Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 97: Tổng tấn công

"Làm sao? Hắn là thần tiên? Bất khả xâm phạm?" Trần Phi xem thường.
"Điều đó không đúng." Libby lại nói: "Không nói đến việc hắn có bao nhiêu năng lực, nhưng có một điểm. Chúng tôi là cướp biển Bắc u, và cướp biển không thể đổ bộ lên bờ, cậu nên biết điều này."
Mười tên bạo chúa hàng đầu trên biển, dù có mạnh đến đâu, cũng chỉ ở trên biển.
Hoàn toàn không thể đổ bộ trực tiếp và bất kỳ quốc gia nào, đặc biệt là một quốc gia hùng mạnh, chúng sẽ tấn công cướp biển một cách điên cuồng. Chỉ ở những nơi hỗn loạn như Nam Mỹ và các khu vực hỗn loạn, mới có cơ hội đổ bộ trực tiếp.
Như là Danno, nếu cướp biển muốn xâm nhập, cũng chỉ có thể đi bằng những con đường đen tối. Dù cậu có bao nhiêu thuộc hạ đi chăng nữa thì trước bộ máy nhà nước cũng vô dụng.
"Ai nói tôi là cướp biển? Đừng nói lung tung a, vu khống sự trong trắng của tôi."
Trần Phi bĩu môi nói.
Cả căn phòng lập tức im lặng một lúc, Lilith, Tiểu Thất và Natsume Asami đều co giật khóe miệng. Nếu ánh mắt có thể giết được người, thì Trần Phi đã sớm trở thành một cái tổ ong.
Họ đều là cướp biển, Trần Phi lại tỏ vẻ khinh thường, đây là cái quỷ quái gì? !
"Ha ha, thân phận cướp biển làm cậu mất mặt sao?"
Lilith cười lạnh và liếc nhìn Trần Phi.
“Mất mặt hay không không quan trọng, đó chính là phạm pháp, hiểu không. Tôi là một người tuân thủ pháp luật.” Trần Phi nghiêm nghị nói.
Đám cướp biển đều không thể nín được cười, đối với đám liều mạng như bọn họ, lời nói Trần Phi thực sự đúng là đang làm trò cười.
“Được rồi, chỉ cần nói cho tôi biết những gì anh biết về Smith.” Trần Phi ngừng nói nhảm, nói.
Libby không có gì phải giấu diếm, nói thẳng: "Tôi biết, cậu đang tìm Lục Nghiên đó đúng không? Cô ta không gặp nguy hiểm. Smith, là nghị sĩ của Danno, là người chức trọng quyền cao. Hắn bắt Lục Nghiên, chính là vì con trai của hắn Hoắc Đinh đã yêu Lục Nghiên, theo như mặt ngoài thì chính là như vậy. "
"Hoắc Đinh? Sao cái tên này nghe quen tai a." Trần Phi gãi đầu, nhưng là không nhớ ra được, liền hỏi: "Có ảnh chụp không?"
"Tôi giữ ảnh chụp của hắn làm gì? Tôi không phải là gay a." Libby bĩu môi: "Nhưng con hàng đó thường xuyên đi cùng cha của hắn, thử kiểm tra một vài tin tức trước đó ở Danno xem, có khi có thể nhìn thấy đó."
“y, Trần Phi, vừa văn trên báo hôm nay liền có. Oa, là thông báo kết hôn của Hoắc Đinh và Lục Nghiên.” Trần Phi nghe xong liền đọc tờ báo mà Tiểu Thất đưa. Liền nhìn thấy một thanh niên đẹp trai với mái tóc màu vàng óng.
Hắn sững sờ một lúc, "Quả nhiên, chính là hắn, tên Hoắc Đinh này, là một sinh viên từng đến trường học của tôi. Vừa đến nơi, hắn đã tấn công Lục Nghiên mãnh liệt, nhưng Lục Nghiên không hề đồng ý. Dù sao, đó chính là những lời đồn đại được lan truyền. "
Trần Phi tuy rằng không quan tâm mấy chuyện tương tự, nhưng trường học rộng lớn như vậy, mỹ nữ như Lục Nghiên, Hoắc Đinh cũng là một sinh viên khá đẹp trai, cho nên tự nhiên cũng sẽ có rất nhiều người bàn tán.
"A, xem ra tên Hoắc Đinh khá si tình, không tán được thì bắt, còn hơn mười ngàn cây số a." Tiểu Thất bĩu môi nói.
“Đánh rắm, đây là phạm pháp, cô hiểu không?” Trần Phi khiển trách.
“Ai cho phép cậu quát cô ấy?” Lilith ngay lập tức kéo Tiểu Thất ra phía sau để bảo vệ con bé.
Libby nói: "Thực sự không phải si tình đâu. Theo tôi biết, ban đầu tên Hoắc Đinh này đến Đại Hạ để làm sinh viên là có mục đích. Gia tộc của hắn là nhìn trúng gia tộc của Lục Nghiên ở Đại Hạ. Lục gia thì lại không muốn có dính dáng gì tới gia tộc của Smith, cho nên mới có một màn như bây giờ. Khi mà gạo được nấu thành cơm, Lục gia lại là một gia tộc có tiếng, đương nhiên lúc đó chỉ đành ngậm mùi chấp nhận. "
“Còn có mặt sâu như vậy?” Trần Phi sững sờ.
"Đương nhiên. Lục gia có một công ty trang sức rất lớn ở Danno. Nó gần như nằm trong top ba. Mà gia tộc Smith lại sở hữu hai mỏ khoáng thạch. Nếu họ có thể hợp tác, quặng có thể được trực tiếp chế biến thành đồ trang sức và vận chuyển, có thể đỡ tốn kém hơn rất nhiều về khoản người trung gian, số lợi nhuận này là vô cùng đáng sợ. Smith muốn tiếp tục tại vị nên việc hỗ trợ kinh tế là điều rất cần thiết ", Libbynói.
"Mà các đối thủ cạnh tranh của Smith, những người có mỏ trong nhà, cũng đang tranh giành Lục gia. Lục gia vốn là không muốn đứng bên nào, cả hai bên đều phớt lờ. Và chiêu này của Smith tương đương với việc buộc Lục gia phải chọn một bên." Libby nói thêm.
Lần này, thực sự là cho Trần Phi biết thêm kiến thức.
Quả nhiên, mọi thứ đều là vì lợi ích. Trên đời này nếu phân tích sâu bất cứ thứ gì thì chỉ có hai chữ lợi ích. Những thứ ngu xuẩn còn lại đều là được dùng để gây hoang mang cho mọi người.
“Tờ báo nói rằng ngày mai sẽ có hôn lễ, vội vàng như vậy a?” Tiểu Thất nói.
Trần Phi cau mày và nói, "Đương nhiên là vội, nếu kéo dài thêm, lực lượng của Lục gia sẽ kịp thời phát huy tác dụng. Chính là lợi dụng việc căn cứ của Lục gia ở Đại Hạ, không kịp chạy tới, nhanh chóng gạo nấu thành công."
Ngay lập tức, Trần Phi hỏi Libby: "Anh có thể nghĩ cách để đưa tôi vào không? Tôi phải tranh thủ lấy, động thủ trong lúc cử hành hôn lễ".
Nếu hôn lễ thực sự kết thúc, mọi thứ đã quá muộn rồi.
Trần Phi không muốn quan tâm đến những lợi ích liên quan. Hắn chỉ biết rằng Lục Nghiên, một cô bé tốt bụng, không nên có dính dáng gì đến đám người Smith, giống như hàng hóa chó mèo bị ép vận chuyển đến, hoàn toàn là trái với ý nguyện của cô.
"n ... Tôi có cách. Tôi có quen người trong công ty vệ sĩ được chọn để tiến hành buổi hôn lễ này. Tôi sẽ nhờ hắn tuyển cậu vào đội vệ sĩ đó. Tối nay cậu đến bến cảng, hắn sẽ phái người tới đón."
"Được rồi, cảm ơn!"
Trần Phi không ngờ rằng, người của Rosen lại có thể mang lại cho hắn nhiều tiện lợi như vậy.
"Được rồi, chúng ta họp đi, tối nay chúng ta sẽ phát động tổng tấn công vào Rosen!"
Trong phòng họp, Lilith và Natsume Asami, cũng như các đội trưởng dưới trướng họ, đang tổ chức một cuộc họp cấp tốc để thảo luận về cuộc tổng tấn công vào Rosen.
Trần Phi không quan tâm đến cuộc họp, quay trở lại phòng bệnh.
"Chủ nhân, Adele, hô hô ..."
Trong giấc ngủ, Michelia vẫn đang nói mê, kêu gọi những quan trọng nhất với cô.
Bây giờ đã là buổi trưa, bởi vì bị thương, cho nên giấc ngủ cũng dài hơn. Giấc ngủ là sự hồi phục tốt nhất cho cơ thể.
Tuy nhiên, khi Trần Phi bước vào, liền kinh động khiến cô mở mắt ra xem, lại thấy Trần Phi đang ngồi bên giường với đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn.
"Chủ nhân!"
Michelia dụi đầu vào trong lòng Trần Phi, miệng khẽ mở ra liếm mu bàn tay của Trần Phi, hành động giống như một chú cún con.
"Ăn cơm."
Trần Phi nói xong liền đút cho cô ăn. Michelia vui sướng, đôi đồng tử xanh biếc đầy phấn khích, và cô rất cảm kích. Dù chỉ là một bữa ăn nhưng theo cô, đó là món quà lớn của chủ nhân.
Suốt một buổi chiều, Trần Phi chỉ ở cùng Michelia trong phòng y tế.
Tuy rằng rất thích loại bầu không khí này, nhưng cô cũng cảm thấy có gì đó không ổn, có một loại yên tĩnh như vũ bão.
“Chủ nhân, có phải là lại có hành động gì không?” Michelia lo lắng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận