế gia Huyền Môn, có thể có vấn đề gì được?”
“Ngược lại là các anh, phải canh chừng nhị đồ đệ thật tốt.” Tô Cẩm chớp mắt với Nguyên Cảnh, cô tin, anh có thể nghe hiểu được ám thị của cô.
Dứt lời, Tô Cẩm quay người đi ra ngoài.
Cơ gia chủ rời đi cùng cô.
Nguyên Cảnh căng thẳng lại lo lắng nhìn bóng dáng đó càng đi càng xa, cuối cùng biến mất khỏi tầm mắt của anh.
Sở Lâm cũng phát giác bầu không khí hơi sai sai.
Anh ta trực tiếp hỏi: “Anh và sư phụ có phải có chuyện gì giấu chúng tôi không?”
Nguyên Cảnh nhìn anh ta, cũng nghiêm túc trả lời anh ta: “Phải.”
Sở Lâm: “?” Cái gì? Anh ta lại bị cho out nhóm rồi?
Anh ta còn chưa truy hỏi đã nhìn thấy vẻ trịnh trọng và quả quyết trên mặt Nguyên Cảnh.
Chỉ nghe Nguyên Cảnh trầm ổn lên tiếng: “Bắt đầu từ bây giờ, anh nghe lời tôi, chúng ta không đi đâu hết, ở ngay đây canh Tri Hạc và Hiên Viên gia chủ.”
“Tôi sẽ giải phóng một phần tử vân, anh hấp thu mau lên.”
Sở Lâm không ngốc, rất nhanh liền ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, anh ta không truy hỏi nhiều, lấy roi Tỏa Hồn ra, vừa canh Phương Tri Hạc vừa cảnh giác xung quanh.
Lần này, đại khái là có chuyện lớn sắp xảy ra rồi.
Nguyên Cảnh nhìn chằm chằm phía trước, trước đó, khi anh và A Cẩm tiến hành suy đoán, người họ đoán đều là Cơ gia chủ.
Họ không có chứng cứ, nhưng khi mấy sợi dây đều có thể nối được với Cơ gia chủ, ngược lại có thể mạnh dạn dò thám một phen.
Chỉ là hai người họ đều không ngờ được, tốc độ ra tay của Cơ gia chủ sẽ nhanh như thế…tất cả đều không kịp trở tay.
Đại khái là xuất chiêu quá bất ngờ, cũng tức là Cơ gia chủ đã sớm tính kế xong rồi.
Nguyên Cảnh và Sở Lâm cảnh giác xung quanh, kết quả người đầu tiên ló đầu lại là chú Từ.
Chú Từ bưng nước trà đi vào, nhìn thấy cảnh này không chỉ không ngạc nhiên, ngược lại còn đi thẳng tới.
Nguyên Cảnh lập tức gọi Sở Lâm.
Sở Lâm trở tay quất một roi, trực tiếp hất chú Từ ra ngoài cửa.
Mà tà khí trên người chú Từ cũng bắt đầu lộ ra.
Sở Lâm không nhịn được buộc miệng mắng to: “!”
Mắng xong, anh ta lại lẩm bẩm một câu: “Sao nói trở mặt là trở mặt? Thế này cũng quá đường đột rồi đó.”
Nguyên Cảnh nói theo: “Đại khái họ cảm thấy dùng phương thức đường đột này có thể thắng được A Cẩm…”
Dù sao thì A Cẩm đã bắt đầu nghi ngờ Cơ gia chủ rồi, nếu Thiên Uyên chậm thêm hai ngày, đoán chừng Cơ gia chủ chỉ còn lại bã xương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận